Triệu Cửu lười nhìn các chú, các bác, các anh chị em ngoài cười nhưng trong không cười với hắn, dứt khoát chính mình chạy đến bên này đi học.
Triệu Cửu lại đây, dù cho chỉ có ba năm, người trong nhà cũng không có khả năng để hắn ở quá ủy khuất, trực tiếp từ trong tay người khác mua căn nhà vườn này trở về, một lần nữa sửa lại cho hắn ở.
Bên trong có suối nước chảy róc rách, gió thổi qua rừng trúc, tiếng lá trúc vang lên sàn sạt, Triệu Cửu đi qua cây cầu nhỏ, nói với quản gia đang đi lại đây: “Giúp cháu chuyển trường học.”
“Thiếu gia muốn trở về thủ đô sao?”
“Không phải, chuyển đến trường THPT số 1.”
Quản gia sửng sốt: “Nhưng tiến độ học tập của hai bên không giống nhau, trọng điểm học tập cũng không giống nhau.”
Triệu Cửu sau khi tốt nghiệp cấp 3 sẽ xuất ngoại rèn luyện, đến lúc đó trong nhà sẽ tịch thu mọi thẻ ngân hàng của hắn, đình chỉ mọi cung cấp, hắn đi trường trung học phổ thông số 1 hoàn toàn không có bất luận ý nghĩa gì. Ba năm này là ba năm cuối cùng cho hắn được thả lỏng.
Triệu Cửu: “Chuyển.”
Tô Li hiện tại nghèo, còn say xe, tình huống này khẳng định không có biện pháp tới tìm hắn, chỉ có thể là hắn chuyển qua chỗ cô.
Quản gia nghĩ thầm, vậy cũng được, về phần thi nhập học, tuy rằng tiến độ không giống nhau, nhưng thành tích của tiểu thiếu gia nhà hắn vẫn luôn không tồi, hẳn là vấn đề không lớn.
Triệu Cửu trở lại căn phòng đã rời xa mười năm, nhìn căn phòng có hơi chút xa lạ, buông cặp sách xuống, cầm lấy di động, ấn số di động của Tô Li, cần thương lượng xem trở về tương lai như thế nào.
Trên đường có tài xế ở đó, việc này khó mà nói, hơn nữa Tô Li rõ ràng bị say xe đến choáng váng đầu óc.
“Tô Li.”
“A? Lê nào?”
Đầu kia của di động truyền đến âm thanh thô khàn của nam nhân, Triệu Cửu sửng sốt, phản ứng lại đây hỏi, “Chú là ba của Tô Li?”
“Lê nào? Tôi không bán lê! Gọi sai rồi!” Điện thoại bị cắt đứt.
Triệu Cửu nhìn số di động, hắn hẳn là không nhớ lầm, hắn một lần nữa ấn gọi, lại lần nữa thông qua.
“Tô Li?”
“Anh đã gọi sai!! Tôi không bán Lê!”
Bên kia tức giận, lại lần nữa cắt đứt, Triệu Cửu phát ngốc.
Dãy số này hiện tại không phải của Tô Li?
Hắn xoa xoa giữa mày, gọi điện thoại đi ra ngoài: “Điều tra số di động của Tô Li lớp 13.”
Năm phút sau, tin nhắn phát lại đây số di động của Tô Li.
Triệu Cửu gọi qua, âm thanh điện tử máy móc nói: “Số điện thoại mà quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được.”
Triệu Cửu: “???”
Cũng đúng, cơm đều không có mà ăn, nào có tiền trả tiền điện thoại.
Triệu Cửu nạp hai trăm tiền điện thoại cho Tô Li, sau đó lại lần nữa gọi đến số điện thoại của cô.
“Số điện thoại mà bạn vừa gọi đang tắt máy.”
Triệu Cửu: “……”
Sáng sớm hôm sau, Tô Li tỉnh dậy, cô nhìn đồng hồ trên tường, 5 giờ sáng.
Thời điểm này, bình thường cẩu tử sẽ bắt cô rời giường chạy bộ buổi sáng với hắn.
Tô Li: “……”
Có hơi chút muốn đánh hắn, sau khi xuyên về, đồng hồ sinh học cũng không sửa lại được, đúng không?
Tô Li nhận mệnh rời giường, rửa mặt đánh răng xong, liền nhét đồ rửa mặt vào rương hành lý.
Ở trường học tuy rằng phần lớn là mặc đồng phục, nhưng bởi vì có mở điều hòa nên bên ngoài có khoác áo, bên trong mặc đồ của chính mình, rương hành lý cũng nhét không ít quần áo.
Tô Li nhìn quần áo, tiểu Tô Li cũng đã từng là bảo bối trong lòng Phương Lan và Tô Lâm.
Cô đóng rương hành lý lại, đặt ở trong góc, mang theo nó đi học không có phương tiện, chờ xin vào ký túc xá xong, lại dọn qua thì tiện hơn.