Edit: Tyy051
Cô đã 6 năm chưa từng dùng qua gương mặt này.
Từ nhỏ cô cùng ông ngoại sống nương tựa lẫn nhau, năm mười ba tuổi, người nhà họ Diệp lại đột nhiên tìm tới, nói cô là thiên kim thật của Diệp gia, bây giờ tới đón cô nhận tổ quy tông.
Không ngờ cô mới đến Diệp gia, thân thể đã bị một thân thể nữ xuyên qua chiếm lấy, chính mình cũng bị đưa đến một nơi khác.
Một năm trước, Thẩm Ly mới trở về.
Nhưng linh hồn của cô lúc ấy quá yếu rồi, không có biện pháp lấy lại quyền chủ động về thân thể, chỉ có thể đi theo bên người nữ xuyên qua.
Thế mới biết, nữ xuyên qua chẳng những không học tập, không có năng lực, sở trường gì đặc biệt, còn sớm bỏ học tiến vào giới giải trí lang bạt.
Diệp gia tự xưng là hào môn quý tộc, làm sao có thể chịu đựng nữ xuyên qua làm những việc như vậy. Có thể là xuất phát từ áy náy việc cô lưu lạc bên ngoài mười ba năm, nên kiên trì hạ thấp, cuối cùng vẫn là đáp ứng.
Đáng tiếc lăn lộn ba năm, vẫn luôn là bình hoa di động, lại còn bị toàn mạng chửi mắng.
Mà Diệp Nhược Âm ở bệnh viện bị ốm lại là thiên kim giả, cha mẹ xuất thân từ nơi thôn sơn hẻo lánh. Đau lòng nếu Diệp Nhược Âm trở về nhà với cha mẹ sẽ chịu khổ, người nhà họ Diệp liền không để cô trở về, giữ cô lại ở Diệp gia.
Nữ vô dụng xuyên qua bất mãn, Diệp Nhược Âm học giỏi, xinh đẹp ngoan ngoãn, rất được người nhà họ Diệp sủng ái.
Lúc sau là nhân vật trong một video khiêu vũ được đăng lên, cũng tiến vào giới giải trí, tiểu tiên nữ hào môn đa tài đa nghệ bạo hồng hút hàng trăm vạn fan, là hình ảnh đối lập của nữ xuyên qua.
Thường xuyên qua lại, người nhà họ Diệp càng ngày càng chán ghét nữ xuyên qua.
Liền mới vừa rồi, nữ xuyên qua bị Diệp Nhược Âm phát ngôn kí©h thí©ɧ đến mất khống chế, Thẩm Ly mới nhân cơ hội đoạt lại thân thể.
Thẩm Ly đi ra ngoài miễn cưỡng tìm quần áo thuận mắt mặc vào, sau đó tìm balo rời đi.
Bên trong là di động, ví tiền, đồ vật của nữ xuyên qua để cô cũng không động vào.
Thẩm Ly đem di động của nữ xuyên qua ra, bỏ di động của cô vào.
Sắp xếp xong, Thẩm Ly xách theo balo đi, phát hiện cửa phòng lại khóa.
Sắc mặt cô nhàn nhạt, lui ra phía sau một bước, đột nhiên nhấc chân lên đá.
Một tiếng loảng xoảng vang lên, dọa đám hạ nhân bên ngoài ngạc nhiên quay đầu lại, liền thấy một người mặc áo sơ mi quần dài ra tới, Thẩm Ly bước qua bọn họ đi xuống lầu.
Cửa phòng kia, lung lay sắp đổ.
Bọn hạ nhân trợn mắt há hốc mồm.
Lầu một, quản gia nhìn Thẩm Ly đáy mắt hiện lên tia kinh diễm, một hồi lâu mới nhận ra bước tới, không khỏi sửng sốt.
Hắn lại nhíu mày: “Đại tiểu thư, phu nhân đóng cửa từ..…”
“Đi ra.”
Thẩm Ly mặt vô tình, lập tức đi khỏi Diệp gia.
Lam Vịnh này, xe taxi vào không được.
Thẩm Ly lấy điện thoại di động ra khởi động máy, phát hiện thật sự gọi không có xe đến, chỉ có thể đi bộ ra.
Lúc này, một chiếc Maybach đi qua, dừng lại bên người Thẩm Ly.
Cửa sổ xe hạ xuống, một giọng nam trầm thấp vang lên: “Ngại quá, xin hỏi đường ra Lam Vịnh như thế nào?”
Thẩm Ly quay đầu, đối mắt cùng người đàn ông ở ghế sau.
Hắn ta biểu tình nhạt nhẽo, hình dáng rõ ràng, khuôn mặt lại rất tuấn mỹ, tóc mái tự nhiên rũ xuống nửa che khuất đôi mắt đen nhánh hẹp dài, làn da trắng bạch, tướng ưu việt.
Khi nói chuyện, có chuỗi ngọc va chạm vang nhỏ.
Thẩm Ly hạ ánh mắt, chú ý tới tay hắn, khớp xương hiện rõ ràng, thon dài.
Xương cổ tay gian, còn có một chuỗi phật châu màu đen quấn quanh.
Mặt trên khắc đầy kinh văn phức tạp, hiển nhiên đều không phải là vật phàm.
Thẩm Ly có hơi chút tay khống, không nhịn được mắt liền nhìn xuống, cho đến khi người đàn ông lại lên tiếng hỏi.
Cô nhìn người bên trong xe, ma xui quỷ khiến nói: “Chỉ đường có thể, có tiện cho tôi đi nhờ một đoạn đường không?”