Chương 11: Thịt nướng

Hạ Chi Nguyệt còn đang nghi ngờ thì chúng đã hành động. Cặp mắt đang nhíu lại vì mệt mỏi của cô dần mở to hết cỡ vì sốc.

Chưa đầy một phút, một luống đất tơi xốp đã xuất hiện trước mặt cô. Tiểu Nhục ngóc đầu lên nhìn cô:

"Tụi em làm vậy đúng không chị?"

Hạ Chi Nguyệt máy móc gật đầu liên tục. Cô nhìn đám kiến đào đất với tốc độ ánh sáng kia rồi lại nhìn cây cuốc trong tay mình.

Cô thầm nghĩ tại sao mình lại mua thứ vô dụng này làm gì. Hệ thống đúng là đồ lừa đảo, tại sao không nhắc nhở cô chuyện này chứ.

Hệ thống: "Nhắc nhở cô thì làm sao thu thêm được 5 ruby."

Hạ Chi Nguyệt: "..." Chắc cái hệ thống này muốn tôi chết sớm đây mà.

Chưa đầy ba mươi phút sau, trước mặt Hạ Chi Nguyệt đã có hơn hai mươi luống đất. Vừa rồi cô còn sợ hạt giống ngâm nước nảy mầm nhưng không kịp làm đất để trồng sẽ hỏng. Thế mà giờ thì đất xong còn hạt giống vẫn chưa kịp nở. Có lẽ mai là có thể trồng rồi.

Nhìn sắc trời cũng đã gần tối, Hạ Chi Nguyệt nhặt lại cái cuốc "vô dụng" cùng Tiểu Nhục trở về nhà. Vừa đi cô vừa nói chuyện cùng bọn kiến nhỏ và làm quen thêm nhiều kiến khác trong tộc.

***

Hạ Chi Nguyệt về đến nhà đã thấy thịt được chất trước cửa. Tất cả gồm 5 ký thịt heo rừng và 4 con cá to.

Hạ Chi Nguyệt mang chúng vào nhà rồi cất vào không gian riêng.

Cô lại mua thêm một con dao, một nồi đất, một bật lửa cùng vài loại gia vị. Tất cả hết 20 ruby hồng nữa.

"Haizzz… coi như đầu tư lâu dài vậy."

Dù sao hệ thống này cũng khá đầy đủ, coi như sống tới đâu hay tới đó vậy.

Hạ Chi Nguyệt lại tranh thủ lúc trời còn chưa quá tối nhặt một ít cây khô. Hạ Chi Nguyệt ngồi xuống một chỗ thoáng nhất để tránh đốt lửa quá lớn lại cháy cả nơi này. Vừa rồi cô còn định nướng thịt trong nhà, cũng may cô nhớ ra nhà được làm bằng cây, không thì coi như cô đến thế giới này ngày đầu tiên và cũng là ngày cuối cùng.

Lúc lửa được đốt lên, cả đám kiến la hét chạy tán loạn, cô phải dùng hết sức bình sinh để trấn an bọn chúng lại.

Tiểu Nhục, A Khắc cùng rất nhiều con kiến khác bu quanh cô cùng bếp lửa đang nướng thịt kia.

Hạ Chi Nguyệt cắt thịt rồi xiên thành que đặt lên bếp lửa đã cháy được một lúc, giờ đã có ánh than hồng.

Bọn kiến chăm chú nhìn từng động tác của cô, hai chiếc râu đều hướng hết cỡ về phía thịt nướng.

Chúng chưa bao giờ ngửi được mùi thơm hấp dẫn đến vậy. Mỗi con dưới chân đều có vết nước, là do bọn chúng không tự chủ được mà chảy nước bọt.