- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Trở Thành Vợ Sắp Cưới Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
- Chương 7
Trở Thành Vợ Sắp Cưới Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 7
Tần Hiên tuy rằng trong lòng không nghĩ đến nhưng cuối cùng cũng không mở miệng ngăn cản chuyện này. Bởi vì Tiêu Lĩnh dù sao cũng là tam hoàng tử, với người quen, bọn họ có thể giống như quan hệ anh em họ bình thường ở chung không phân biệt, nhưng trước mặt người ngoài, nếu Tần Hiên trực tiếp phủ quyết lời Tiêu Lĩnh nói, những người hay thích làm chuyện mờ ám nhất định sẽ đem chuyện này truyền đến tai quốc vương Mand đế quốc.
Đương nhiệm đế vương không hề độ lượng khoan dung, hắn ghét nhất chính là hoàng quyền bị người khıêυ khí©h, mà Tần Hiên khiến con trai thứ ba của hắn mất mặt, hiển nhiên sẽ khiến cho đế vương là hắn mất mặt —— không sợ việc giang sơn nhà họ Tiêu còn cần Tần gia bảo hộ, quốc vương nhất định vẫn sẽ ghi sổ món nợ này, nói không chừng ngày nào đó liền trở thành chứng cứ phạm tội của Tần Thị.
Tần Hiên rũ xuống mi mắt, dấu đi cân nhắc trong lòng, mà ở trong mắt người khác, biểu tình bình tĩnh của Tần Hiên không khác gì đã đồng ý chuyện tới học viện Diah.
Tống Tiểu Khải ở trong lòng âm thầm ném cho Tần Hiên một cái khinh thường, thầm nghĩ, bình thường giả vờ đứng đắn cái gì? Nhìn đi, có mỹ nhân để nhìn liền bại lộ bản chất?
Vừa nghĩ tới vị thanh mai trúc mã bên người Tần Hiên, Du Sở, Tống Tiểu Khải âm thầm đau răng —— người này đẹp thì đẹp nhưng cuối cùng vẫn là một đóa hắc liên hoa, luôn không có lí do mà nhằm vào hắn, thường thường ngáng chân, cũng không biết Tần Hiên làm sao mà nuốt được… Chẳng lẽ thẩm mĩ của cái tên lúc nào cũng đứng đầu kia khác người? Tìm đối tượng cũng phải tìm cực phẩm?
Tống Tiểu Khải vẫn luôn nghĩ rằng Tần Hiên và Du Sở có một chân. Không có biện pháp, khi Du Sở nhìn Tần Hiên, biết bao cảm xúc nóng bỏng đều như sắp tràn ra, không những thế ánh mắt của Du Sở giống như muốn đem tất cả những gì đẹp đẽ xung quanh Tần Hiên tiêu diệt hết, ý muốn độc chiếm vô cùng rõ ràng.
Tống Tiểu Khải sờ sờ cằm, thầm nghĩ, nếu hai vị anh em cá của hắn gả cho Tần Hiên, cuộc sống của hắn về sau nhất định ngày nào cũng được xem kich. Tên hắn cũng đã đặt luôn rồi, cứ gọi là… “Hắc liên hoa đại chiến hắc liên hoa”, được được, không tồi không tồi.
Tống Tiểu Khải nhịn không được mà cười, mà tam hoàng tử thì bị nụ cười dữ tợn của hắn dọa sợ, sờ sờ da gà nổi trên người, phun tào nói: thì ra đáng sợ hơn cả khí lạnh trên người anh họ chính là nụ cười của con trai ông chủ quặng mỏ này.
Tam hoàng tử hiển nhiên quên, khi trên mặt Tống Tiểu Khải không có sẹo, hắn đã từng cảm thấy rằng Tống Tiểu Khải là người đẹp nhất trong số con trai của ông chủ quặng mỏ.
