CHƯƠNG 127

Trong sảnh khách quý thì làm giả sổ sách, bên ngoài đã rất náo nhiệt.

Ở khu nghỉ ngơi lầu một, ba quan viên bộ pháp thuật không khéo gặp phải giáo sư Gryffindor đi dạo, lại càng không đúng dịp gặp phải ký giả điên cuồng Rita Skeeter, này có phải bộ pháp thuật cùng trực hệ Gryffindor chạm trán hay không? Ký giả điên cuồng đẩy đẩy mắt kiếng, thần thái phi dương múa bút thành văn.

Bức bách không biết làm sao, đoàn người tất cả đều ngồi xuống một chỗ vừa uống trà chiều vừa nói chuyện phiếm, người của bộ pháp thuật vừa định đi, đã nhìn thấy nữ ký giả kia tốc ký ghi lại trên tấm da dê một câu như vậy: “Bộ pháp thuật không thèm ngó tới Andrea Gryffindor …” Ba phù thủy bực tức không muốn tốn hơi thừa lời, phải lần nữa ngồi xuống, cùng Andrea nói chuyện thân thiết.



Đồ dùng hàng ngày ở lầu hai, Draco và Blaise chọn được không ít thứ tốt, những thứ kia đúng là vật đẹp giá tốt, Draco nghĩ liên tục, hay mua một cái giường gấp nhỏ, nếu con rồng Noah kia quyết định định cư ở phòng ngủ, cái này ắt không thể thiếu.

Draco và Blaise mua xong đồ tốt chuẩn bị rời đi, một cái bóng tuyết trắng nhảy lên đầu vai Draco, dọa cậu sợ hết hồn.

Draco quay đầu, đây không phải con chồn tuyết của giáo sư Gryffindor sao? Đúng như thế, con chồn tuyết đang vững vàng đứng trên bả vai cậu.

“Sao nó lại ở đây?” Blaise kỳ quái, kỳ quái hơn chính là, sao nói lại nhảy lên người Draco, hoàn toàn không sợ.

Draco lắc đầu, cậu không thích giáo sư Gryffindor, bất quá cậu nhìn con chồn này cũng rất thuận mắt.

“Ô, các cậu đang đi dạo à!” Thanh âm của một người đàn ông chen vào.

Blase quay đầu lại nhìn, tóc gáy dựng lên, sao lại là vị đại thúc này, bưng một bộ mặt tươi cười quỷ dị, thấy thế nào cũng không có ý tốt. Draco lui sang bên cạnh một bước, cậu gật đầu, cũng không nói tiếp.

Roger trước mặt người nhà luôn luôn tùy ý, đáng tiếc hắn ngờ rằng sẽ bị Blase hiểu nhầm, cho nên hắn vẫn tưng tửng như cũ nhìn Blase cười một ái, sau đó lại ngó mặt Draco: “Giáo sư Gryffindor ở lầu dưới nhận phỏng vẫn, cho nên phiền hai cậu mang con chồn tuyết này về, còn nữa nha, cha cậu nhờ tôi chuyển lời, lập tức quay về, lập tức.”

Nói xong, Roger xoay người rời đi, hắn vừa thấy trong tiệm có mấy người theo dõi, thật quá rõ ràng, dùng mấy thần chú vấp chân là tốt rồi, hiện tại phù thủy té hai cái liền ngoan.

Draco và Blase liếc nhau một cái, bất kể người đàn ông này nói thật hay không, trực giác cho hộ biết, vẫn mau trở về thì hơn, cho nên hai người nhanh chóng quay về trường học, mà con chồn tuyết thì đàng hoàng đứng trên vai Draco, không dịch nửa bước.



Salazar quay về trường trước, hắn không lo cho học sinh của mình, bọn họ đã quyết định như vậy, nhìn thế cục trước mắt, người của bộ pháp thuật hẳn là do Grindelwald dẫn ra, Grindelwald không tra được hắn, nhưng tra đến Lucius, lão ma vương có lẽ tra được Lucius lúc trước có tiến vào cửa tiệm kia, cho nên mới đặc biệt chú ý.

Về phần Hội phượng hoàng, chỉ sợ là theo bọn Draco tới, hành động kinh người của Draco ở trận đấy khiến Dumbledor hoài nghi, hôm nay Draco ma xui quỷ khiến vào “Vinh quang rực rỡ”, mới khiến Hội phượng hoàng cử người đi.

Hai bên này hôm nay không hẹn mà cùng tới một chỗ thật cũng không tệ, Salzar khẽ cười, sẽ làm cho hai lão già kia từ từ chơi.



Tất cả sổ sách đã giả tạo xong, Gerson vẫy vẫy tay, thật mệt chết hắn, hắn than thở một câu, sau đó mở miệng: “Felix —“

Vẫn trốn kỹ một bên, Felix hiện thân, Gerson nói tiếp: “Nói cho Andrea với Elise, làm xong rồi, để các nàng trở lại.”

Sau đó, Gerson nhìn về phía Lucius và Narcissa: “Đúng rồi, Lucius, đưa tay ngươi ra đây ta nhìn chút.”

Lucius chần chờ một chút, vẫn để lộ Dấu hiệu hắc ám ra ngoài, hắn chung quy vẫn chưa quen việc một tóc đỏ Weasley gọi thẳng tên hắn.

