Chương 3

Về phần trở về thôn, hai người suy nghĩ, gần xưởng ép dầu có chợ bán thức ăn, mỗi sáng sớm đều rất ồn ào, nếu không phải nơi này cũng gần bệnh viện, bọn họ sớm đã đưa con trai trở về. Bây giờ con trai khỏi bệnh rồi, có thể cân nhắc việc đi hay ở.

“Trì Trì, hay là cha mẹ về cùng con nhé?” Trương Vân vốn đang đứng xoay eo trên máy tập, nghe thấy lời con trai nói, vội vàng đi xuống.

Khúc Trì biết cha mẹ bị bệnh của mình dọa sợ, nhẹ giọng nói với bọn họ: “Cha mẹ, vì con mà mấy ngày nay cha mẹ không mở cửa xưởng ép dầu rồi, còn đóng nữa thì khách quen đi nhà khác hết. Sau khi con trở về sẽ mỗi ngày gọi điện cho cha mẹ, mỗi tuần về đây một chuyến, không thoải mái lập tức trở lại.”

Trương Vân nghe xong lời con trai, đưa mắt nhìn nhau với Khúc Đức Vận, hai người coi như đồng ý với sắp xếp như vậy, nhưng bà ngẫm nghĩ, vẫn cầm điện thoại trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh lên: “Mẹ gọi điện cho bác họ hai của con, nhờ ông ấy đến thăm con nhiều chút.”

Sau khi nhận được điện thoại, bác họ hai lập tức đồng ý, Khúc Trì thuận lợi giành được tự do trở về quê nhà.

Nhưng chuyện vừa quyết định, Trương Vân lại bắt đầu lo lắng.

“Từ sau Tết mẹ với cha con vẫn chưa về lần nào, ga giường vỏ chăn đều phải giặt một lượt, ruột chăn cũng phải mang ra phơi nắng. Con trai, bây giờ trời nóng nhưng vẫn phải chú ý giữ ấm, nhà mình ở dưới chân núi nên nhiệt độ hơi thấp, tối ngủ phải mở điều hòa...” Trương Vân luôn miệng lải nhải, càng nói càng lo lắng.

“Trì Trì, hay là mẹ về cùng con nhé, đợi dọn dẹp nhà cửa xong xuôi mẹ sẽ quay lại.”

“Mẹ, hàng năm cha mẹ bận rộn trong trấn, đều là con dọn dẹp nhà cửa, đừng bởi vì cơn sốt lần này mà coi con như búp bê, con của mẹ làm được.” Khúc Trì rất cảm động trước sự quan tâm của cha mẹ, nhưng cũng dở khóc dở cười trước sự quan tâm tỉ mỉ quá mức này.

Trên thực tế Khúc Đức Vận và Trương Vân vô cùng bận rộn công việc, từ rất sớm Khúc Trì đã giúp đỡ việc nhà, tự lập hơn bạn bè cùng trang lứa nhiều.

“Được rồi, con trai cũng đã tốt nghiệp đại học, trong lòng thằng bé có nắm chắc.” Khúc Đức Vận cũng nói thêm hai câu.

Hai cha con thay phiên thuyết phục, khuyên được Trương Vân từ bỏ ý định.

Sáng hôm sau, Khúc Trì kéo hành lý, ngồi taxi trở về thôn Khê Sơn.

… ... ...

Ngồi trên chiếc xe lái về phía thôn làng, Khúc Trì mở cửa sổ ra, gió mát mang theo hơi thở mùa xuân phả vào mặt, bên ngoài cửa sổ tràn đầy sức sống.

Khúc Trì nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm nhận sinh mệnh lực dồi dào của những cây cối đó.

Thôn Khê Sơn cách trấn Bích Giang khoảng nửa tiếng đi đường, nhà của Khúc Trì ở dưới chân núi sâu trong thôn, trực tiếp để xe taxi đưa cậu về đến cửa nhà. Dưới chân núi chỉ lác đác mấy gian nhà, đa phần đều bị bỏ hoang, trong đó gian bên cạnh rừng trúc là nhà của Khúc Trì.

Cơn gió nhẹ thổi qua, lá trúc rung rinh phát ra tiếng xào xạc vui tươi, giống như đang chào đón Khúc Trì trở về.

Khúc Trì trả tiền rồi xuống xe, cầm chìa khóa tra vào ổ khóa cổng lớn. Cổng nhà đã cũ kỹ, ngay cả mở ra cũng tốn chút công sức, cần nắm lấy vòng đồng trên cửa rồi kéo ra ngoài, chìa khóa mới có thể thuận lợi vặn mở, cổng lớn mở phát ra tiếng cọt kẹt.

Ưu điểm của nhà ở nông thôn là diện tích lớn, trong nhà của Khúc Trì có hai tầng, mặc dù đã được xây dựng mười mấy năm, nhưng đều là kiểu dáng hiện đại, các phòng được lát gạch men sứ, tường được sơn lại cách đây ít năm, còn có sân rộng được lát xi măng.

Nhà cậu có kiểu dáng giống như tứ hợp viện, phía đông dựa núi, tầng một là phòng khách, tầng hai là phòng ngủ, mỗi phòng ngủ đều có ban công khá rộng, có thể nhìn ra dãy núi với cây cối xanh um tươi tốt.

Phía bắc là phòng bếp, phòng chứa đồ và phòng vệ sinh, trên vách tường chạy từ cổng lớn đến phía bắc trồng một giàn nho, bên dưới giàn nho có giếng nước, bên cạnh còn đặt mấy chiếc ghế mây, mùa hè nóng bức ngồi bên dưới quả là một sự hưởng thụ tuyệt vời, chỉ là phải nghĩ cách tránh muỗi tập kích.

Mà phía nam thì là dùng gạch xây nên luống hoa cao cao, năm đó khi xây nhà không lát xi măng khoảng đất nhỏ này, rễ của cây trồng bên trong có thể đâm sâu xuống đất. Hai bên trồng mấy cây lựu và hồng, đều cao lớn tươi tốt, hàng năm ra rất nhiều trái.

Trước kia khi bọn họ còn ở trong thôn, trong luống hoa thường trồng rau xanh thông thường. Về sau Khúc Trì đi học đi làm, Khúc Đức Vận và Trương Vân chủ yếu sống ở xưởng ép dầu trên trấn, bèn trồng vào trong này các loại hoa thường thấy ở nông thôn. Bây giờ xuân về hoa nở, ngoài hoa ra thì còn có cỏ dại tươi tốt, đợi Khúc Trì rảnh rỗi dọn dẹp.

Dưới chân tường trồng một hàng hoa tường vi, đó là Khúc Đức Vận trồng cho Trương Vân khi vừa xây nhà xong, mười mấy năm trôi qua, dây leo của tường vi phủ kín tường vây. Mỗi khi tường vi nở rộ, ong bướm nô nức bay lượn bên trong, đẹp không sao tả xiết.