————————————–
Không quản mọi người nghĩ như thế nào, chuyện Tần Hiên cùng tam hoàng tử đi học viện Dhia vẫn cứ như vậy mà chọn ra ngày khởi hành. Trương trình học tại trường dành cho nhân ngư cũng không nặng, phần lớn thời gian nhóm nhân ngư đã quen được nâng niu đều lo việc của mình, chỉ cần mỗi lần kiểm tra học kì qua môn là được.
Vốn không mấy để ý chuyện thi cử nhưng vì để lại cho Tần Hiên một ấn tượng tốt mà hai vị anh em cá của Tống Tiểu Khải không hẹn mà cùng nhau đi ôn bài, ngược lại giúp cho Tần Hiên có được một ngày an tĩnh. Chỉ trừ một chuyện, nhân ngư cấp C có tên gần giống chỉ kém Tống Tiểu Khải một chữ kia cứ mỗi lần nhìn thấy y đều phải trừng mắt vài lần, giống như cùng y có thâm cừu đại hận.
Tối hôm trước khi đến học viện dành cho nhân ngư, Tần Hiên nhận được điện thoại từ ông nội.
“A Hiên, con đã ở nhà Tống Thành (tên cha Tống) một thời gian, thế nào, đã vừa ý nhân ngư nào chưa?”
Tần Hiên trầm mặc vài giây, trả lời: “Ông nội, con biết cha của Tống Thành có ân với ngài. Nhưng ân tình cũng không nhất định phải dùng đến hôn nhân để giải quyết. Con có thể cho bọn họ quyền khai thác trên hành tinh X, cũng cam đoan chỉ cần con còn chấp chưởng Tần gia thì không ai có thể động vào Tống gia. Con tin tưởng, đối với Tống Thành mà nói, hành tinh X càng khiến hắn động tâm hơn chuyện cưới hỏi.”
Hành tinh X là một hành tinh mới do quân đội phát hiện, trên bề mặt hàm chứa lượng khoáng thạch A rất cao, có giá trị khai thác vô cùng lớn. Hiện tại rất nhiều người dõi theo khối thịt béo này, nhưng để có được nó thì phải trả một cái giá rất lớn, nói không chừng sẽ rước lấy sự công kích từ khắp nơi, bởi vậy, tạm thời đại gia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu có thể có được sự bảo hộ từ Tần Hiên, chẳng khác nào đeo lên một lớp khóa an toàn, quyền khai thác hành tinh X của Tống gia sẽ được bảo đảm.
Tần lão gia tử hít một hơi, nói: “Kỳ thật ta cũng biết con trai của Tống Dịch (ông nội Tống Tiểu Khải) khác xa hắn, tâm rất lạnh lùng, dạy dỗ con cái một người so với một người càng không nên thân, chuyện đám hỏi lần này coi như ủy khuất con đi. Nhưng tuổi của con cũng không còn nhỏ, nên cưới vợ. Vài năm nay con đều ở trong quân đội, không có nhiều cơ hội tiếp xúc với nhân ngư, lần này nghĩ nếu A Hiên có thể nhìn vừa mắt người nào, đem người cưới về cũng không tệ, ít nhất sinh cho ta đứa chắt trai.”
“Ông nội…” Tần Hiên nắm chặt máy liên lạc.
Vừa nghĩ tới muốn cưới vợ, trong lòng Tần Hiên liền cảm thấy phiền não.
“A Hiên, ông cũng không cần con phải cưới con cái gia tộc lớn. Mẹ của con không tham dự chính sự, nàng không hiểu một số chuyện luẩn quẩn trên chính trường. Đế vương tâm phòng bị ngày càng nặng, nếu con thật sự cưới con cái đại gia tộc, Tần gia chúng ta khác gì đeo lên đầu mình một cây đao, khi đó, chỉ sợ chúng ta cũng không thể khống chế được cục diện.”
Tần Hiên ánh mắt lóe lóe, y hiểu “cục diện” ở đây là gì.
