Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Thành Vợ Sắp Cưới Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 1

Chương Tiếp »
Trong phòng tắm, sương mù lượn lờ.

Một bóng dáng thon dài đang ngâm nửa người trong nước, đuôi cá màu ánh bạc thoải mái khoác lên thành bồn tắm, những bộ phận còn lại đều được bao phủ bởi ánh nước lấp loáng, đường cong cơ thể duyên dáng như ẩn như hiện khiến cho người mơ màng.

Theo độ cong thắt lưng hướng lên chính là bộ ngực trơn nhẵn cùng xương quai xanh tinh tế, làn da trắng nõn dưới nhiệt độ hơi nước lộ ra một chút hồng nhạt càng thêm hấp dẫn.

“Hầy, hoa tươi phòng tắm rượu ngon, nếu còn có thêm một vị mỹ nhân làm bạn thì cuộc đời của ông đây coi như viên mãn.” Người đang biếng nhác ngồi trong bồn tắm lên tiếng nói chuyện, cánh tay như ngọc nhẹ nhàng nâng lên ly bảo thạch chứa rượu đỏ, chậm rãi lắc lư. Tuy rằng trong lời nói hàm chứa tiếng than thở nhưng lại làm cho người liên tưởng đến đám đăng đồ lãng tử bên ngoài, đơn giản là vì giọng nói của người vừa lên tiếng vô cùng dễ nghe, giống như tiếng chuông gió nhẹ nhàng uyển chuyển, không chỉ hòa tan trong âm điệu lưu manh còn lộ ra vài phần chỉ thuộc về thiếu niên hồn nhiên đáng yêu.

Từ từ… Nhẹ nhàng uyển chuyển?! Hồn nhiên đáng yêu?!

Người nói chuyện đột nhiên cứng đờ, như là ý thức được cái gì, nháy mắt xù lông đứng bật dậy ——

Hồn nhiên cái khỉ mốc! Đáng yêu cái khỉ mốc!

Tống Tiểu Khải cắn chặt răng, giơ hai ngón giữa lên trời.

Thân thể rắn chắc của hắn đâu rồi, nhân sinh lý tưởng “đi qua vạn bụi hoa, không dính một phiến lá” của hắn đâu rồi, cứ như vậy mà bị lão thiên đùa giỡ mất đi!

—————————————————–

Mấy ngày trước, bạn nhỏ Tống Tiểu Khải bị tia laser bắn bay màu khi tỉnh lại đã ở trong cơ thể này, rất nhanh hắn đột nhiên ý thức được mình biến thành một nhân ngư, một nhân ngư sẽ đẻ trứng.

Ở thế giới này nhiệm vụ của nhân ngư chính là gánh vác việc sinh sản tạo ra đời sau, “Sẽ đẻ trứng = bị đè”, điều này làm cho thuần 1 như bạn nhỏ Tống Tiểu Khải tỏ vẻ không thể thỏa mãn, cũng không thể tiếp thu! Huống chi hắn đã có đối tượng, quân công cũng tích lũy quá nhiều, chỉ cần điền vào một mẫu đơn, ok, tiểu mỹ nhân làm ấm giường cũng rất nhanh sẽ có, kết quả là… Ha ha, vừa trở lại đã về trước giải phóng.

Không, so với về trước giải phóng lại càng bi kịch hơn, làm một nhân ngư hàng thật giá thật cơ hội đè người của hắn gần như bằng không!

Tống Tiểu Khải lần thứ hai cắn răng, tức giận vung đuôi cá “vùn vụt”.

Ở trên thế giới này, nhân ngư tự nhiên vô cùng quý giá, bọn họ không chỉ gánh vác nhiệm vụ sinh sản của nhân loại, còn có dị năng có thể chữa trị, đó cũng là sự bất đồng giữa nhân ngư tự nhiên và nhân ngư cải tạo —— nhân ngư cải tạo có thể sinh con nhưng không cách nào có được dị năng chữa trị.

