Tiêu Mặc cũng không có ý kiến, chẳng qua Mộ Dung Huân dường như không tiếp thu được hình ảnh tàn khốc như vậy , vẫn luôn đứng một bên mà nôn mửa.
Đường Tâm Du liếc mắt nhìn hắn, sau đó cũng cầm chuỷ thủ rời đi.
Nhận thấy có người đi xuống dưới, hai cái tang thi đang gặm cơ thể lão nhân liền chạy hướng về phía bọn họ, mặt dính đầy máu tươi, hai tay vung loạn xạ gào rống.
Đường Tâm Du cùng Tiêu Mặc bước nhanh đi xuống cầu thang. Mộ Dung Huân còn đứng ngơ ngẩn ở trên, trợn mắt nhìn hai người rời đi, nghĩ muốn chạy theo nhưng bị hai cái tang thi ngăn cản.
Thời điểm Đường Tâm Du đi xuống tầng dưới, tình huống cũng không mấy lạc quan, không biết là ai đem cửa phòng hộ đóng lại.
Bên ngoài cửa kính là một tầng phòng hộ lan can,nhìn xuyên qua pha lê có thể thấy rất nhiều tang thi đang hướng bên trong này đi vào.
Ở cửa đại sảnh chỉ có vài cái tang thi, có vẻ như là bảo an của tiểu khu
Đường Tâm Du đi lên trước, kết thúc sinh mệnh của bọn họ.
“Thình thịch.”
Bọn họ gϊếŧ tang thi anh dũng, làm mấy người đang thủ trong phòng ló đầu ra.
Tập trung nhìn vào thì thấy ,bên trái tiểu khu là Khúc nãi nãi cùng cháu gái,ở giữa chính là nữ nhân viên mát xa Hoàng Tình Tình, bên phải chính là trưởng khu bảo an Vương bá cùng con hắn vương Thủ.
Kiếp trước, nàng cũng gặp được nhóm người này ,hơn nữa ấn tượng đặc biệt khắc sâu.
Nàng nhìn về phía vương thủ, người này thời điểm tang thi tới , đem phụ thân hắn đẩy ra ngoài, xong việc còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hắn còn muốn đi cứu con hắn.
“Làm sao vậy, ngươi nhận thức hắn?” Nhận thấy được cảm xúc của nàng biến hóa, Tiêu Mặc đối vương thủ có nhìn thêm vài lần, mang một bộ kính gọng vàng, trang điểm cũng được, bất quá lớn lên nhìn cũng không dám khen tặng.
“Không quen biết.” Đường Tâm Du thu hồi suy nghĩ, tang thi lẻ đại sảnh đã bị rửa sạch sạch sẽ, mấy người kia đều từ phòng đi ra.
“Ai du,hù chết người ta, này rốt cuộc là thứ gì, đã xảy ra chuyện gì?” Khúc sư nãi bị tiếng đánh ngoài cửa cùng với âm thanh gào rống dọa đến m run lên, vội vàng đem cháu gái ôm vào trong ngực.
“Nãi nãi, ta sợ.”
“Sợ cái gì ?Còn không phải là tang thi sao?Trên truyền hình không phải thường nhìn đến sao? Có phải hay không, soái ca?” Hoàng tình tình hướng Tiêu Mặc nhích lại gần, bị hắn không dấu vết đẩy ra.
Đường Tâm Du khóe miệng nhếch lên một nụ cười chăm chọc ,lúc này nàng còn có tâm tình câu dẫn nam nhân, xem ra là thật không sợ hãi, nàng nhìn về phía vương bá, “Vương bá, nơi này còn có cửa ra sao?” Nguồn điện đã cắt đứt, nghĩ từ cửa chính đi ra ngoài khẳng định là không có khả năng.
“Ngày thường, chính là ở chỗ này ra ngoài, không có cửa ra khác a!” Vương bá nghĩ tới nghĩ lui,khó xử đứng tại chỗ
“Thật là cái ngày xui xẻo ,đều là ngươi bảo cho ta tới đưa cơm, bằng không nào có nhiều chuyện như vậy?” Vương thủ mặt mày không kiên nhẫn làm vương bá cúi đầu.
“Nha, đừng nói chính mình làm như rất hiếu thuận, ai không biết vương bá hôm nay được phát tiền lương a!” Hoàng tình tình dùng tay vuốt vuốt lọn tóc, vẻ mặt khinh thường.
“Ta…… Ngươi cái nhân viên mát xa, nói hươu nói vượn!” Vương thủ hiển nhiên là bị nói trúng rồi tâm đen ,có chút thẹn quá thành ngiận.
Đường Tâm Du lạnh lẽo nhìn về phía bọn họ ầm ĩ, đây mới là vừa bắt đầu mà thôi. Nàng xoay người liền hướng trên tầng đi lên
“Ngươi muốn đi đâu? Ngươi không thể đi.” Vương thủ đột nhiên đi ra, la lớn.
Đường Tâm Du căn bản là không để ý tới hắn, lập tức đi lên, bọn họ chỉ có thể cẩn thận theo ở phía sau, dường như sợ nàng đi ,rồi đem bọn họ ném xuống.
Tuy rằng vừa rồi thủ đoạn nàng đối phó tang thi thực tàn nhẫn khiến làm người sợ hãi, nhưng mà đây là hy vọng duy nhất giúp bọn họ rời đi nơi này.