Snape mơ.
Godric Gryffindor ai? Ông là người sáng lập học viện Gryffindor, ông là hiệu trưởng đầu tiên của Hogwarts, Snape dĩ nhiên biết những điều này, nhưng mà, người trước mắt mình là Godric Gryffindor? Snape nhớ tới trang cuối của bút kí có cái tên G.G, a, Merlin, Godric Gryffindor viết tắt không phải G.G sao?
“ Nói đùa à…” Snape cực độ khϊếp sợ thốt ra một câu hoàn toàn không phù hợp với phong cách của y. Khi y ý thức được mình nói cái gì, Snape lập tức chỉnh lại vẻ mặt, trước mặt thế nhưng là sư tử tổ, làm viện trưởng Slytherin sao có thể mất thể diện như vậy: “ Tại sao ngài lại ở chỗ này?”
Tại sao lại ở Hogwarts, tại sao lại lấy hình dạng này ở học viện Slytherin.
“ Một cuộc mạo hiểm ngoài ý muốn thôi.” Godric ăn ngay nói thật: “ Lại nói, hầm trước kia là phòng làm việc của ta, đương nhiên vào Slytherin thì thuận tiện hơn, thời điểm tựu trường ta cũng đã nói, ta thích ma dược, đó cũng không phải lời nói dối.”
Đã bình tĩnh trở lại, Snape suy tính chuyện khác, hiện tại Gryffindor ở giới pháp thuật chiếm số đông, giờ lại gặp thủy tổ của Gryffindor, lập trường của ông ta là gì? Snape cẩn thận dò xét: “ Tôi nghĩ ngài ghét Slytherin.”
“ Không cần cảnh giác như vậy, Severus.” Godric hiểu ý Snape nói: “ Trong mắt ta, bốn học viện đều là nơi giáo dục phù thủy còn nhỏ, không có ai tốt ai xấu.”
Godric đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn dùng giọng điệu rất trịnh trọng nói: “ Học viện của ta so với ngày trước có chút bất đồng, những hài tử hiện tại dùng ánh mắt coi thường đối đãi Slytherin, ngay cả hiệu trưởng tốt nghiệp từ học viện của ta cũng đề phòng Slytherin. Severus Snape, đối với việc Gryffindor tạo thành thương tổn cho các ngươi, ta thật xin lỗi.”
Mỗi người đều sẽ phạm sai lầm, tại sao Slytherin một khi phạm sai lầm lại không cách nào quay đầu, tại sao Slytherin một khi phạm sai lầm lại không được tha thứ, tại sao Slytherin nhất định bị coi là bóng tối. Gryffindor chính nghĩa chẳng lẽ quên mất cái gì gọi là tha thứ sao? Những Slytherin còn đang đọc sách, đi học có làm gì sai, tại sao lại dùng gậy đuổi đánh họ vào bóng tối.
Nói xin lỗi? Người sáng lập Gryffindor nói xin lỗi y? Snape im lặng, y biết trọng lượng của những lời này. Y nghe ra sự chân thành của người này: “ Ngài không phải bọn họ, những thứ kia không liên quan đến ngài.” Slytherin trước nay ân oán rõ ràng.
“ Ha hả.” Godric khẽ cười: “ Như vậy, Severus, hiện tại có thể suy nghĩ một chút, có muốn học ma dược với ta không, còn có, phải giữ bí mật thân phận của ta.”
Snape gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hiểu lập trường của sư tử tổ, y cũng không còn do dự, cái này xác thực chỉ đơn thuần là học tập mà thôi, hơn nữa, người trước mặt y đáng để y học tập.
Thuận lợi bái sư thành công, Snape lại nghĩ tới một chuyện khác: “ Anh trai ngài là?” Thiếu niên tóc đen kia xem ra cũng không đơn giản, chẳng lẽ cũng là một người đến từ quá khứ sao?
“ Hắn? Hắn chính là anh trai ta.” Godric cười híp mắt trả lời: “ Hắn có chút khiết phích, cho nên rất ghét ma dược, ngươi cũng không cần làm khó hắn quá.” Loại thân phận này, không cần thiết thì không cần làm rõ.
Godric Gryffindor có một anh trai cũng không kỳ quái, cho dù không phải, theo sách sử ghi lại, Godric là người nhiệt tình, giao hữu vô số, có một bằng hữu lợi hại cũng không quá kỳ quái. Ít nhất có thể xác định một chuyện, hai người này đều đến từ ngàn năm trước.
Tạm thời nhận định hai người này là anh em, Snape cũng không nghĩ nhiều, không thể trách tại sao Snape không nghĩ đến Salazar, bởi vì hiện nay tất cả sách sử cùng lời đồn dân gian đều có chung một quan điểm: Salazar Slytherin tượng trưng cho tà ác và Godric Gryffindor tượng trưng cho chính nghĩa hoàn toàn không phải bằng hữu, bọn họ chán ghét nhau.
…
Ngày thứ hai, Gilderoy Lockhart xảy ra chuyện.
Theo lời Harry nói, sau tiết học, Lockhart ngu ngốc kia triệu tập học sinh năm nhất mở một buổi ký sách, kết quả không biết từ hướng nào bay tới một lọ ma dược, chất lỏng bên trong vừa vặn đổ hết lên mặt Lockhart, đêm đó, mặt Lockhart nổi đầy nốt đỏ như bệnh sởi, mặc dù không tạo thành thương tổn gì, nhưng vị giáo sư ngu ngốc vô cùng chú trọng vẻ ngoài kiên quyết không chịu lên lớp nữa. Bà Pomfrey trị liệu một hồi cũng không có hiệu quả, Snape vẻ mặt chán ghét nhìn người bệnh ngu xuẩn muốn chết không muốn sống trên giường bệnh, cho ra một kết luận: Cái này trị không hết, chỉ có thể để tự nhiên tiêu tán.