Căn cứ vào độ mạnh yếu của dị năng, bọn họ lại phân chia thành ba cái cấp bậc, A B C trong đó, nhân ngư cấp C có năng lực chữa trị yếu nhất. Không chỉ như thế, nhân ngư cấp C còn không có cách nào chuyển đổi tự do giữa đuôi cá và hai chân, nếu muốn biến hóa, cần phải sử dụng thuốc. Nhưng dù sao thuốc đối với cơ thể cũng sẽ để lại di chứng, hơn nữa dược hiệu sau mỗi lần đều giảm, sẽ biến lại thành đuôi cá, cho nên không ít nhân ngư cấp C từ khi sinh ra cho đến khi chết đi đều sẽ duy trì ở hình dánh nửa người nửa cá.

Đó cũng là lý do vì sao Tống Tiểu Khải hận đến ngiến răng nghiến lợi—— mang theo một cái đuôi cá, ai còn nguyện ý cho hắn đè?! Cho dù đối phương nguyện ý, hắn cũng hữu tâm vô lực!

Bạn nhỏ Tống Tiểu Khải cảm thấy cuộc sống của mình tràn đầy ác ý.

Nhưng tục ngữ nói rất đúng, chết tử tế không bằng còn sống. Tinh thần AQ của Tống Tiểu Khải đã đạt level max đương nhiên sẽ không vì một vài chuyện không vừa ý mà làm ra điều ngu xuẩn.

Hắn sâu kín mà thở dài một tiếng, đặt chén rượu xuống, bắt đầu chống cằm tự hỏi về “cá” sinh của mình.

Đúng lúc này, một loạt tiếng đập cửa thô bạo vang lên —— “Cốc cốc… ầm!”

“Nhị thiếu gia, tắm xong chưa? Lão gia nói ngài nhanh đi xuống, ông ấy có chuyện gì muốn tuyên bố.” Tiếng nói không kiên nhẫn của lão quản gia ở ngoài vang lên, hiển nhiên không quá để tâm vào thân phận nhị thiếu gia của Tống Tiểu Khải.

Biểu tình cà lơ phất phơ của Tống Tiểu Khải bỗng chốc trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên vài phần trào phúng.

“Biết rồi.” Tống Tiểu Khải đối với ngoài cửa không nhanh không chậm trả lời một tiếng, chờ quản gia đi xa hắn lại nhấc lên ly rượu đỏ, chậm rãi đứng dậy, hiển nhiên không tính toán đặt lão gia trong miệng lão quản gia khi nãy vào mắt.

—————–

Lão gia được quản gia nhắc đến khi nãy là chủ nhân một quặng mỏ, cũng là cha của thân thể mới của Tống Tiểu Khải. Tống Tiểu Khải yêu tiền, cũng yêu mỹ nhân, nhưng có nguyên tắc không làm những việc thương thiên hại lý. Mà vị cha hờ kia của hắn lại đem ích lợi đặt lên trên tất cả, dù là cái gì ở trong lòng ông ta cũng đều được mang ra tính toán một lần, đều mang theo hai chữ “lợi ích” sang chói, có giá trị liền lưu lại, không giá trị sẽ bị vứt bỏ, tính cả hắn cùng với nhóm con cái của lão đều không ngoại lệ.

Vị chủ nhân quặng mỏ trong đầu chỉ có lợi ích này đã lấy ba đời vợ, tổng cộng sinh 5 đứa con, trong đó có ba người là nhân ngư tự nhiên, xác suất này không thể nói là không cao. Cũng chính bởi vì như thế ở giữa một anh trai là nhân ngư cấp A, một em trai nhân ngư cấp B, giá trị con người của Tống Tiểu Khải nháy mắt liền thấp đến tận cùng.

Nếu không phải bộ dạng của nguyên chủ so với anh em mình xinh đẹp hơn một chút chỉ sợ đã sớm đã bị người cha mê lợi ích kia bỏ rơi. Nuôi hắn, chẳng qua là muốn tìm một thông gia tốt, muốn nói có bao nhiêu tình cảm cha con ngược lại là giả dối.

