Chương 20 : nữ nhân mà hắn coi trọng

Tiểu nữ hài :”Oa.” một tiếng, khóc rống lên“ Cái a di kia nói, tỷ tỷ có khả năng sẽ tự đi một mình, vứt bỏ lại chúng ta, ta sợ tỷ tỷ đi thật rồi.”

Hoàng Tình Tình nghe xong lập tức đứng lên, lại nhìn đến chuỷ thủ của Đường Tâm Du loé lên Hàn quang,lại ngồi xuống.

Nhỏ giọng lẩm bẩm: “Dựa vào cái gì ta là a di, nàng là tỷ tỷ?”

Lo sợ trong lòng Đường Tâm Du giờ này mới tản ra.

Tiêu Mặc nhận thấy được cơ thể đang căng chặt của nàng tựa hồ thả lỏng ra.

Nàng rốt cuộc là đang lo lắng cái gì?

Thế nhưng có việc lại làm nàng sợ hãi đến thế!

“Không có việc gì !”Hắn thấp giọng nói, nước mắt Đường Tâm Du đong đầy hốc mắt, cảm xúc đọng lại đã lâu hiện giờ một khắc này đã hoàn toàn bùng nổ.

Tiêu Mặc cảm thấy tâm như bị dày xéo, ôm tay nàng hơi dùng sức chút.

Đến tột cùng là ai làm nàng khóc thương tâm như vậy ?

Hắn nhất định phải hảo hảo điều tra một chút.

“Còn muốn ôm tới khi nào?” Mộ Dung huân cảm thấy bộ dáng hai người ôm nhau thực sự quá chói mắt.

Đường Tâm Du hậu tri hậu giác, mới phát hiện chính mình thế nhưng lại ở trong l*иg ngực một cái nam nhân không tính thân quen mà ôm khóc.

Nàng vẻ mặt xấu hổ,lại ra vẻ lạnh nhạt nói: “Cảm ơn ngươi.”

Mộ Dung huân duỗi tay đem nàng kéo lại phía sau, bất mãn nói: “Ngươi làm gì phải nói với hắn cảm ơn? Muốn nói chính là hắn có ý định xấu đi”

Đường Tâm Du đem hắn tay ném ra, không dấu vết đem nước mắt lau khô, “Mộ Dung huân, đủ rồi! Chúng ta đã chia tay!”

Hơn nữa, nàng tùy thời khả năng đều sẽ gϊếŧ hắn.Hắn chết loại nào đều không thể làm nàng giảm đi hận thù.

Nàng nhất định sẽ làm hắn cũng nhấm nháp một lần, cái tư vị sống không bằng chết kia.

“Đường Tâm Du.” Mộ Dung huân không nghĩ tới nàng sẽ trước mặt mọi người sẽ không cho hắn mặt mũi, cảm thấy trên mặt không nhịn được, “Ngươi đừng cho là ta rời ngươi không thể, ngươi đừng có mà hối hận.”

Đường Tâm Du cười lạnh, xem hắn tựa như đang xem một con hề.

“Đúng vậy, huân, ngươi không phải còn có ta sao?” Hoàng tình tình tận dụng mọi thứ, đi tới liền ôm lấy cánh tay Mộ Dung Huân.

“Các ngươi, rất xứng đôi.” Loại ~ mã xứng kỹ nữ ~ trời sinh một đôi.

Đường Tâm Du xoay người đi, Mộ Dung huân đẩy hoàng tình tình ra, một hai phải kéo Đường Tâm Du, tức muốn hộc máu, “Ngươi có ý tứ gì?”

Tay còn chưa chạm tới, Tiêu Mặc ở một bên ra tay.

Mọi người thậm chí còn không có nhìn đến đã xảy ra cái gì, Mộ Dung huân đã bị đánh ngã xuống đất.

“Về sau đừng chạm vào nàng.” Con ngươi sâu thẳm loé lên sát khí

Đường Tâm Du kinh ngạc nhìn , ngày đó ở quán cà phê, Tiêu Mặc nhất định là ẩn giấu thân thủ.

Cái tốc độ này, cho dù là mình ở sau lưng đánh lén hắn, chỉ sợ cũng sẽ bị ...

Hắn rốt cuộc là ai?

“Liên quan quái gì đến ngươi?” Mộ Dung huân chật vật bò lên , cùng hắn đối lập mà nói.

“Chỉ bằng nàng, là nữ nhân ta coi trọng!”

Tiêu Mặc nói làm còn lại mấy người còn lại rốt cuộc thanh minh.

Khó trách, mấy người này cứ quái quái.

Nguyên lai thế nhưng là quan hệ tình tay ba a!

Đường Tâm Du càng là kinh ngạc há to miệng.

Hắn là thế nhưng giúp mình giải vây đi! Thật đúng là người tốt.

Tiêu Mặc không biết, dưới đays lòng Đường Tâm Du đã cho hắn dán cái thẻ người tốt.

Hơn nữa căn bản cũng không tin lời hắn nói

Đường Tâm Du bĩu môi, xoay người hướng phòng ngủ đi đến.

Động tĩnh vừa rồi, khẳng định lại đem tang thi hấp dẫn tới, đêm nay khẳng định là đi không được!

Còn có, nữ hài kia nàng còn muốn lưu ý một chút.

……

Đương sự đi rồi, Tiêu Mặc cùng Mộ Dung huân trên mặt mang theo xấu hổ cũng đi.

Đường Tâm Du, thật đúng là nữ nhân biết câu dẫn nam nhân a!