Gerson vung đũa phép niệm thần chú kiểm tra đo lường, hắn nhíu mày, cách một hồi, lại nheo mắt, niệm thần chú thật dài, ánh sáng trắng nhu hòa quay xung quanh cánh tay Lucius, dấu hiệu hắc ám đen nhánh kia từ từ nhạt màu, cuối cùng không nhìn thấy nữa.

Không còn? Lucius kinh ngạc, tràn đầy vui sướиɠ, cánh tay hắn khôi phục vẻ trắng nõn như xưa, đã không còn rồi! Narcissa hai tay che mặt, nàng quả thực không dám tin vào mắt mình, nàng không nhịn được vươn tay chạm vào: “Khế ước này đã được giải trừ?”

“Thật đáng tiếc, không thể. Đối phương vẫn có thể thông qua ấn ký gọi ngươi về.” Gerson lắc đầu, cái khế ước này dựa vào sự đồng ý của Lucius mới lưu lại, đối phương là hắc phù thủy cường đại, không dễ dàng giải trừ như vậy: “Bất quá, ta đã hạ sức mạnh của khế ước xuống mức thấp nhất, hắn không có biện pháp thông qua dấu ấn để trừng phạt ngươi, mà ngươi, chỉ cần sau này không đáp lại lời triệu tập, cái dấu hiệu này cũng sẽ không xuất hiện nữa.”

Hai vợ chồng cố gắng tiêu hóa ý tứ trong giọng nói thiếu niên. Lucius xoa cánh tay mình, kể từ khi đáp ứng Slytherin các hạ, hắn không nghĩ tới việc hưởng hứng lời triệu tập nữa, nói như vậy, dấu hiệu đáng chết này sẽ không xuất hiện nữa rồi, cảm giác tốt đẹp này trước nay chưa từng có!

“Cảm ơn!” Lucius đời này không nghĩ tới có thể cảm kích một Weasley như thế.



Ba quan viên bộ pháp thuật cuối cùng thoát khỏi nữ ký giả điên cuồng, bởi vì phượng hoàng của tiểu thư Andrea chơi mệt, dục nàng trở về trường học, cho nên Rita Skeeter ôm bản thảo đi. Ba vị phù thủy tâm lực tiều tụy lập tức tìm được người bán hàng trong tiệm, đợi một lúc lâu mới thấy quản lý khoan thai tới chậm.

Người tới diện mạo thường thường, biểu hiện quy quy củ củ, đàng hoàng cho bọn hắn xem các giấy tờ chứng nhận với sổ sách, hoàn toàn không có vấn đề.

Ba phù thủy thật sự không chọc được lỗ hổng nào, trước khi đi vắt óc tìm mưu kế cũng chỉ oán trách một câu: “Cái thang này của các ngươi thiết kế quá tệ.” Sở dĩ nói như vậy là vì, trong khoảng thời gian ngắn ngủi buổi trưa, có hai phù thủy trước sau lăn xuống khỏi cầu thang, một ngã gãy chân, một người đặt mông ngồi ở chân cầu thang cả buổi không dậy nổi.

Elise đang trong bộ dạng ngụy trang làm bộ không nghe thấy, tiếp tục duy trì bộ dáng trung hậu đàng hoàng, nhưng trong lòng đang oán trách, Roger này cũng thiệt là, trực tiếp ném người khỏi cửa sổ là tốt rồi, ngã trong nhà như vậy thật tổn hại hình tượng.



Xế chiều này, tổ hợp Slytherin thành công giải quyết tất cả, mà trong phòng hiệu trưởng Hogwarts, Dumbledor cau mày, hiệu suất của bộ pháp thuật cụ rõ hơn ai hết, ba người này bị ai sai sử là một vấn đề, hơn nưa còn gặp mặt Andrea. Về phần Grindelwald, ông cũng đã nghi ngờ, hôm nay người kỳ quái xuất hiện ở tiệm kia quá nhiều, tuyệt đối đủ khả nghi. Lão ma vương hiện tại còn chưa ý thức được, phù thủy ông nghi ngờ chính là thành viên Hội phượng hoàng, lưới tình báo của ông tuy không lồ nhưng còn chưa đến mức có được danh sách thành viên của lão đối thủ.

Cứ như vậy, hai ông lão giống như suy đoán của Salazar, dưới tình huống hoàn toàn không biết điều tra lai lịch của nhau, rơi vào trạng thái túm chặt lấy nhau.

Đáng nhắc tới chính là, ngày hôm sau, trên “Nhật báo tiên tri”, Rita Skeeter độc nhất vô nhị viết Gryffindor cùng bộ pháp thuật không thể nói chuyện, trừ khoa trương miêu tả Andrea nhiệt tình dũng cảm ra, trên báo còn dành riêng một trang đặc tả trang phục ở “Vinh quang rực rỡ”!

Lợi dụng tờ báo của chính phủ để làm quảng cáo, chỉ sợ đây là lần đầu tiên! Kết quả là, danh tiếng “Vinh quang rực rỡ” nhanh chóng truyền khắp giới phù thủy, đây chính là trụ cột để gây dựng nên sự huy hoàng tốt đẹp.

Tác giả: Lucius không thể nghi ngờ là người vui vẻ nhất, không có dấu hiệu khó coi, quả thực là đáng chúc mừng ~~~

Đồng tình với Grindelwald và Dumbledor, không biết chuyện mà túm nhau lại, ai, đáng thương a ~~~ không rõ thế cục thực buồn chết người!