Sáu giờ sáng, ánh nắng đầu hạ còn chưa vượt qua núi Song Đà ở phía đông, người nhà họ Khúc đã thức dậy bận rộn trong sân.
Khúc Trì và cha mẹ cùng nhau sắp xếp toàn bộ rau muốn bán ngày hôm nay, còn bỏ thêm hai sọt trứng gà.
Kể từ khi gà mái bắt đầu đẻ trứng, những con gà mái Khúc Trì nuôi bước vào thời kỳ đẻ trứng, hơn hai trăm con gà mỗi ngày cho một quả, mấy ngày liên tục đã góp nhặt được không ít, toàn bộ đều đặt vào trong sọt trúc được lót rơm rạ chống va đập.
Khúc Đức Vận và Trương Vân dắt chiếc xe máy bọn họ lái về ra cửa, bọn họ lo lắng cho tình huống của con trai nên trở về ở mấy ngày, bây giờ có luật sư đến giải quyết, cho nên bọn họ lại về trấn mở cửa xưởng ép dầu.
“Tiểu Trì, bác đã chờ ở cổng thôn rồi.” Trưởng thôn gọi điện thoại tới, người nhà ông ta đã chuyển toàn bộ dưa lưới và rau xanh đã chín muồi lên trên xe, bây giờ ông ta và con trai đang chờ người nhà họ Khúc tới.
“Vâng trưởng thôn, chúng cháu sẽ lập tức qua đó.” Khúc Trì ngồi lên xe ba bánh, chuẩn bị xuất phát.
Lần trước trở về Khúc Trì đã đồng ý với trưởng thôn là cùng nhau lên trên trấn thử một chút, nhưng bởi vì chuyện video bịa đặt nên chậm trễ hai ngày, tới hôm nay mới có thời gian.
“Tần Thời, chúng tôi đi đây, anh với Tuyết Cầu ở lại trông nhà nhé.” Khúc Trì ngồi trên xe ngoảnh đầu ra sau, vẫy tay cười nói với Tần Thời.
Tuyết Cầu trong lòng Tần Thời nghe thấy Khúc Trì gọi tên mình, giật giật cái tai muốn nhảy xuống.
Tần Thời khẽ gõ một cái lên đầu Tuyết Cầu, để nó ngoan ngoãn nằm trong lòng mình, sau đó khẽ gật đầu với Khúc Trì, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Nghỉ ngơi một ngày, Trương Văn Bân khôi phục lại dáng vẻ tinh anh đi ra từ trong nhà, tự tìm đường chết mà trêu chọc: “Hóa ra công việc bây giờ của tổng giám đốc Tần là trông nhà...”
Tần Thời quay người ôm Tuyết Cầu vào nhà, chẳng thèm liếc Trương Văn Bân lấy một cái, chỉ nhẹ nhàng để lại một câu: “Tiền thưởng tháng này của anh không còn.”
“Đừng mà!” Trương Văn Bân lập tức thay đổi sắc mặt.
Đợi tới khi người nhà họ Khúc tìm xe taxi cho mình xong rồi, Trương Văn Bân vẫn không thể khiến cho ông chủ hồi tâm chuyển ý, chỉ có thể cầm tài liệu ủ rũ ngồi vào trong xe.
Tiền thưởng sắp tới tay cứ như vậy vuột mất, Trương Văn Bân quyết định lần sau phải ăn nói cẩn thận một chút.
Tối qua, Trương Văn Bân kiên trì làm việc, hỏi Khúc Trì rõ ràng tình huống cụ thể, bao gồm cả các video giám sát ở xung quanh nơi xảy ra vụ việc, tài khoản đăng video bịa đặt, và cả kết quả kiểm tra rau xanh lấy từ cục quản lý đô thị.
Cục quản lý đô thị chọn ngẫu nhiên vài loại rau xanh của Khúc Trì tiến hành kiểm tra, loại kiểm tra này thường khá đơn giản, đồng thời cần thời gian rất ngắn.
Sau khi hỏi thăm Khúc Trì đã lấy được báo cáo kiểm tra, nội dung kiểm tra quan trọng nhất bên trong là dư lượng thuốc trừ sâu còn lại trong rau xanh. Trong quá trình gieo trồng Khúc Trì hoàn toàn không sử dụng thuốc trừ sâu, chẳng cần nghĩ cũng biết dữ liệu của mục này là 0, đây cũng là chứng cứ thiết thực để bác bỏ vu khống trong video.
Hơn nữa dù sao Khúc Trì cũng lớn lên ở quê nhà, còn không ít bạn học cấp hai có quan hệ khá tốt ở trong trấn, tìm mấy người hỏi vài câu, chẳng những biết thông tin về Cao Thụy, mà còn biết cả anh em họ đăng video giúp Cao Thụy kia, trùng hợp là cũng họ Cao, tên Cao Viễn.
Trương Văn Bân cầm những chứng cứ này, hôm nay chuẩn bị đi đến tòa án, chính thức khởi tố.
Sau khi giao vụ án cho Trương Văn Bân, Khúc Trì không quan tâm đến chuyện này nữa, cũng không phải là cậu yên tâm về Trương Văn Bân cỡ nào, mà chỉ là vô cùng tin tưởng Tần Thời mà thôi.
Cậu lái xe điện ba bánh đi trên con đường nhỏ đến cổng thôn, nhìn thấy chú Vĩnh Lượng đang chăn trâu ở ven đường, bèn giảm tốc độ xe lại.
“Chú Vĩnh Lượng, nghé con năm nay mới sinh trông lớn phết rồi!” Khúc Trì từ xa tươi cười hô to.
Trên con đường mòn ở chéo phía trước, Khúc Vĩnh Lượng xách theo cái ghế nhỏ ngồi dưới bóng cây.
Bên đường là một khu vực trũng, có nhiều cỏ dại mọc um tùm, nhìn từ bên ngoài thì chỉ là một bãi cỏ, nhưng đi vào trong mới phát hiện nước đọng bên trong.
Ba con trâu già mang theo ba con nghé con nhàn nhã ăn cỏ bên trong, không lâu sau, hai con cò trắng như tuyết lướt qua không trung, vỗ cánh đậu trên lưng trâu.