Nhưng ngay mấy ngày trước nguyên chủ thân thể này một chút ưu thế đều không có —— không biết nguyên chủ rốt cuộc gặp phải chuyện gì bị một vết bỏng xấu xí kéo dài từ trán bên trái đến tận cằm, vắt ngang qua khuôn mặt khiến một vị mỹ nhân xinh đẹp bỗng nhiên trở thành một kẻ quái dị. Nguyên chủ là nhân ngư cấp C, khả năng chữa trị không mạnh, đối với chất độc trong vết bỏng hoàn toàn bó tay không có biện pháp, tâm sinh tuyệt vọng nên lựa chọn tự sát, bị Tống Tiểu Khải cùng thời gian đó mượn xác sống lại.

Tống Tiểu Khải đối với mỹ nhân chính là yêu thương và thương tiếc, huống chi hắn hiện tại đang mượn thân thể của mỹ nhân, vì vậy lại càng thêm đồng cảm cùng với cảm xúc bất mãn khi bị chèn ép.

“Ha, thật sự là ngoài ý muốn sao?” Tống Tiểu Khải vuốt ve vết thương, nhếch môi cười lạnh.

Hắn biết nguyên chủ có bao nhiêu yêu quý dung mạo của mình, bình thường cho tới bây giờ cũng sẽ không sơ suất. Hơn nữa trong nhật ký của nguyên chủ chỉ cần là những nơi tương đối nguy hiểm cậu ta đều sẽ tránh xa mà đi đường vòng, tạo thành vết thương nặng như vậy trên mặt lại càng không có khả năng. Như thế xem ra căn bản không loại trừ khả năng có người cố tình.

Chỉ tiếc manh mối đến đây thì nhật ký liền đứt đoạn. Nguyên chủ có lẽ chịu đả kích quá lớn, không có ghi lại nhiều về sự cố lần này trong nhật ký.

Hy vọng đây không phải là người làm, nếu không… Tống Tiểu Khải híp hai mắt, có chút hứng thú dạt dào mà nhếch khóe môi, tính cách được rèn giũa trong môi trường quân đội khắc nghiệt lần thứ hai lại trỗi dậy.

—— Đã từng là một tên côn đồ, đối với hắn “Ăn miếng trả miếng” mới là mỹ đức.

———–

Lão quản gia lại chạy tới thúc giục một lần nữa Tống Tiểu Khải mới chậm rãi mặc quần áo, điều khiển xe chyên dụng giành cho nhân ngư, thần thanh khí sảng mà “đi” xuống.

Đi vào phòng ăn, Tống Tiểu Khải phát hiện mọi người đều ngồi quanh bàn ăn, hai vị mẹ kế bình thường “thần long thấy đuôi không thấy đầu” hôm nay cũng ở đây. Xem ra đích xác là có chuyện “đại sự”, không phải cả nhà đều mang tư thế sẵn sang nghênh địch đó sao?

Tống Tiểu Khải nhíu mày, chậm rì rì chọn một vị trí ngồi xuống.

Cha Tống lạnh lùng nhìn thoáng qua Tống Tiểu Khải, hiển nhiên đối với việc hắn đến trễ rất không vừa lòng, mẹ kế Lan Lam nhéo nhéo tay cha Tống, ôn nhu nói: “Con đang bị thương, tâm tình đương nhiên không tốt, thái độ một chút cũng không sao. Ông thân thể không tốt, đừng trút giận lên nó.”

Một mẹ kế khác là Tịch Trân liếc mắt nhìn hai người đang liếc mắt đưa tình, mặt không biểu cảm, không nói gì.

