Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Thành Thầy Giáo Của Nhóm Tinh Thần Thể Cấp S

Chương 41

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nói tới đây, Bạch Nặc Tư tưởng tượng mình chiến đấu tay đôi với người một tay xách bé rắn nhỏ, một tay cầm súng laser ngắn, trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ cùng bất an.

Hoắc Nhiên Xuyên: “....”

Hoắc Nhiên Xuyên trầm mặc.

Hoắc Nhiên Xuyên không thể phản bác lại Bạch Nặc Tư!

Vốn dĩ cái tình huống về tinh thần thể là tình huống bị bảo mật, mà Hoắc Nhiên Xuyên lại chính là người đặt ra luật này.

Hiện tại thì tốt rồi, Hoắc Nhiên Xuyên đã lên lưng hổ thì khó mà leo xuống, giải thích cũng không xong, chắc chắn ấn tượng đầu tiên của Bạch Nặc Tư vô cùng xấu.

Bạch Nặc Tư cận thận đi tới, dưới ánh trăng, làn da của cậu trắng nõn nà, đôi môi đỏ thắm, mái tóc đen mềm mại, tất cả đã làm cậu nhìn trông nhỏ nhắn.

Bạch Nặc Tư chỉ cao tới bả vai của Hoắc Nhiên Xuyên, vừa vặn có thể ngửi được mùi trên cơ thể của đối phương, cậu cẩn thận ngửa đầu, hỏi Hoắc Nhiên Xuyên: “Ngài có thể giao rắn nhỏ cho tôi chứ? Nhất định tôi sẽ chăm sóc tốt cho nó.”

Hoắc Nhiên Xuyên với Đằng Xà liếc nhau, rồi cuối xuống đối diện với ánh mắt của Bạch Nặc Tư. Sau đó Hoắc Nhiên Xuyên đưa tinh thần thể Đằng Xà qua chỗ cậu.

Bạch Nặc Tư thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhanh chóng bế lấy rắn đen, ôm vào lòng, quay đầu lập tức chạy đi, trong chớp mắt đã vào trong nhà, còn lẹ tay đóng cửa lại.

Sợ đến mức câu cảm ơn cũng quên nói.

Hoắc Nhiên Xuyên: “.....”

Hoắc Nhiên Xuyên nhìn cái tay trống rỗng, rồi lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt, cả người đứng yên ở trong vườn hoa, một lúc lâu cũng chưa phản ứng lại.

Vậy mình chạy đến đây để làm gì....?

Bạch Nặc Tư ôm rắn nhỏ trở lại phòng khách, để bé con lên sô pha, nghĩ lại mà vẫn còn sợ, cậu vuốt ngực ghé một bên cửa sổ, nhìn lén ra ngoài thật cẩn thận.

Xác định Hoắc Nhiên Xuyên chắc chắn đã rời đi, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, kéo rèm lại.

Cậu nhìn bé rắn nhỏ ngoan ngoãn nằm trên sô pha, lấy vòng tay trí não gửi tin cho Mông Tư chủ quản:

[Mông Tư chủ quản, tôi thật sự xin lỗi vì khuya vậy rồi mà vẫn làm phiền ngài, cho hỏi ngài đã ngủ chưa?]

Đương nhiên là Mông Tư chưa có ngủ, Mông Tư sao mà ngủ được chứ!

Hiện giờ, Mông Tư vừa mới nhận được video trò chuyện của Hoắc Nhiên Xuyên không bao lâu.

Hoắc Nhiên Xuyên còn ở trong vườn hoa, chẳng qua là đứng có hơi xa chỗ cậu, còn đứng ở chỗ tối, nơi mà Bạch Nặc Tư nhìn không tới được.

Mông Tư lau mồ hôi, ngó trái ngó phải, không thấy Đằng Xà ở cùng Hoắc Nhiên Xuyên, Mông Tư có chút chần chờ: “Tướng quân, Đằng Xà không có trở về sao?”
« Chương TrướcChương Tiếp »