Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Về Đời Thanh

Chương 38: Tiểu lang nhà ta sắp trưởng thành (8)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch giả: todryan

Biên: Vivian Nhinhi

Khang Hi nghe xong lời giải thích của mấy con trai, thật sự trong lòng vô cùng vui mừng, thưởng cho mỗi nhi tử một bộ văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên), thuận tiện cho mấy người bọn họ trở về trướng nghỉ ngơi.

Đợi bọn thị vệ đem vị Phiên vương Mông Cổ đưa tới, Khang Hi quả nhiên là dùng cùng lúc hai phương pháp ban ân và ra uy, khiến cho vị Quốc Vương Mông Cổ kia trong lòng run sợ,rồi hướng thánh thượng liên tục cảm tạ đến rơi nước mắt. Để cho toàn bộ kế sách mà Cát Nhĩ Đan hao tổn tâm cơ, tốn mười mấy vạn lạng hoàng kim khổ tâm tốn sức tiến hành mấy năm qua bị dập nát triệt để trong vô hình. Khang Hi lại ra lệnh Cao Sĩ Kỳ tức thời thi hành lệnh Binh bộ, điều 10 vạn quân Thanh 10 vạn bát kỳ lục doanh binh từ quan nội di chuyển đến Hắc Long Giang, do Hắc Long Giang tướng quân Ba Hải thống lĩnh, cũng lệnh Mông Cổ - Chu Mục Tần phát binh tiếp ứng, để ngừa Nga, từ truyền dụ Tác Luân chuẩn bị tiếp ứng quân nhu, nói rõ "Để phòng ngừa người săn lộc".

(*nhóm người du mục chuyên đi săn hươu..)

Dận Chân nghe thấy tin tức này, trong nội tâm cười thầm, không nghĩ tới Khang Hi rõ ràng còn là phát minh hành động ám hiệu quả thật là kỳ tài, nhưng chỉ là lấy tổng cộng 14 vạn người đối phó "người Săn Lộc " động tĩnh thật là quá lớn đi.

Đồng thời, Khang Hi một đường đi tới Nhiệt Hà, truyền dụ cho thủy quân tại Phúc Kiến đã thao luyện mấy tháng, Đô đốc thủy quân Phúc Kiến - Thi Lang sẵn sàng chiến đấu, cùng căn dặn Tổng đốc Phúc Kiến - Diêu Khải Thánh cùng binh mã Lưỡng Quảng , sẵn sàng tiếp viện. Lệnh cho Văn Hoa điện Đại học sĩ - Lý Quang tiếp nhận thân phận khâm sai, đảm nhiệm theo quân tham sự, bày kế cho Tuần phủ Phúc Kiến, đốc quản lương thảo cùng quân nhu. Chỉ dụ trong Minh Thư hoàng đế trong lòng tha thiết thu phục Đài Loan, kỳ vọng có thể một trận chiến mà toàn thắng.

Thi Lang lập tức không dám thất lễ, ngày đêm liên tục chỉnh quân chờ phân phó, rốt cuộc một ngày,gió lớn chuyển hướng, thuận lợi cho quân Thanh, Thi Lang cùng Lý Quang mà tuân theo thánh chỉ, dẫn đầu thủy quân một đường Đông tiến, quân Trịnh Khắc Sảng rối rít bại lui, liền tới ngày 22 tháng 6, quân Thanh xuất kỳ binh thừa lúc thủy triều trong lúc lặng yên tiến sát Bành Hồ, mai phục quân địch,quân Thi Lang chiếm được 35 chiếc thuyền địch, đánh chìm thiêu hủy thuyền địch một trăm năm mươi chín chiếc, Trịnh thị hơn mười ba viên tướng lãnh lớn nhỏ cùng hơn 1 vạn 2000 quân sĩ tử trận, hơn một trăm viên sĩ quan cấp cao cùng 5000 tàn binh đầu hàng quân Thanh. Thi Lang bản thân trong lúc chiến đấu mắt phải bị trọng thương, sánh ngang với Hạ Hầu Thuần thời Tam Quốc rút con ngươi ra mà ăn, khiến cho quân địch trong lòng run sợ. Đến đây, quân Thanh thu phục toàn bộ Bành Hồ, đe dọa trực tiếp tới Đài Loan, Trịnh thị mất đi lá chắn này,khiến nhân tâm lo sợ. Phùng Tích Phạm, Lưu Quốc Hiên rối rít ra sức khuyên nhủ Trịnh Khắc Sảng hàng Thanh, tới tháng chín , Khang Hi thu được thư xin hàng, Long Tâm cực kỳ vui mừng, đặc chỉ phong Thi Lang làm Tĩnh Hải tướng quân, ban cho tước vị Tịnh Hải hầu tước, thế tập Võng Thế, vì triều đình trấn thủ thành Đông Nam , cũng đặc ân chọn Thi Lang Lục tử đời đời vào Nam thư phòng làm thư đồng hoàng tử.

