Chương 49

Hình tượng của Bạch Nặc Tư vẫn luôn là người thầy dịu dàng mềm mại, đột nhiên lại nghiêm túc như vậy, thật sự có chút hù người.

Có điều, cậu đang mặc một chiếc áo ngủ màu vàng, tóc tai có chút lộn xộn, ở dưới ánh đèn ánh mắt cậu vô cùng ôn nhu.

Lúc này biểu cảm của Đằng Xà nên có chút kính sợ đối với Tiểu Bạch lão sư, chính xác là phải nhìn thẳng vào mặt của Bạch Nặc Tư, nhưng nó không làm được. Tiểu Bạch lão sư thật sự quá xinh đẹp, quá đáng yêu, còn thơm tho, mềm mại như bông, giống như búp bê Tây Dương vậy.

Thật ra Bạch Nặc Tư không có tức giận vì hai đứa trẻ đánh nhau, mấy đứa nhỏ bình thường đánh nhau như cơm bữa ấy mà.

Một giây trước tụi trẻ đang vui vẻ chơi đồ chơi cùng nhau, thì một giây sau vì muốn giành lấy món đồ chơi đó mà đánh bạn.

Chỉ là hồi nãy cậu ngủ mất nên không biết nguyên nhân hai bé con đánh nhau, ngoại trừ việc xác định được rắn đen dùng đuôi hất báo nhỏ ra khỏi giường, thì nguyên nhân xảy ra vụ việc cậu lại không rõ lắm.

Mặc dù vẻ mặt Bạch Nặc Tư rất nghiêm túc, nhưng giọng điệu nói với rắn nhỏ vẫn dịu dàng: “Bé con, đánh nhau là không đúng, biết vì sao không? Người bị đánh sẽ đau, bé vừa đánh báo nhỏ, cho nên báo nhỏ sẽ rất đau, bé nghĩ lại mà xem, nếu có ai đánh bé, bé cũng sẽ bị đau, bé thích bị đau sao?”

Rắn đen xụ mặt, có chút bất mãn nhìn báo nhỏ nằm trong lòng Bạch Nặc Tư.

Rõ ràng là thằng oắt con này động tay động chân trước, nếu không phải thằng oắt ấy đột nhiên tấn công, thì Đằng Xà đâu đến nổi phản kích lại theo bản năng đâu.

Nhưng báo nhỏ nằm ở trong lòng cũng không thẹn với lương tâm nha!

Ai biểu nửa đêm Đằng Xà qua đây, muốn đoạt Tiểu Bạch lão sư với nó!!!

Nếu rắn đen không qua đây lúc nữa đêm, cũng không nằm trên người Tiểu Bạch lão sư ngủ, chắc chắn nó sẽ không nhào qua.

Cả hai bé con đều thấy mình không có sai, đương nhiên là không cuối đầu nhận thua.

Bạch Nặc Tư nói nhiều như vậy nhưng kết quả rắn đen không có phản ứng gì gọi là nhận lỗi cả, thái độ cậu dần nghiêm túc lên.

Rắn đen rõ ràng rất ngoan, nhưng lúc này lại vô cùng ngang bướng, cậu để báo nhỏ lên giường, nói nghiêm túc với hai bé: “Hai đứa ngồi xuống, Tiểu Bạch lão sư sẽ không để cho hai bé oan ức, vậy nên hiện tại thầy sẽ xem xét lại tình hình nha.”

Hắc báo: “....”

Đằng Xà: “....”

Được lắm, nó chỉ đẩy hắc báo xuống giường thôi, lông cũng chưa rụng sợi nào, giờ thì phải đi điều tra lại?