Nếu đế vương là một vị quân chủ tài đức sáng suốt, Tần Hiên bị kiêng kị cũng thôi. Nhưng vị BOSS này rõ ràng không được như vậy, không có dã tâm, trong tay không nắm thực quyền, bị vài tên tiểu nhân nắm mũi dẫn đi, còn tự cho là mình đang thống trị đế quốc rất tốt, không biết rằng chính cái vỏ ngoài ấy đang đẩy đế quốc vào hiểm cảnh.
Từ gần mười năm nước láng giềng đã có một ít biểu hiện không đứng, mấy Đại thống lĩnh trong tay nắm giữ quân quyền đều bị đế vương chèn ép, nước láng giềng đã sớm rục rịch, nhưng đế vương lại không nhìn ra, vẫn nghĩ rằng đế quốc hiện tại vẫn là đế quốc ngàn năm trước, thực lực áp đảo các nước láng giềng.
Nếu như là vì bảo vệ những người mình quan tâm…
Tần Hiên nắm chặt nắm tay, y không để ý việc trên lưng mình mang thêm tội danh đoạt vị!
Đem suy nghĩ trong lòng ép xuống, Tần Hiên nói với Tần lão gia tử: “Ông nội, con tạm thời chưa nghĩ đến chuyện kết hôn. Nếu ngài thật sự rất muốn ôm chắt, con đi làm thụ tinh ống nghiệm được không?”
“Hồ nháo! Đứa nhỏ nhân tạo làm sao so được với đứa nhỏ tự nhiên mang thai? !”
“Cứ như vậy đi, ông nội, sắc trời không còn sớm, ngài cũng sớm một chút nghỉ ngơi.” Tần Hiên nói xong, cũng không cho Tần lão gia tử cơ hội tiếp tục phát tác, trực tiếp tắt máy liên lạc.
“Thằng nhóc này!” Tần lão gia tử nổi giận đùng đùng mà trừng máy liên lạc, nhưng Tần Hiên đầu bên kia lại không nhìn thấy.
Bên kia, Tần Hiên sau khi cắt đứt liên lạc, đi tới bên cửa sổ, nhìn bầu trời tối đen bên ngoại, trong mắt hiện lên ánh sáng không rõ.
Y mạnh như vậy nhưng vẫn không bảo vệ được Tống Tiểu Khải vậy làm sao mà bảo vệ được một nhân ngư yếu đuối?
Tống Tiểu Khải chết không phải là chuyện ngoài ý muốn, mà là có người cố tình hãm hại. Khi chiến báo gửi về, Tần Hiên đối với mọi việc hết sức mẫn cảm đã ngửi thấy được mùi âm mưu.
Nhưng mà, bí mật tìm kiếm lâu như vậy, manh mối đến một nhà xưởng bỏ hoang liền bị chặt đứt. Nghe nói, khi Tống Tiểu Khải tử vong, không có ai chứng kiến, nếu không phải cơ giáp của Tống Tiểu Khải gửi về số liệu thông báo, mọi người cũng không có cách nào phỏng đoán xem hắn đã chết hay mất tích.
Đáy mắt Tần Hiên dần dần ngưng tụ sương lạnh ——
Nếu y bắt được kẻ đứng sau màn… Cho dù có là người trong hoàng gia, y cũng sẽ không bỏ qua!
—————————————-
Tần Hiên một đêm chưa ngủ, mà Tống Tiểu Khải lại ngủ đến hết sức tốt đẹp.
Kỳ thật, Tống Tiểu Khải cũng có hoài nghi cái chết của mình có người động tay động chân, dựa vào kinh nghiệm tác chiến phong phú của hắn, còn chưa đến mức không tránh thoát được tia laser. Nhưng lúc ấy cơ giáp của hắn lại xảy ra vấn đề, khi tia laser bắn tới, cứ như vậy mà xông lên, Tống Tiểu Khải cũng hóa thành tro bụi.
Nhưng lấy thân phận hiện tại của Tống Tiểu Khải, hiển nhiên không có biện pháp tìm được chân tướng cái chết của mình. Hắn có nghĩ qua việc lần thứ hai tiến vào quân đội, nhưng ít nhất không phải bây giờ.