Sự tình không sai, Dận Chân nhìn thấu được, chọn đứa con trai này của Thi Lang vào kinh làm thư đồng, nói cho dễ nghe là hoàng đế ban ân cho Thi Lang. Nhưng trên thực chất, nói rõ Khang Hi vẫn là không yên lòng vì hắn đã từng là cựu tướng của Trịnh Thành Công, mà nay là công thần Khang Triều, chỉ sợ lại tạo ra một Ngô Tam Quế khác, lấy vi danh là thư đồng, lưu lại làm con tin mới là thật. Bất quá, thu hoạch ngoài ý muốn chính là Thi Thế Phiêu, đệ đệ của danh trấn Kinh Hoa Đại Thanh Quan -Thi Thế Luân, giờ phút này y theo Thánh Lệnh trở thành thư đồng của Dận Chân, khiến cho Dận Chân có cơ hội kết giao với Thi Thế Luân. Bất quá Dận Chân hoàng tử cũng dính chút hào quang trong chuyện thu phục Đài Loan, dưới sự hưng phấn của Khang Hi , quyết định ngày tế trời đất, tất cả tôn thất có tước vị , một lượt được ban thưởng hai phần bổng lộc, Dận Chân bởi vì có tước vị Bối Tử, thừa cơ làm một Tiểu Tài Chủ.

Dường như để kiểm chứng đạo lý "Phúc hề họa chỗ y theo *", không có qua mấy tháng, liền truyền tới tin tức La Sát tập kích tới biên cảnh, tàn sát người dân biên cảnh,dưới sự tức giận của Khang Hi, lấy Hắc Long Giang tướng quân Ba Hải, Trữ Cổ Tháp Đô Thống Tát Bố đem quân phản kích, đồng thời, gọi thái tử đã mười hai tuổi đi theo, học tập quân sự. Dận Chân ngược lại là có chút đồng cảm với thái tử, mặc dù đây là cách lịch lãm rèn luyện cùng kiếm quân công nhất, nhưng là đem hài tử choai choai ném đến nới trời băng đất tuyết, đúng là người hiện đại như hắn không cách nào tưởng tượng được.

(Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa đang rình dập)

Cũng là trong một năm này, Dận Chân lại thêm một tên kẻ thù chính trị, thập hoàng tử Dận Nga xuất thế, trực giác Dận Chân nói cho hắn biết, thời gian sau này, càng ngày càng đặc sắc rồi.

Năm sau, Dận Chân ở Nam thư phòng cùng Thi Thế Phiêu làm bạn đã được một thời gian, hai người niên kỷ không kém nhiều, lại nói chuyện rất là hợp ý, Dận Chân từ trong miệng Thi Thế Phiêu biết được, bởi vì công lao của Thi Lang, Thi Thế Luân cũng đạt được sắc phong, đảm nhiệm làm Tri huyện thái châu ở Giang Tô, ít ngày nữa sắp lên kinh vào điện lĩnh chỉ, lúc này Thi Thế Luân đã là tài tử nổi danh Phúc Kiến, ngay thẳng bác học, Dận Chân lập tức vui mừng quá đỗi, muốn Thế Phiêu dẫn kiến( gặp mặt). Thích thú an bài Thi Thế Luân bái kiến Hoàng thượng, mấy người liền nghĩ biện pháp gặp mặt. Nhưng quốc có quốc pháp, hoàng tử không được kết giao ngoại thần. Dận Chân hơi hơi lúng túng một chút, nhưng là lập tức hắn có chủ ý, vẫn là phương pháp cũ, mời Dụ Thân Vương ra mặt. Dụ Thân Vương cùng Thi Lang quen nhau nhiều năm, lấy hắn ra mặt một lời, không khó để mời được Thi Thế Luân, mà Dận Chân là khách quen Dụ Thân Vương phủ, nơi đây cũng là nơi duy nhất mà hắn có thể tự do xuất cung đi lại. Những năm gần đây, Dụ Thân Vương quả thực thương yêu Dận Chân, cơ hồ cũng coi hắn như con của mình, chỉ cần Dận Chân mở miệng, chưa từng không đáp ứng.

