- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Năng
- Trở Về Quê Nhà Mở Nông Trường
- Chương 20
Trở Về Quê Nhà Mở Nông Trường
Chương 20
Khúc Trì ngẩng đầu nhìn, là một vị khách cũ, cậu cũng có chút ấn tượng, bèn đứng dậy nói: “Anh đào có ít, cháu giữ lại cho mình ăn. Hôm nay tới bày quầy bán rau xanh, giá cả đều là tám tệ một cân, mỗi người hạn mua nửa cân mỗi loại.”
“Tự trồng?” Trong lòng dì tóc xoăn có chút do dự, trước kia ông chủ nhỏ đều bán đồ hoang dại, bây giờ là tự mình trồng, có thể đảm bảo được mùi vị không?
Cao Thụy bị hai người phớt lờ, đang tức giận chuẩn bị rời đi, nhìn thấy vẻ mặt do dự của người phụ nữ tóc xoăn, trong lòng thầm cười trên nỗi đau của người khác. Trước kia đều là may mắn nên mới có thể bán giá cao như vậy, bây giờ bán đồ tự trồng mà cũng hét giá cao như vậy, xem cậu bán thế nào.
Khúc Trì sớm đã đoán được sẽ gặp phải tình huống này, vẫn dùng phương pháp giống như lúc trước, lấy một cây rau xà lách trong giỏ ra, đưa tay bẻ một chiếc lá, rửa sạch với nước rồi đưa đến trước mặt dì tóc xoăn.
Dì tóc xoăn cho vào trong miệng nếm thử hương vị, sau đó giơ ngón cái, hoàn toàn tâm phục khẩu phục ông chủ nhỏ.
Trông thấy có người khác đến gần, dì tóc xoăn sợ bị người ta giành hết, lập tức lên tiếng: “Ông chủ nhỏ, cân mỗi loại nửa cân cho tôi, tôi tính tiền cho cậu.”
Lần này Khúc Trì mang tới không ít rau xanh, mấy loại rau xà lách, rau diếp ngồng... trong vườn đều rất phát triển, còn có rau hẹ cắt rồi về sau lại nhanh chóng mọc lên, mỗi loại đều chất đầy một sọt. Dì tóc xoăn tùy tiện nhặt một ít lên, phát hiện bên dưới cũng tươi tốt như bên trên, dứt khoát không chọn nữa mà bỏ luôn vào trong túi.
Trong số những người đi dạo chợ khác, có mấy người nhận ra ông chủ nhỏ đến bày quầy bán hàng, bề ngoài trông vẻ bình tĩnh dạo quanh, nhưng thực chất bước chân lại nhanh hơn nhiều.
Nhắc đến thật sự muốn rớt nước mắt mà.
Khoảng thời gian ông chủ nhỏ mới bắt đầu buôn bán kia, bọn họ mua được đồ ăn ngon còn giới thiệu cho bạn bè người thân, con cái trong nhà cũng kể lại cho đám bạn nhỏ, kết quả cuối cùng là người tới mua đồ càng ngày càng nhiều, hàng của ông chủ nhỏ lại không đủ. Mấy ngày sau đó đến muộn chút thôi là không còn đồ, lần này nhất định phải rút kinh nghiệm.
Hôm nay ông chủ nhỏ mới bày quầy lại, không có nhiều người biết, những ngày này bọn họ phải bớt kể lể, cố gắng hết mình giảm cạnh tranh xuống mới được.
Người tới liếc mắt nhìn nhau, đều thấy rõ ràng suy nghĩ tương tự trên mặt đối phương.
Sau khi bọn họ chạy tới, chưa nhìn rõ là cái gì đã nói luôn là muốn mua, Khúc Trì chỉ vào cái sọt, nói rõ lần này là rau mình tự trồng, hơn nữa giá cả hơi đắt: “Rau xà lách có thể ăn sống, nếu mọi người không yên tâm có thể rửa một lá ăn thử.”
“Mọi người yên tâm đi, tôi mới thử rồi, chất lượng rau của ông chủ nhỏ đều rất đảm bảo.” Người phụ nữ tóc xoăn vẫn chưa rời đi nói giúp Khúc Trì.
Hai mươi phút sau, người tới hỏi thăm có mua hết mỗi loại, có mua vài loại, ai nấy đều thỏa mãn rời đi, rau xanh của Khúc Trì lại lần nữa bán hết sạch.
Khúc Trì ngồi trên xe phấn khởi tính toán thu nhập hôm nay của mình, trước tiên xem số tiền được ting ting vào tài khoản trong điện thoại di động, sau đó đếm số tiền giấy thu được từ những người lớn tuổi. Khúc Trì đang vui vẻ nhớ đến Tần Thời trông nhà trong thôn, mỉm cười chụp màn hình gửi tới cho anh.
Hoàn toàn tương phản với vui tươi phấn khởi của Khúc Trì, Cao Thụy trở lại gian hàng của mình ở phía đối diện đã bực bội đến cực độ.
Chuyện này sao có thể?
Cao Thụy chứng kiến toàn bộ quá trình lộ vẻ hốt hoảng, cúi đầu nhìn rau dưa trên quầy hàng của mình. Thoạt nhìn rau phía đối diện không tệ, nhưng rau gã bán cũng chẳng kém là bao. Về phần hương vị, cùng là rau xanh thì có thể khác nhau chỗ nào, chẳng phải ăn vào đều giống nhau sao!
Hơn nữa bởi vì gã cứ luôn chú ý phía đối diện, cho nên khi có người đến chỗ gã mua rau, gã chẳng có tâm trạng chào hỏi, đến bây giờ vẫn chẳng bán được bao nhiêu. Ánh mặt trời ngày càng gay gắt, rau vốn tươi mới bị phơi nắng đã hơi héo úa, Cao Thụy càng nghĩ càng tức giận, nắm chặt điện thoại di động trong tay, gọi một cú điện thoại cho anh em họ của mình, hẹn buổi tối cùng đi ăn một bữa.
Nghe nói mỗi ngày tên kia đều quay video ngắn gì đó, đã có mấy trăm nghìn fan hâm mộ rồi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Năng
- Trở Về Quê Nhà Mở Nông Trường
- Chương 20