Chương 14

Ánh mắt trông mong nhìn vào trong nồi, thấy Dương Lâm không có ý cho thêm một cái khác lại nhìn về phía ông nội mình.

Chu Phát Tài ăn xong rồi, không nhịn được hỏi: “Cái này bán thế nào?”

Dương Lâm sửng sốt, nhìn về phía cháu gái, thứ này bọn họ vẫn chưa nghĩ tới bán bao nhiêu tiền một trứng.

Trình Nguyên Hoa vẻ mặt tươi cười: “Vốn chuẩn bị bán ba tệ một cái, nhưng đều là hàng xóm, chúng ta chỉ lấy mọi người một trứng hai tệ.”

đám người nghe vậy liền sửng sốt.

Hiện tại, giá chung trên thị trường là một tệ rưỡi một trứng, có nơi còn chỉ có một tệ, thế mà đứa nhỏ này trực tiếp tăng giá lên gấp đôi...

“Nguyên liệu dùng chế biến so với nơi khác nhiều hơn, mong mọi người hiểu cho.” Trình Nguyên Hoa cười giải thích.

Nói giỡn à, còn nghĩ là cô sẽ bán rẻ sao... như vậy làm sao xứng đáng với công sức tự tay cô làm ra chứ?

Ba tệ cô còn cảm thấy khá rẻ đấy, nhưng đây cũng là lần đầu tiên làm trứng luộc nước trà bán thử, nên bán rẻ chút.

Hơn nữa, cũng là dùng trứng gà công nghiệp thành ra cô sẽ không bán ra giá cao.

Về sau nếu thật sự mở tiệm, liền ấn định số lượng, có thể dùng trứng gà ta làm, đến lúc đó giá cả sẽ còn tăng lên nữa.

Mấy người Chu Phát Tài cũng không nói cái gì nữa, cô bán ba tệ, nhưng vì bọn hắn là hàng xóm chỉ tính hai tệ, coi như là chiếm được tiện nghi rồi.

Vì thế, Chu Kiến Quốc mua mười trứng, Chu Phát Tài trong nhà nhiều người, mua hai mươi trứng liền rời đi.

Nhất thời trong nồi cũng chỉ còn lại mười mấy trứng.

Dương Lâm nhìn cháu gái, lại nhìn trong nồi. “Còn đi vào trong nội thành bán không?”



“Không bán, đoán chừng còn có người muốn tới trong nhà mua, cháu đi đặt thêm trứng, buổi tối làm nhiều thêm chút, ngày mai lại đi bán.” Trình Nguyên Hoa vỗ trán nói.

Vì thế, hai người lại lái xe quay về.

Quả nhiên, buổi sáng còn có người đến mua, chỉ có hai người tới trước mua được nhiều, người đến sau chỉ có thể đi tìm Chu Phát Tài cùng Chu Kiến Quốc chia ra mua lại một ít, hoặc là ngày mai mới có thể đến mua.

Những người tới trễ vẻ mặt đầy tiếc nuối rời đi, dặn dò bọn họ ngày mai phải để lại cho họ mấy trứng, hai tệ một trứng ăn thật ngon, mà giá cả cũng rất phải chăng.

Trình Nguyên Hoa ở trong thành tìm địa chỉ trên điện thoại xong, trực tiếp chạy tới trại nuôi gà mua trứng.

Tạm thời một ngày đặt ba trăm trứng, một tuần đưa đến một lần, về phần đặt trong bao lâu, phỏng chừng cũng phải tới lúc đủ mua được công thức thứ hai rồi mới tính tiếp.

Lại mua thêm một cái nồi lớn cùng bếp lò, lúc này cô mới ngồi xe ba bánh về nhà.

Đêm đó, cô một lúc làm hơn ba trăm cái trứng luôn nước trà, trừ bỏ để lại trong nhà năm mươi cái, còn lại đều để ngày hôm sau đem vào trong thành bán.

Lúc bọn họ xuất phát đã muộn rồi, đại khái sáu giờ mới đi, mùa hạ ngày dài trời sáng sớm hơn, trên đường đã lục đυ.c có người cùng xe.

Chiếc xe ba bánh chở Trứng luộc nước trà, tản ra hương thơm khiến người khác phải chảy nước miếng.

Một đường, trong ánh mắt chú ý của mọi người chậm rãi lái tới nơi trước kia bán bánh bao gần ga tàu điện ngầm.

Trần Cách sáng sớm đã lái xe đi làm, buổi tối ngủ không ngon nên buổi sáng cũng không muốn ăn gì chỉ cảm thấy buồn nôn.

Hiện tại lái xe trên con đường dài đằng đẵng này, anh ta phi thường cáu kỉnh.

Mới ra khỏi nội thành không xa, đột nhiên ngửi được một cỗ mùi hương cực kỳ thơm.