Ngày hôm đó, Dận Chân sớm đi tới Dụ Thân Vương phủ, thấy qua Vương gia Phúc Toàn đứng đợi, liền cùng Thi Thế Phiêu cùng nhau chờ Thi Thế Luân xuất hiện. Dận Chân trong lòng xuất hiện tồn tại nhiều tâm tư, một là hiếu kỳ, hai là ngưỡng mộ, một mực nghe nói Thi Thế Luân tướng mạo xấu vô cùng, có người nói hắn "Thập Bất Toàn ", hai là bị ảnh hưởng bởi "Thi Công Án " của đời sau, thật muốn nhìn một chút vị "Thi thanh thiên" đời Thanh này đến cùng có bao nhiêu cân lượng.

Chờ đợi ròng rã mấy canh giờ, thật vất vả, ngoài cửa truyền đến bái thϊếp, Thi Thế Luân cuối cùng đã tới, Thế Phiêu lập tức nghênh ra ngoài cửa, Dụ Thân Vương phúc toàn cùng Dận Chân ở trên đại đường ngồi yên chờ. Chốc lát sau, Dận Chân chỉ thấy Thế Phiêu dẫn một người,từ bên phải đường. Người này mặc Tuyết Nhạn bố y , quan phục còn mới, đỉnh đầu trang trí kim thanh thạch đồ, nhất định là Thế Luân không thể nghi ngờ. Bàn về ân huệ vua ban, hắn coi như là dị số, ngoại trừ thân thế Hoàng Thất, Công Thần thông thường ân vua ban cho bất quá chỉ là Ngũ phẩm, con đường thăng quan Thế Luân đã vượt qua tất cả. Tới trước mặt, Thi Thế Luân kính cẩn đứng tại chỗ thỉnh an, miệng nói "Nô tài ", Dận Chân biết rõ, ngay trước đó không lâu, Khang Hi đem nhất gia Thi Lang mang tới hán tộc Tương Hoàng Kỳ, xem như là dưới trướng của Dụ Thân Vương, đợi Thi Thế Luân vừa nhấc mặt lên, thật đúng là mắt lệch , tay cong, chân thọt, miệng lệch, cũng may là Dận Chân có chuẩn bị tâm lý, nếu không thật đúng là phải đã giật mình, Dận Chân nghĩ thầm, vị nhân huynh này, coi như là dáng dấp thực xin lỗi người xem. Phúc Toàn cũng chưa bao giờ thấy qua Thi Thế Luân, nhìn thấy mặt mày của hắn, lại bật cười "PHỐC" một tiếng.

Thi Thế Luân nghe tiếng nghiêm mặt nói:

"Vương gia cho rằng Thế Luân tướng mạo xấu xí sao? Thế Luân ngược lại cho là, mặt người dạ thú, mới là đáng căm ghét. Nếu bộ dáng Thế Luân, thú diện cùng nhân tâm, thì có quan hệ gì đâu."

Dụ Thân Vương ngược lại là bị lời này của Thi Thế Luân làm mặt mày đỏ ửng* vội vàng nói:

"Thế Luân ngươi yên tâm, bản vương không có ý này.Hôm nay bản vương mời ngươi tới, một là bày tiệc mời ngươi dùng cơm tẩy trần. Cha ngươi là bằng hữu tốt của Bản vương, theo quy củ người Hán, ngươi cứ coi Bản vương như là thế huynh, thứ hai hiện tại nhất gia ngươi cũng vào hán quân Tương Hoàng Kỳ, Bổn vương kiêm là Đô Thống Tương Hoàng Kỳ, theo quy củ Mãn Châu ta, ngươi trước tiên ở đây nhậm chức, cũng có thể tới quý phủ ta làm việc. Bất quá chính là dẫn kiến tứ hoàng tử cho ngươi nhận biết, hắn một mực nghe Thế Phiêu nhắc tới ngươi, đối với ngươi cũng coi như ngưỡng mộ đã lâu, những ngày gần đây, một mực quấn ta an bài cho hắn, lần này, coi như là cũng thừa dịp chiều ý hắn."

Thi Thế Luân lại là một tập, nói:

"Lời này của Vương gia, nô tài không dám nhận."

Lời vừa nói ra,mặt của Phúc Toàn tại chỗ liền nhịn không được nữa, Dận Chân thấy vậy, vội vàng hoà giải hỏi "Văn Hiền, chỉ giáo cho."
« Chương TrướcChương Tiếp »