- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trở Về Làm Thiên Tài
- Chương 48: Chương này hơi buồn, cân nhắc trước khi đọc do chưa hết tết (phần 2)
Trở Về Làm Thiên Tài
Chương 48: Chương này hơi buồn, cân nhắc trước khi đọc do chưa hết tết (phần 2)
Tôi bỗng nghĩ đến cảnh khi con gái mình lấy chồng thì sẽ như thế nào, màn hình lại chuyển cảnh đến lễ cưới của con gái tôi thì đúng vào lúc hai gia đình chụp ảnh. Tôi trông chồng của con gái mình có vẻ là người tốt vì thấy con gái tôi hay cười với cậu ta, ngay sau đó tôi nhìn sang con gái, nó lớn lên rất giống Ly từ mái tóc, khuôn mặt và cả cách nó cười không khác gì Ly lúc còn trẻ, tôi lại nhìn xem Ly ra sao thì cô ấy đã già đi nhiều, có những nếp nhăn đã hiện rõ trên khuôn mặt nhưng đối với tôi cô ấy luôn xinh đẹp dù ngoại hình đổi thay như thế nào. Sau khi ăn cưới xong, con gái tôi bảo chồng đưa mình và Ly về nhà, cậu ta rất vui vẻ đồng ý, tôi sốc vì vẫn là căn nhà ấy không chút thay đổi gì, Ly bước xuống xe bảo con gái không cần lo cho mình và hãy cứ về nhà chồng, nó không lỡ xa Ly nhưng rồi cũng nghe theo và theo chồng về nhà. Buổi tối hôm ấy, thấy Ly ăn cơm một mình bên chiếc tivi đang bật thời sự, bữa cơm đạm bạc, có đĩa rau với bát nước mắm, nước mắt tôi rơi lã chã, tôi ôm lấy màn hình khóc, cô ấy còn thắp hương cho tôi, bảo rằng con gái chúng ta đã lấy chồng rồi. Nghe thấy câu này lòng tôi đau thắt lại vì tôi và Ly đã ly hôn rất lâu rồi mà cô ấy để bài vị của tôi trên bàn thờ rồi còn thắp hương nói con của chúng ta, tôi ước mình có thể nói chuyện được với Ly thì tốt biết mấy, màn hình lập tức mở rộng rồi kéo tôi vào, trước mặt tôi là Ly đang xem tivi và ăn cơm, tôi tiến tới gần để nhìn Ly rõ hơn, thấy có tiếng bước chân cô ấy quay ra nhìn.
- Cháu là ai? Sao cháu lại vào được đây? Và nhìn cháu rất là quen.. – Ly nói.
Tôi không nghĩ nhiều mà bật khóc chạy đến ôm Ly nói lời xin lỗi cô ấy, Ly hơi giật mình nhưng khi nhìn kĩ thì cô ấy đã nhận ra tôi, cô ấy hỏi sao tôi lại ở đây và sao tôi lại trẻ như vậy, tôi bảo với Ly không cần quan tâm tới vấn đề này rồi trách cô ấy ăn cơm thì phải đủ chất dinh dưỡng, nói xong tôi lập tức đi vào bếp làm mấy món tủ của mình, Ly cũng vào bếp cùng tôi, cô ấy nói rất nhớ món ăn mà tôi làm, hai chúng tôi cùng nhau nấu ăn cứ như trở về ngày tháng trước kia. Trong khi đang nấu ăn, hai bọn tôi nghe thấy tiếng mở cổng, Ly đi ra xem, bỗng tôi nghe thấy tiếng nói rất to, đoán là có chuyện chẳng lành, tôi vội chạy ra xem thì thấy Ly đang bị hai tên trộm dùng dao khống chế và hỏi cô ấy để tiền ở đâu, thấy tôi, hai tên trộm ngạc nhiên nói bọn hắn đã quan sát rất kĩ chỉ có mình Ly ở trong nhà và không còn người nào khác.
