Edit: Tyy051
Sau khi đi vào, Tề Triết hưng phấn hỏi: “Trên bản đồ có ba loại manh mối được đánh dấu là cao, trung bình và thấp. Có một điểm nhiệm vụ cấp cao cách năm phút đi bộ về bên trái. Ngoài ra còn có một đầu mối trung gian tại phía trước, cuối cùng bên phải còn có không ít!"
"Sao chúng ta không đi bên trái nhỉ? Tôi nghe nói ở đó có nhiều điểm tham quan nổi tiếng. Nếu không xem thì thật đáng tiếc! Ngoài ra còn có các buổi biểu diễn múa rối! Khi còn nhỏ tôi rất yêu thích chúng..."
Anh ấy nói không ngừng nghỉ và có thể nói bất cứ chuyện gì.
Tống Lâm Phú kiên nhẫn lắng nghe những thông tin quan trọng, hỏi Thẩm Ly: “Cô nghĩ thế nào?” mà không đưa ra quyết định trước.
Tề Triết nói: "Ừ, cô quyết định đi. Dù sao cô cũng là người thắng được bản đồ này."
Thẩm Ly không quan tâm: “Cái nào cũng được.”
"Vậy trước tiên đi xem múa rối đi!"
Tề Triết mong đợi nói, Thẩm Ly lẫn Tống Lâm Phú đều không phản đối, đi theo bản đồ.
Diệp Nhược Âm vừa đi vào, ba người nhìn họ bước đi với vẻ mặt phức tạp.
Diệp Nhược Âm dường như vô tình nói: “Anh Minh Hiên, Thẩm Ly có vẻ rất vui vẻ. Cô ấy nghĩ thà ở cùng một đội với họ còn hơn là cùng đội với chúng ta”.
Sở Minh Hiên chế nhạo: “Cho dù cô ta có muốn lập đội với chúng ta thì anh cũng không đồng ý! Nhược Âm, chúng ta đi trước đi, không phải đi cùng bọn họ!”
Diệp Nhược Âm gật đầu, việc của cô phải làm trước đã.
Diệp Gia và Sở gia đặc biệt thương lượng với tổ chương trình để tạo dựng một nhân vật tốt cho cô nhằm thu hút người hâm mộ và khôi phục danh tiếng nên một số điểm nhiệm vụ đã được đặc biệt ấn định cho cô.
Chỉ cần cô làm tốt những việc đó, dù Thẩm Ly lộ mặt ngay từ đầu thì vẫn sẽ bị so sánh với cô!
Diệp Nhược Âm và Sở Minh Hiên rời đi mà không hỏi Đào Diệc Dao đi đâu.
Đào Diệc Dao cầm bản đồ chửi rủa trong lòng.
Họ đều đã rời đi, nếu cô ấy bắt đầu nói về việc cô ấy muốn đi đâu, điều đó không chỉ đột ngột mà còn khiến người hâm mộ CP không hài lòng.
Cô ấy không thể tự đào một cái hố ở đây cho mình.
Hừ, nhắc đến nhiệm vụ, cô nhất định sẽ hơn Diệp Trà Xanh!
Tuy nhiên, sau khi vượt qua nhiều điểm nhiệm vụ manh mối cấp thấp, Sở Minh Hiên và Diệp Nhược Âm vẫn không dừng lại.
Đào Diệc Dao cau mày dừng lại, Diệp Nhược Âm thấu hiểu nói: "Đào tiền bối ta không biết, kỳ thực chúng ta muốn nhân cơ hội cùng Thẩm Ly xoa dịu mối quan hệ, để cô ấy khỏi hiểu lầm chúng tôi. Cho nên những nhiệm vụ cấp thấp này, điểm nhiệm vụ sẽ được để lại cho đội của cô ấy.”
Đào Diệc Đạo: "? ? ?"
Đầu óc bạn có ổn không?
Đưa cho Tống Ảnh Đế và Tề Triết, cô vẫn có thể chấp nhận.
Đưa cho Thẩm Ly? Tại sao? Cô và Thẩm Ly không quen nhau!
Diệp Nhược Âm tựa hồ không để ý chút nào, ngây thơ nhìn Đào Diệc Dao: “Tôi biết Đào tiền bối là người tốt bụng nhất, nên nhất định sẽ đồng ý. Phía trước còn có một số manh mối và nhiệm vụ trung gian, chúng ta qua đó thì sao? Cho dù lấy được manh mối cấp trung, cũng gần giống như manh mối cấp thấp."
Đào Diệc Dao chưa kịp nói gì thì Sở Minh Hiên đã đáp lại và khen ngợi: “Nhược Âm có tấm lòng nhân hậu, chỉ là lần này không thể giao cho Thẩm Ly được, nếu không sau này em nhất định sẽ phải chịu thiệt thòi!"
Diệp Nhược Âm gật đầu: “Anh Minh Hiên đừng lo lắng, em hiểu rồi.”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện cười đùa thân mật.
Đào Diệc Đạo: "..."
Vậy cô ấy có thể làm gì khác?
Có cần thiết phải thể hiện rằng cô ấy không hề tốt bụng và bao dung trước ống kính không??
Đào Diệc Dao cố gắng làm theo, cuối cùng cũng đến được điểm nhiệm vụ, cuối cùng cũng bắt tay vào làm nhiệm vụ, nhưng lại phát hiện ra điểm nhiệm vụ này là một câu đố rất khó.
Đào Diệc Dao, người ra mắt với tư cách là sinh viên mỹ thuật nhưng thi trượt môn văn hóa: "..."