Triệu Cửu thu hồi di động, đứng thẳng người, nói: “Lại đây xử lý thủ tục chuyển trường.”
Tô Li nghĩ nghĩ, Triệu cẩu xuyên trở về ở chỗ này, chuyển trường lại đây cũng bình thường.
“Tiền của tôi có mang đến không!” Đôi mắt Tô Li hơi sáng lên, làm nhân viên, việc quan trọng nhất chính là vấn đề tiền lương.
Triệu Cửu đau đầu nhấc chân đi ra ngoài: “Tôi tổng không thể để một học sinh cấp ba như cô cầm mấy vạn tiền mặt đi?”
Tô Li gật đầu: “Vậy……”
Triệu Cửu: “Cho cô một chiếc thẻ.”
“Cảm ơn ông chủ.” Tô Li vội vàng đuổi kịp.
Triệu Cửu nhìn cô một cái, hỏi: “Hôm qua di động của cô tắt máy sao?”
Tô Li: “Di động của tôi bị tịch thu, đợi lát nữa đi mua một cái mới.”
Hồ Tiêu và Với Dương Phi nhìn hai người phía trước, Tô Li đi theo phía sau thiếu niên kia, hai người đi tới, bóng dáng nhìn mạc danh hài hòa.
Hồ Tiêu choáng váng, cái……tình huống gì thế này?
Tô Li vì sao lại đi cùng nam sinh kia?
Học sinh lớp 15 đi ngang qua nhìn thấy nói: “Hồ Tiêu, cậu không phải nói Tô Li vẫn quấn lấy Tưởng Hướng Nam sao?”
“Nam sinh bên cạnh Tô Li là ai?”
Hồ Tiêu cứng họng, đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Hồ Tiêu vội vàng chụp ảnh gửi cho Tô Trừng.
“Tô Trừng, người bên cạnh Tô Li cậu có nhận thức không?” Hồ Tiêu có hơi chút ngơ ngác, Tô Li và nam sinh này thoạt nhìn quan hệ không bình thường.
Trong lớp 8, Tô Trừng vẫn còn đang chậm rãi sửa sang lại cặp sách, Hồ Tiêu và Với Dương Phi đang chờ cô ở cửa khu dạy học , bạn học trong lớp đều biết hai người là thay Tưởng Hướng Nam đưa cô về nhà.
Từ Liên đã sớm thu thập xong, ở một bên chờ Tô Trừng, được Hồ Tiêu và Với Dương Phi đưa về nhà cũng là một chuyện rất có mặt mũi.
“Trừng Trừng, cậu xem ảnh chụp này đi, nam sinh dựa vào bảng thông báo trông rất soái!” Từ Liên chơi di động, thấy được bức ảnh kia, có hơi chút hưng phấn.
Tô Trừng thu thập xong cặp sách, liếc nhìn một cái, hơi hơi sửng sốt, đúng là rất soái, chủ yếu là khí chất quanh thân kia, nhìn rất sạch sẽ.
“Chỉ là sườn mặt khi cúi đầu, nhưng cũng không hề thua kém Tưởng Hướng Nam, nếu là học sinh của trường chúng ta, vậy cũng phải là cấp bậc giáo thảo.” Từ Liên không nhịn được khen.
Tô Trừng không cho là đúng: “Người này không mặc đồng phục, cũng không ở trường đi học, không biết là từ nơi nào tới.”
Sao hắn có thể so sánh với Tưởng Hướng Nam được?
Tô Trừng cười nhợt nhạt, không phải toàn bộ những người lớn lên soái đều có thể làm giáo thảo.
Từ Liên tiếp tục nhìn ảnh chụp, cười nói: “Có người đã có Tưởng Hướng Nam, đương nhiên chướng mắt người khác.”
Cũng đúng, Tưởng Hướng Nam gần như có thể nói là cấp bậc cao nhất.
Nhưng nam sinh này dù cho trong nhà so ra có kém Tưởng Hướng Nam, cũng thực không tồi, mặt, tay, chân đều đẹp xuất sắc.
Tô Trừng bất đắc dĩ trừng cô một cái, sau đó đeo cặp sách lên muốn đi, đang định lên tiếng nói với Hồ Tiêu bọn họ, cô xong rồi, sắp ra tới, liền nhìn thấy bức ảnh Hồ Tiêu gửi tới.
Cô hơi hơi sửng sốt, trong ảnh chụp, dưới ánh chiều tà, thiếu niên đi ở đằng trước, cô gái nhỏ đi theo đằng sau.
Chính là nam sinh đứng ở bảng thông báo mà Từ Liên vừa mới cho cô xem.
Tô Trừng ngơ ngẩn, nhắn tin trả lời: “Sao thế?”
Hồ Tiêu thấy cô trả lời, chạy nhanh tiếp tục gửi tin nhắn qua: “Tô Li giống như rất quen thuộc cùng nam sinh này. Cậu có biết hắn không?”