Thủ đoạn dùng ma dược, người có chút đầu óc đều nhận định là Godric làm, đáng tiếc, lúc phát sinh vụ án đó, Godric vẫn luôn ở trong phòng ngủ chế độc dược, người đáng nghi khác là anh em sinh đôi nhà Weasley thì vừa lúc ở thư viện ôn bài, người trước có Draco làm chứng, người sau có phu nhân Pince làm chứng. Cho nên, án kiện này đến nay vẫn chưa giải quyết.
Về phần sự thực thì cũng rất đơn giản, bình ma dược kia đích xác là Godric làm, nhưng thực sự hắn cũng không xuất hiện ở hiện trường, chuyện này nếu hắn tự mình làm, phỏng chừng Dumbledor sẽ trực tiếp tìm hắn đòi thuốc giải, nhưng mục đích của hắn không phải đuổi vị giáo sư ngu xuẩn này đi sao, cho nên hắn giao dược cho Salazar, Salazar cũng không tự mình động thủ làm việc phiền toái kia, hắn đem đồ giao cho Nam tước đẫm máu, mà ném lọ dược, dĩ nhiên là con ma Peeves.
Không để ý hiệu trưởng giữ lại, Lockhart tức giận cầm hành lý rời khỏi Hogwarts, tiến vào St.Mungo, gã muốn ở đó đến khi mặt gã hoàn toàn khỏi bệnh. Đối với việc Lockhart rời đi, mọi học sinh đều giơ hai tay tán thành, nửa tháng này, bọn họ đã hiểu rất rõ rằng vị giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám của họ ngu ngốc đến mức nào, Harry và Ron vô cùng cao hứng vì không phải gặp gã nữa, tâm tình Tom khó có khi nào tốt hơn, ít nhất tai y có thể thanh tịnh hơn một chút, các giáo sư cho tới giờ cũng không quá yêu thích vị trí này, học sinh Slytherin có thể đoán được người nào sẽ tiếp quản môn học này.
Tại một tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám, những học sinh Gryffindor đang cao hứng, bước vào cửa thấy Snape vẻ mặt hắc khí đứng trên bục giảng, bọn họ thoáng cái từ thiên đường rớt xuống địa ngục! A, Merlin, thế nào lại là lão dơi giờ đầy dầu mỡ a, cái này, lại thêm một môn bị điên cuồng trừ điểm. Cuộc sống của Gryffindor không quá tốt a.
Thật ra thì, người cảm thấy cuộc sống không tốt nhất chính là bản thân Snape. Y vừa muốn dạy Độc dược vừa muốn dạy Phòng chống nghệ thuật hắc ám, phê chữa tất cả bài tập của học sinh, còn phải tiếp tục nghiên cứu những bút kí kia, phiền toái nhất chính là, Godric giao bài cho y, muốn y ở lớp Độc dược năm hai nhớ kỹ cách chế luyện ma dược kỳ lạ của Godric, so sánh với cách chế luyện truyền thống xem có gì bất đồng, cũng phân tích nguyên nhân.
Cho nên, Snape lúc đi dạy năm hai là bận rộn nhất, một mặt y phải đốc thúc khiển trách những học sinh kia, mặt khác y còn phải chú ý Godric chế độc dược thế nào. Mà anh trai của Godric luôn trầm mặc, không biết phát cơn thần kinh gì mà gần đây thường xuyên làm nổ vạc, Longbottom cũng thỉnh thoảng góp thêm vẻ vang. Snape chỉ thiếu điều bảo Salazar chỉ cần chuyên tâm cắt nguyên liệu là đủ, không cần loay hoay với nồi vạc. Bất đắc dĩ, Snape cũng chỉ trừ vài điểm cho có, mắng vài câu tượng trưng, làm trò trước mặt sư tử tổ, trừ điểm anh trai của sư tử tổ, hơn nữa, điểm này trừ vào Gryffindor, Snape cảm thấy rất không tự nhiên.
Bởi vì trên lớp độc dược có đủ trò khôi hài, Snape dĩ nhiên không thể nào nhìn toàn bộ trình tự thao tác của Godric, vì vậy toàn bộ bài so sánh hay phân tích cũng thể viết toàn diện, Snape cuối cùng cũng biết tính tình vị sư tử tổ này có bao nhiêu khó chịu, không chỉ dùng ánh mắt đồ bỏ nhìn bài tổng kết mình viết, còn đem mình mắng đến máu chó xối đầu, giáo sư độc dược luôn tánh khí táo bạo này cũng chỉ có thể biết điều một chút đứng nghe giáo huấn, ai bảo đối phương là bậc thầy độc dược đang dạy mình đây?
Tính tình Godric như thế nào, Salazar rất rõ ràng, Salazar tôn kính giáo sư là sự thật, nhưng hắn là người có thù tất báo, bị giằng co một năm, không tính kế là không thể nào, huống chi còn bị mắng không nhẹ, cho nên nói, gây chút phiền toái nho nhỏ là đương nhiên. Dĩ nhiên, Salazar cũng rất biết chừng mực, suy nghĩ đến chuyện viện trưởng viện mình một năm này sợ rằng khá bận rộn, hắn cũng không muốn tạo thêm phiền toái cho giáo sư, được rồi, mấy tiết độc dược sau cứ ba lần nổ vạc thì thu tay một lần đi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~