- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Trở Về Thâp Niên 50, Trở Thành Vợ Quân Nhân
- Chương 140: Lo lắng
Trở Về Thâp Niên 50, Trở Thành Vợ Quân Nhân
Chương 140: Lo lắng
Giang Kiều mỉm cười đẩy hắn ngồi xuống, hắn tuổi còn nhỏ đã trải qua quá nhiều chuyện, khiến đứa nhỏ này quá nhạy cảm.
"Không sao đâu. Chỉ cần em không nói gì, sẽ không có người biết thân phận của chúng ta. Đến, ăn bánh đi."
Tiểu gia hỏa cầm chiếc bánh giống như một con chuột đồng nhỏ, nhanh chóng gặm nhấm, nhưng cũng không quên quan tâm hỏi thăm Giang Kiều.
“Chị ơi, chị có gặp ba mẹ chị không?”
Giang Kiều cười gật đầu, "Chị đã tới gặp bọn họ, bọn họ đều rất tốt, cũng rất nhớ thương anh họ và em, lần này bọn họ nhờ chị mang quà về cho em đó, đều giấu ở trong phòng ngủ của em, chờ anh họ về em hãy chia sẻ với anh ấy nhé.”
Nhóc con vui vẻ gật đầu, sau đó lại có chút hâm mộ, "Chị, chị giờ đã có ba ba và mẹ…!”
Giang Kiều sờ đầu em họ mình, cảm thấy có chút có lỗi với đứa nhỏ, có lẽ cảm giác của Cố Chí Hồng lúc này, cũng là cảm giác của cô bé Giang Kiều lúc nhỏ đi.
“Không sao đâu, ba mẹ chị cũng là ba mẹ của em, tuy họ là chú hai, thím hai của em nhưng tấm lòng họ dành cho em cũng không khác gì con ruột của họ."
"Nào, kể cho chị nghe đi, ở trường có ai bắt nạt hai anh em không?"
Nói đến đây, nhóc con không vui gật đầu, sau đó nói: “Anh Tề Vang và Tề Lâm ở trường đã bảo vệ hai anh em, còn có con nhà bác đội trưởng, cũng bảo vệ hai anh em nữa, chị hiện tại chúng ta không sợ nữa?”
Giang Kiều thở dài, mặc dù có người âm thầm giúp đỡ bọn họ, nhưng sự giúp đỡ của bọn họ dù sao cũng có hạn, sau này phải dựa vào chính mình.
“Ông nội nói thế nào?”
Cố Chí Hồng bĩu môi, "Ông nội nói, chúng ta hãy chịu đựng trước, có khả năng thì đánh trả. Nhưng chị ơi, khi nào chúng ta có thể đánh trả? Nhiều người như vậy, chúng ta đánh không lại."
Giang Kiều thở dài, vỗ vỗ vai em họ của mình: "Nào, để chị dạy em kungfu, về sau đánh nhau sẽ không sợ nữa.”
Cậu bé vẫn chưa quên anh trai mình: “Chị, đợi đại ca về cùng nhau nhé?”
Cố Chí Hiên quay lại khá nhanh. Ngay khi nghe tin em họ của mình sẽ dạy kung fu cho họ, anh chàng này lập tức trở nên hăng hái, trước đó hắn bị đánh là đủ rồi, có thể đánh trở về thì thật là tuyệt.
Hai anh em bắt đầu cùng Giang Kiều học trong sân, đầu tiên là dạy một số thủ thuật, sau đó mới là ít quyền cước.
"Nếu muốn đối thủ thật sự sợ hãi mình, trước tiên chúng ta phải cường tráng mạnh mẽ đã, hai người mỗi ngày phải rèn luyện thân thể cho em, đầu tiên chạy bộ, sau đó em sẽ dạy quyền pháp, nếu không có lực lượng, cho dù quyền cước có tốt cũng không sử dụng được, muốn có nên móng tốt thì lực lượng là rất trọng yếu.”
Giang Kiều đã chia sẻ kinh nghiệm trong nhiều năm của mình với hai người anh em họ của mình.
Hai anh em nghe vậy, mắt sáng lên: "Sáng mai chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập. Em đừng lo lắng. Một khi luyện tập, chúng ta sẽ không bao giờ bị bắt nạt nữa."
Giang Kiều cười lắc đầu, "Đôi khi dùng sức có thể có tác dụng, nhưng sức mạnh thật sự lại là cái này…"
Giang Kiều chỉ vào đầu mình: "Chiến lược tốt nhất là khuất phục kẻ địch mà không cần đánh nhau. Từ giờ trở đi, chúng ta nên học nhiều hơn về nghệ thuật chiến tranh và sử dụng trí óc khi gặp vấn đề. Hãy để người khác chiến đấu vì chúng ta trong khi chúng ta xem trò vui." Đó gọi là sự thông minh.”
Lời nói của Giang Kiều ngay lập tức khiến hai anh em rơi vào suy nghĩ sâu sắc, đặc biệt là Cố Chí Hiên sau khi suy nghĩ một lúc, anh chàng ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
"Anh hiểu rồi, em à, lần trước em dùng kẹo làm mồi nhử để khiến bọn chúng đánh nhau. Đây gọi là chiến thuật phải không?"
Giang Kiều mỉm cười giơ ngón tay cái lên cho đại ca: "Ca, anh rất lợi hại, có thể nghĩ được như vậy, một chút cũng không sai, anh tổng kết xem, người như thế có lợi hại không? Nhưng mà rèn luyện thân thể vẫn rất cần thiết, thời điểm mấu chốt còn có thể bảo mạng.”
Cố Hàn Đinh đi làm về cùng Kiều Kiệt, không khỏi muốn vỗ tay sau khi nghe những lời của cháu gái mình, tuy nhiên, ông sợ thu hút sự chú ý của người khác nên đã kìm lại.
"Nói rất đúng, từ nay về sau hai đứa làm như em gái bảo, Ông nội ngay từ đầu không cho đánh lại là sợ các cháu không đủ sức, sẽ bị đánh nhiều hơn."
Giang Kiều cười nói: "Đừng quên, bên kia chuồng bò cũng là gia đình quân nhân đó, cho dù nhà chúng ta là thành phần địa chủ, chính là chúng ta cũng là gia đình quân nhân, đây chính là bùa hộ mệnh, về sau nếu ai giám đến gây sự, có thể lấy ra áp bọn họ.
Trước đây Giang Kiều thực sự không hiểu gia đình quân nhân đến tột cùng có ý tứ hàm xúc gì, cùng Tống Quân Cường tiếp xúc xong, cô mới hiểu được, tấm bài này sử dụng rất tốt a.
Nói đến tấm bài, Kiều Kiệt đột nhiên nhớ tới điều gì đó, “Trời ơi, sao tôi lại quên, cô gái, Vương Đại Hoa trước đó tìm đến ngã tư đường, nói rằng đã tìm thấy đứa con trai duy nhất của mình, hy vọng tổ chức vì con trai đã hi sinh của mình, có thể giúp chuyển hộ khẩu nhà con trai cả lại đây, đồng thời giúp đỡ sắp xếp công việc người một nhà này.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Linh Dị
- Trở Về Thâp Niên 50, Trở Thành Vợ Quân Nhân
- Chương 140: Lo lắng