Văn án: Kiếp trước, cha mẹ nuôi của Tống Duệ Nguyệt miệng nam mô bụng bồ dao nhưng lại được mọi người ca ngợi. Họ đã biển thủ tiền trợ cấp nuôi dưỡng của cô, còn muốn gả cô cho một gã đàn ông tồi tệ. …
Văn án:
Kiếp trước, cha mẹ nuôi của Tống Duệ Nguyệt miệng nam mô bụng bồ dao nhưng lại được mọi người ca ngợi.
Họ đã biển thủ tiền trợ cấp nuôi dưỡng của cô, còn muốn gả cô cho một gã đàn ông tồi tệ. Mẹ chồng độc ác khiến cô sảy thai, lừa cô nhận nuôi đứa con riêng của chồng và "Cô bạn thân."
Đáng thương thay, cô đã làm việc quần quật như trâu ngựa cho gia đình nhưng cuối cùng lại chết thảm.
Sau khi trọng sinh, cô đã vạch mặt cha mẹ nuôi, không chút thương tiếc phơi bày sự giả tạo độc ác của họ, giành lại nhà cửa, đòi lại số tiền trợ cấp nuôi dưỡng khổng lồ.
Còn về người chồng kiếp trước, cút đi!
Mọi người đều mắng cô là đứa trẻ mồ côi không biết tốt xấu, sớm muộn gì cũng hối hận!
Nhưng không ngờ cô khởi động không gian Ngọc Linh, nhân sinh từ đây khai quải.
Xây nhà xưởng, thi đại học, gả cho quan quân mặt lạnh, một thai ba bảo, tiến thẳng lêи đỉиɦ cao nhân sinh.
Lục Yên từ tiền đồ sáng sủa, tướng mạo anh tuấn, nhưng lại có một bộ mặt lạnh lùng sát tinh.
Vốn không nghĩ đến chuyện hôn nhân, trong mắt lãnh đạo và cha mẹ, anh bị xem là “lão quang côn” (Đàn ông không kiếm được vợ)
Mãi cho đến ngày ấy, một Tống Duệ Nguyệt xinh đẹp dịu dàng xông thẳng vào trong lòng anh.
Từ đó về sau, trong vô số đêm đen yên tĩnh, chỉ có Tống Duệ Nguyệt mới nghe được từng tiếng nỉ non ôn nhu tận xương tủy: “Tiểu Kiều Kiều.”
truyện hay ra tiếp bạn ơi