Mẹ Tống Tiểu Khải là vợ chính thức của cha Tống, kết quả khi sinh Tống Tiểu Khải bị khó sinh mà chết chỉ để lại một đứa con trai là hắn. Sau khi mẹ hắn mất không bao lâu người cha mê lợi ích của hắn liền đem vợ bé cùng con thứ ba đón về nhà, không chỉ như thế, con trai thứ ba của lão so với Tống Tiểu Khải còn lớn hơn một tuổi, hai người bọn họ thông đồng từ khi nào đương nhiên không cần nói cũng biết.

Vợ bé kia chính là mẹ kế Lan Lam của Tống Tiểu Khải. Lúc ấy, ông của Tống Tiểu Khải vẫn còn có thể đi lại, cầm gậy đuổi theo cha Tống liều mạng đánh, đánh đến nỗi cha Tống rụng nửa cái mạng mới chịu ngừng tay.

Ở trong cái nhà này, người duy nhất thật tâm đối tốt với nguyên chủ có lẽ cũng chỉ có Tống gia gia đi?

Nhưng sau khi ông qua đời, nguyên chủ ở trong cái nhà này liền trở nên vô hình, không còn ai để mắt đến cậu.

Tống Tiểu Khải vừa nhớ lại nội dung trong nhật ký của nguyên chủ vừa cúi đầu ra vẻ “mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm”, nhìn như là đang “sám hối”, nhưng trên thực tế hắn đang tu luyện tinh thần lực của mình.

Tống Tiểu Khải phát hiện sau khi trọng sinh tinh thần lực của hắn tăng vọt một đống lớn, nếu như nói tinh thần lực của hắn trước kia ở cấp 2S hiện tại chỉ sợ đã trực tiếp nhảy lên đến cấp 3S, tục xưng “trăm năm nhất ngộ thiên tài”.

Thế giới này chủ yếu là coi trọng thực lực, ngược lại rất ít coi trọng vào việc tu luyện sức mạnh tinh thần. Bởi vì lực lượng tấn công để lên hàng đầu, hệ thống tu luyện hoàn thiện, tiến cấp nhanh, nhưng tinh thần lực lại thuộc loại phụ trợ ở trong chiến đấu không mang lại nhiều tác dụng, nhiều nhất có thể tăng cường sức chịu đựng của cơ thể đồng thời đẩy nhanh quá trình tu luyện mà thôi.

Đương nhiên, đây là những người không cách nào đạt được tinh thần lực cấp 3S, một khi tinh thần lực đạt tới cấp 3S lực công kích sẽ tăng lên rất lớn, hoàn thành một quá trình thay đổi từ lượng đến chất, trong lịch sử đế quốc, cũng chỉ xuất hiện duy nhất ba vị tướng có tinh thần lực cấp 3S mà thôi.

Khi Tống Tiểu Khải cúi đầu tu luyện, hai vị anh em nhân ngư của hắn cũng đang bất động thanh sắc đánh giá, trong mắt hai người đều hiện lên ý cười trào phúng giống hệt nhau ——

Một nhân ngư bị hủy dung, năng lực chữa trị lại ở cấp C phế vật, làm sao còn khả năng mà tranh đoạt Tần Hiên với bọn họ?

Đúng, từ lúc Tống Tiểu Khải đến nhà ăn, cha Tống cũng đã tuyên bố việc hôn sự với người kế thừa Tần thị gia tộc của đế quốc Mand, mà người định hôn sự cũng vừa ý hai đứa con nhân ngư cấp A và cấp B của lão, về phần Tống Tiểu Khải năng lực thấp lại bị hủy dung chỉ sợ vào cái mỏ vàng như nhà Tần Hiên lại gây chướng mắt!

Nghĩ như vậy, cha Tống đương nhiên không để Tống Tiểu Khải vào trong phạm trù suy xét người định hôn sự.

Bởi vì không ai để Tống Tiểu Khải chỉ ngồi trong góc phòng vào trong lòng vì thế cũng sẽ không có người phát hiện một ít ánh sáng trắng rất khó nhận ra đang ở trên mặt hắn rất nhanh xoay tròn, trong đó có một chút thấm vào vết sẹo trên mặt hắn.
Chương Tiếp »