Thân thể hiện tại của hắn vẫn là quá yếu, nguyên lực vẫn chưa thức tỉnh, chỉ có thể luyện tập tinh thần lực trước. Huống chi, nếu Tống Tiểu Khải nghĩ muốn đi vào quân đội, nhất định phải làm phẫu thuật, triệt để vứt bỏ thân phận nhân ngư.
Tha một cái đuôi cá làm sao có thể lên chiến trường? Vừa nghĩ liền biết là không có khả năng.
Hiện tại, Tống Tiểu Khải có chút hy vọng mình là nhân ngư cấp A, có thể tự do mà biến hóa đuôi cá cùng hai chân. Nhưng đây cũng chỉ là nghĩ mà thôi, ít nhất, thân xác này vốn dĩ là nhân ngư cấp C, nếu muốn lên cấp A, trừ phi xuất hiện kỳ tích.
Tống Tiểu Khải vừa hát vừa đi vào phòng tắm, nhìn chằm chằm vết sẹo trên mặt mình.
Không biết có phải ảo giác hay không, vết sẹo hình như nhạt đi không ít?
Tống Tiểu Khải thổi cái huýt sáo —— trên thực tế, có sẹo cũng không tệ, Tống Tiểu Khải thầm nghĩ, nhìn xem, rất khí phách đó! Về sau làm giải phẫu, sẽ không ai hoài nghi hắn là nhân ngư, còn có thể có trợ giúp tán gái ~
Cho nên ta có thể thấy, cho dù thay đổi thân xác, Tống Tiểu Khải vẫn như trước muốn hoàn thành sự nghiệp tán gái.
Vừa nghĩ tới quá mấy ngày có thể đến học viện Dhia ngắm những mỹ nhân yểu điệu, Tống Tiểu Khải liền dạt dào cảm xúc, không kiềm chế được —— ánh mắt hút hồn ~ bắp đùi thon dài trắng nõn xinh đẹp ~~ không được! Không thể suy nghĩ nữa, càng nghĩ máu nũi càng muốn phun!
Tống Tiểu Khải lau đi nước miếng không tồn tại trên khóe môi, chép chép miệng, không thể chờ đợi được mà điều khiển xe đi bộ xuống dưới lầu.
Thực hiển nhiên, Tống Tiểu Khải lựa chọn quên đi sự thật bây giờ mình vẫn là một nhân ngư.
Tòa nhà Tống gia được chuẩn bị rất đầy đủ, cha Tống đã sớm chuẩn bị xong nơi cất cánh của phi thuyền tư nhân, chờ mọi người đăng ký, có thể khởi hành ngay lập tức.
Tống Tiểu Khải một đường nghĩ mỹ nhân, kết quả là, khi đến chỗ rẽ đầu cầu thang hắn oanh liệt mà rơi xuống, thân thể nghiêng một cái, lấy một tư thế cực kỳ phóng khoáng mà rơi vào trong ngực của người nào đó, còn phản xạ có điều kiện mà ôm cổ người ta.
Trong mắt người ngoài, tư thế của Tống Tiểu Khải chính là một bộ “Yêu thương nhung nhớ”. Càng bi thảm hơn chính là, trên mặt hắn vẫn còn nét xuân tình lúc nãy chưa kịp thu hồi, khiến người cảm thấy hắn như đang tương tư… tươi cười vô cùng đâm đãng đáng khinh … ( =))) )
Tam hoàng tử đi theo Tần Hiên xuống lầu nhanh chóng che lại hai mắt, hình ảnh đẹp đến nỗi hắn không dám nhìn.
Đây chính là người đẹp và quái thúa phiên bản ngoài đời! Mỹ nhân vẫn là anh họ hắn, quái thú là cái tên trong ngực anh họ hắn! ! !
Mà khi Tống Tiểu Khải ngẩng đầu, liền đối mặt với cái “mặt Diêm La’’ tỏa khí lạnh của ai đó ——
Thuộc tính của Tần Hiên, không cần đoán cũng biết.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Trở Thành Vợ Sắp Cưới Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
- Chương 7