Chương 6-2: Phó Tam Gia (tt)

Edit:Tyy051

Vừa dứt lời, Lê Nguyệt đã gọi điện, cô vừa ăn vừa trả lời: "Có chuyện gì?"

Lê nguyệt vui nói: “Thẩm Ly, việc hợp tác của cô với Trác Đạo cuối cùng cũng đã hoàn tất! Buổi chiều cô phải đến ký hợp đồng.”

“Mấy giờ?”

“Hai giờ.”

“Gửi địa chỉ cho tôi.”

“Được!”

Lê Nguyệt đang định cúp máy thì chợt nhớ ra điều gì đó: “Cô sống ở đâu? Trước đây có hỏi cô cũng không muốn nói. Sau này sẽ có nhiều chuyến đi hơn, sẽ thuận tiện hơn để công ty để xe đến đón.”

Thẩm Ly biết, nữ xuyên qua không nói cho Lê Nguyệt biết là bởi vì cô luôn có quan hệ không tốt với Diệp gia, hơn nữa Diệp gia cũng chưa bao giờ công khai thừa nhận sự tồn tại của cô nên nữ xuyên qua cũng không muốn người khác biết rằng cô ấy có quan hệ với Diệp Gia.

Lê Nguyệt cũng không biết về mối quan hệ của cô với Diệp Nhược Âm.

Thẩm Ly lần này không giấu, nói cho Lê Nguyệt về chung cư Đế Cảnh.

Lê nguyệt giật mình, “Cô bạn tốt, chung cư Đế Cảnh giá rất đắt, tiền thuê nhà cũng không hề rẻ. Hóa ra cô là một đại gia ẩn danh !”

Thẩm Ly thản nhiên nói: “Tôi đi làm thêm và dành dụm được một ít tiền.”

Lê Nguyệt rất hâm mộ, “Buổi chiều tôi đi đón cô, cũng nhân tiện để biết đường.”

Thẩm Ly ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.

Người đàn ông đối diện đang chuyên tâm ăn sáng, mỗi động tác đều tao nhã quý phái, dường như cũng không có chút tò mò về thân phận của cô.

Khi nhìn sang cô hơi nhướng mi nói: "Không hợp khẩu vị? Có muốn ăn món khác không?"

“Không.”

Thẩm Ly cúi đầu tiếp tục ăn, không nói thêm lời nào nữa.

Phó Ứng Hàn cũng không nói nữa, không khí trên bàn ăn nhất thời yên tĩnh nhưng lại cực kỳ hòa hợp.

Sau khi ănn xong, Thẩm Ly lại ra ban công trở về.

Chuông cửa vang lên, Phó Ứng Hàn không quan tâm, tiếp tục dọn bàn.

May mà người tới hình như cũng biết nên không bấm chuông nữa mà tự mình đi vào.

“Tam gia.” Chu Tắc ôm một chồng văn kiện đi vào, sững sờ khi nhìn thấy tình hình trong chung cư.

Chết tiệt! Hắn nhìn lầm rồi sao??

Đôi tay quý giá của Tam gia sao có thể dùng để làm việc này được?!Hôm nay người làm không đến làm việc sao?

Hắn nhanh chóng đặt đồ đạc xuống rồi đi tới: “Tam gia, để tôi để tôi.”

“Không cần.”

Phó Ứng Hàn từ chối, bưng chén đũa trở về phòng bếp.

Chu Tắc cũng không dám mặc kệ ,đứng ở cửa cố gắng tìm một việc gì đó có thể làm được.

Chu Tắc nhìn xem, thấy có gì đó không ổn, “Tam gia, đã gần mười giờ rồi, ngài đang ăn… bữa sáng à? Còn… nhiều như vậy… ngài nhịn đói rất lâu sao?"

Còn có hai cái bát và hai đôi nữa, Tam gia không phải luôn từ chối khách đến thăm sao?

Phó Ứng Hàn nói với giọng điệu không chút cảm xúc: “Cậu rảnh lắm sao?”

Chu ắc lập tức che miệng lại.

Rồi lại nghe thấy Phó Ứng Hàn đột nhiên nói: “Tìm người tới để nối ban công bên ngoài với ban công bên cạnh.”

Chu Tắc sửng sốt một lúc, trả lời “Vâng” với đầy dấu chấm hỏi trên đầu, đôi mắt đầy bát uái thường xuyên nhìn về hướng cửa bên cạnh.

Chờ Phó Ứng Hàn làm xong, Chu Tắc kiềm chế sự tò mò, đưa cho Phó Ứng Hàn những tài liệu mà mình mang theo.

"Những thứ này cần chữ ký của anh. Ngoài ra, anh có một ca phẫu thuật tại Bệnh viện Y học cổ truyền thành phố vào buổi chiều, còn có bản sao thông tin bệnh viện gửi đến." Chu Tắc nói, nhìn người đàn ông bình tĩnh ngồi trên trên ghế sofa, anh không khỏi thở dài.

Vị này chính là hoàng gia chân chính.

Phó gia xuất thân từ Kinh Trung, tộc đầu tiên trong bốn tộc cổ, đứng thứ ba trong số các tộc cùng lứa.

Nhưng hắn có danh xưng là Tam gia, không phải vì dòng dõi quý tộc sâu xa mà vì chính bản thân hắn.

Mười bốn tuổi đảm nhiệm nhiều công việc Phó gia, ra tay tàn nhẫn, đem đám lão cáo già ở Kinh Trung xoay vòng vòng chơi.

Mười tám tuổi hắn nhảy lớp, tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài với bằng tiến sĩ kép về tài chính và y khoa. Đến nay hắn vẫn là người đứng đầu Trung Quốc của tổ chức Y Tế quốc tế.

Hai mốt tuổi, hắn đã là một huyền thoại trong thế giới tài chính của Phố Wall ở Quốc gia M, và công ty công nghệ mà anh thành lập hiện là một gã khổng lồ trong lĩnh vực này, đóng vai trò hết sức quan trọng.

Nhưng không bao lâu, Phó Ứng Hàn giao lại công ty ở nước ngoài cho bạn bè và trở về Trung Quốc làm bác sĩ ở Kinh Trung.

Sau 4 năm ẩn dật, hắn bất ngờ tiếp quản Phó gia và trở thành người đứng đầu Phó gia hiện tại.

Khi mọi người tưởng hắn sắp tranh giành quyền lực ở Kinh Trung thì hắn lại biến mất thêm một năm nữa.

Mãi đến gần đây, thế giới bên ngoài mới phát hiện ra hắn xuất hiện ở thành phố Tống, bọn họ đang âm thầm suy đoán hắn sẽ làm gì tiếp .

Trên thực tế, không nói đến người ngoài, ngay cả Chu Tắc cũng không biết chủ nhân của mình đang nghĩ gì.