Tôi tức giận đến đỉnh điểm, tôi lập tức lao nhanh đến tung hai cú đấm thẳng mặt hai tên trộm, bọn hắn bị ngã ra đất, tôi vừa đá vào người vừa nói ai cho bọn hắn có quyền đánh vợ mình, Ly vội ngăn tôi lại không thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của bọn hắn, cô ấy đã gọi công an đến và sau khi công an bắt hai tên kia đi, tôi hạ hỏa và hỏi Ly có bị thương chỗ nào không, tôi tự dưng nghĩ nếu không có mình ở đây thì không biết cô ấy sẽ ra sao và sẽ có ai sẵn sàng tới giúp cô ấy không, càng nghĩ tôi càng hình dung đến trường hợp xấu nhất và rồi tự khóc một mình, Ly lắc đầu nói không sao, cô ấy lau nước mắt cho tôi nói cũng lâu rồi mới thấy tôi tức giận vì cô ấy, Ly nói lần tôi tức giận mà cô ấy nhớ nhất là lúc cô ấy lừa tôi rằng xe đạp điện của mình hết điện, tôi cười mỉm và xấu hổ khi Ly nhắc lại chuyện đấy nhưng rồi cô ấy nói cách tôi bảo vệ cô ấy giống với lúc tôi chặn quả bóng bay gần đến người cô ấy năm lớp 10, tôi lại xấu hổ và không biết phải nói gì khi Ly nhắc về chuyện này.
Tôi bỗng ngửi thấy mùi khét, nhớ ra là mình vẫn đang nấu ăn, tôi chạy nhanh vào kiểm tra thì khói nghi ngút bốc lên, tôi lập tức đi đến tắt bếp rồi xem đồ ăn trong nồi có bị hỏng không nhưng thật bất ngờ, món mà tôi nấu lại ngon khi bị cháy khét, tôi vội mang đồ ăn ra bàn. Vừa ăn tôi và Ly vừa nói chuyện, dĩ nhiên tôi không nói mình nhờ có màn hình kia để tới đây nói chuyện với cô ấy, sau khi ăn và dọn dẹp xong, bọn tôi ngồi xuống xem tivi cùng nhau, cô ấy liên tục nói mình đã già và không còn giống như trước đây, tôi ôm và hôn lên trán Ly nói dù cô ấy có già tới đâu đi chăng nữa nhưng trong lòng tôi cô ấy vẫn như trước kia luôn luôn xinh đẹp, Ly bỗng bật khóc khi tôi nói vậy, tôi lau nước mắt cho Ly nói cô ấy không được khóc vì khóc nhiều nó sẽ xấu, Ly nói xấu thì cho nó xấu, tôi lấy tay làm cho miệng Ly mỉm cười rồi nói như này thì mới là Ly mà tôi yêu, nói xong tôi lập tức môi chạm môi với Ly, cô ấy đỏ mặt xấu hổ như mới lần đầu làm với nhau và giận dỗi tôi khi bị tôi tấn công bất ngờ bằng môi, tôi bật cười thành tiếng khi tính cách Ly vẫn không thay đổi một chút nào.
Do đã lớn tuổi nên Ly muốn đi ngủ sớm, tôi cùng Ly vào phòng, căn phòng vẫn không thay đổi là mấy, bức ảnh chụp khi đám cưới tôi và Ly vẫn treo ở đầu giường, tôi để Ly nằm xuống giường trước rồi mình nằm lên sau, tôi hát ru cho cô ấy ngủ, vừa hát ru tôi vừa nói nếu hôm sau hoặc lát nữa không thấy tôi thì cô ấy đừng có buồn, Ly nói được gặp lại tôi, được tôi bảo vệ, được ăn cơm cùng tôi, được ăn lại món ăn mà tôi nấu, được nghe tôi hát ru và được ngủ cùng tôi là cô ấy đã mãn nguyện rồi, không cần phải kéo dài thêm, nói xong, Ly lại khóc, tôi cố kìm nén nước mắt lại và lấy tay lau nước mắt trên mặt Ly nói cô ấy hãy ngủ đi. Tôi bỗng thấy tay mình đang mờ dần và Ly cũng đã ngủ, tôi lặng lẽ ra ngoài bếp tìm nguyên liệu để nấu mấy món trước khi mình rời khỏi nơi này, nấu xong tôi để chúng vào trong tủ lạnh và kèm lời nhắn nhớ ăn đầy đủ chất dinh dưỡng, tôi trở lại phòng hôn lên trán Ly rồi xoa đầu cô ấy và nói lời tạm biệt, cơ thể tôi cứ thế tan biến dần sau lời tạm biệt.
Tưởng rằng sẽ được trở lại khoảng không màu trắng để tôi có thể gặp Ly và nói chuyện với cô ấy nhiều hơn nhưng không, sau khi một ánh sáng chiếu vào mắt tôi thì tôi bỗng thấy Ly hồi còn trẻ bị tôi ôm và đang nằm trên người tôi, vẻ mặt cô ấy hơi hoang mang, tôi tưởng mình được quay trở lại thời còn trẻ của kiếp trước nên tôi ôm cô ấy chặt hơn, vừa khóc tôi vừa nói lời xin lỗi.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trở Về Làm Thiên Tài
- Chương 48: Chương này hơi buồn, cân nhắc trước khi đọc do chưa hết tết (phần 2)