Chương 34: Thấp thỏm

Chứ không phải trở thành một Đường Lập Hạ nhạy cảm, đa nghi, buồn vui thất thường trong tương lai nào đó.

"Chị ơi, cảm ơn chị đã làm cặp cho em~" Đường Tiểu Thảo ôm mặt cô, nói xong không nhịn được, mỉm cười thơm lên má cô.

"Còn phải cảm ơn chị buộc hộp cơm nữa~" Vừa dứt lời, trên má trái lại rơi xuống một cái thơm nhẹ.

"Ưʍ... Với cả... Tiểu Thảo siêu cấp thích chị đó~"

Lần này là thơm lên trán.

Mãi đến khi bạn nhỏ chui ra khỏi ngực cô, chạy về lớp túm lại chơi với mấy đứa trẻ khác, Đường Lập Hạ vẫn đứng trong hàng lang, gió đầu thu mát mẻ lướt qua, nét mặt hoài nghi.

Thì ra tái sinh trở về, không chỉ có thể được bản thân lúc nhỏ ôm, còn có thể được thơm, được cảm ơn, nghe được những câu khúc khích vui vẻ.

Đường Lập Hạ đã từng xem rất nhiều video ngắn, rất nhiều lần xem video và bình luận liên quan, có người nói, bản thân mình hồi nhỏ tự bắt một viên đạn, và đến rất lâu về sau, viên đạn đó mới bắn đến ấn đường mình.

Cũng có người cảm khái, nếu bản thân hồi nhỏ thấy mình sau khi trưởng thành biến thành một người bừa bộn, biến cuộc sống trở nên hỗn loạn, không biết sẽ cảm thấy như nào, là hận hay là yêu.

Còn có người tự hỏi không biết có phải bản thân đã trở thành người mà mình muốn trở thành nhất khi còn nhỏ không.

Đường Lập Hạ cũng không xem kỹ mấy bình luận đó, lúc đó cô không hề đồng cảm với tuổi thơ mình, vì cô biết tuổi thơ mình có nhiều điều ảm đạm đau buồn. Cô cũng ghét bản thân ngày một tồi tệ đi trong quãng thời gian thơ ấu dài đằng đẵng của mình.

Nhưng... Những lời bình luận kia lại tới tới lui lui trong đầu cô.

Cô thậm chí nghĩ về kiếp trước, tưởng tượng đến việc tự mình để lại những bình luận dưới những video ngắn.

"Bản thân hồi nhỏ đần đần, không chỉ không ghét bỏ bản thân nát bét sau khi lớn, còn luôn miệng nói thích."

"Bạn nhỏ không biết bạn lớn đã trải qua điều gì, nhưng bạn nhỏ luôn rất ngoan, còn siết chặt nắm đấm dữ dằn nói sẽ bảo vệ bạn lớn, còn ôm mặt bạn lớn, vui vẻ thơm thơm biểu đạt mình yêu thích bạn lớn như nào."

Mà thân là bạn lớn sau khi trưởng thành nát bét kia, Đường Lập Hạ lúc này lại bất tri bất giác thấp thỏm.

Mình thật sự có thể nuôi dạy cô nhóc kia thật tốt sao?

Bản thân bết bát như thế, liệu có thể nào không phụ lòng yêu thích của bạn nhỏ không?

Đường Lập Hạ xuất hiện, thật sự sẽ khiến cuộc đời Đường Tiểu Thảo tốt hơn chứ không phải tệ đi sao?

Cô không biết, nhưng sự ngạo nghễ vì cô vốn dĩ đã cách xa thời đại này cuối cùng cũng tiêu tan dần trong nỗi lo lắng này.