◎ Trường cấp 3 ◎
Buổi sáng.
Chuông tan học vang lên.
Âm thanh đọc sách ồn ào dần dần ngừng lại, theo sau là tiếng gấp sách vở, còn có âm thanh giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh xách mấy người chép bài tập ra ngoài hành lang dạy bảo, mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ xem trò hay.
Trong lớp 13, Tô Li mở to đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, choáng váng nhìn cảnh tượng trước mặt.
Phòng học ồn ào nhốn nháo, phía trước có một nam sinh đang cãi cọ với lớp trưởng, ý đồ chép bài tập của cô , một thiếu nữ xoay người cầm sách bài tập và bút, hỏi bạn học ở sau bàn cách giải một bài toán, thuận lợi hoàn thành bài tập, đang mở sách ra chuẩn bị nội dung môn học tiếp theo.
Tô Li giơ tay xoa xoa mặt, lại véo một cái, tay run lên.
Không phải mơ.
“Tô Li, bài tập về nhà!” Lớp trưởng đi tới bàn các cô, bạn ngồi cùng bàn đã nộp, hai người đều đang nhìn cô.
Tô Li bị âm thanh kia làm cho hoảng sợ, nhìn sách bài tập trong tay cô, sau đó chạy nhanh tìm vở bài tập về nhà. Ánh mắt lớp trưởng hơi không kiên nhẫn. Cô hẳn là đã làm bài tập đi?
Tô Li vội vàng mở vở ra nhìn, chữ viết quen thuộc ập vào trước mặt, tinh tế, gọn gàng.
Tô Li chậm rãi đóng vở bài tập lại. Hết hy vọng! Cô thật sự đã xuyên trở về cấp 3, bài tập bên trong quá mức rõ ràng .
Nộp vở bài tập xong, lớp trưởng lập tức lộ ra biểu tình đáng yêu, hiền lành, sau đó lại tiếp tục hung ba ba với học sinh ở phía sau đang điên cuồng chép bài.
Tô Li nghe âm thanh kêu rên đằng sau, đầu chậm rãi đập xuống bàn, cô vừa mới nộp đơn từ chức cùng Triệu cẩu, cô đang chuẩn bị mua chó con, mèo con, cả cửa hàng thú cưng nữa. Tiền tiết kiệm cô kiếm được sau mười năm đi làm đang nằm trong ngân hàng chờ cô.
Trần Tuyết ngồi cùng bàn đồng tình nhìn người bạn đã suy sút gần hơn một tháng, có khi còn lâu hơn, cũng thật thảm.
Lưu Giai Giai ngồi ở bàn phía trước cũng liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó Lưu Giai Giai nhìn Trần Tuyết, hai người liếc nhau, cùng đứng dậy, đi WC.
Lưu Giai Giai một bên ra khỏi phòng học một bên nhẹ giọng nói: “Cậu ấy vẫn còn như vậy?”
Trần Tuyết nhỏ giọng: “Ừ, tuy rằng hôm qua cậu ấy nói muốn nỗ lực học tập, không nghĩ đến việc này, nhưng tớ thấy trạng thái hôm nay, giống như là còn chưa có tốt lên.”
Lưu Giai Giai lắc lắc đầu, nhớ trước đây các cô vẫn còn hưng phấn buôn dưa lê về nhân vật nổi tiếng, kết quả ngày hôm sau người ta liền được chuyển đến lớp bọn họ, các cô nhìn bộ dáng người ta bàng hoàng bất lực, đáng thương hề hề, nháy mắt mềm lòng.
“Theo tớ, việc này chính là Tưởng Hướng Nam không đúng, không thích liền không thích, sai sử người ta hết một năm mới nói cho người ta, hắn là vì trút giận cho Tô Trừng.” Trần Tuyết nhỏ giọng nói.
Lưu Giai Giai gật đầu, chuyện này ở trường bọn họ đã không phải là bí mật.
Nghe nói Tô Li và Tô Trừng ở lớp số 8 là chị em ruột, nhưng năm đó Tô Trừng mới sinh ra không lâu, liền bị bắt cóc, sau này ba mẹ cô lại sinh ra Tô Li, Tô Li ở dưới sự che chở của ba mẹ lớn lên, Tô Trừng thì lại một đường gập ghềnh, thiếu chút nữa còn không thể đi học.
Thẳng đến khi chú Tô đi báo danh cho Tô Li vào trường cấp 3, đột nhiên nhìn thấy Tô Trừng chính mình tới báo danh, nghe nói Tô Trừng rất giống mẹ Tô Li, cùng ngày được mang đi làm xét nghiệm ADN.
Cũng không biết tình huống chân thật như thế nào, nghe đồn là Tô Li ở nhà vừa khóc vừa nháo, rất không thích Tô Trừng, sau đó khai giảng, ý đồ cướp Tưởng Hướng Nam khỏi tay Tô Trừng .