Chương 41: Định quốc công chúa

Nhưng Đông Xuyên không có nhìn lâu hơn một giây, anh cúi xuống nhìn nhân nhi bên cạnh mình, cậu cũng này có hơi trề môi ra, miệng nhỏ chu chu lên rất đáng yêu, thế nên anh đã làm một cái hành động khiến cả triều giật mình.

Anh vòng tay qua eo cậu, ở lúc cậu kinh ngạc ngẩng đầu, hôn cái chóc lên mắt cậu, rồi thản nhiên như không có gì mà thả tay ra, đưa mắt nhìn trời.

Huynh… huynh cái tên khốn lạn này… cậu tức quá đưa tay véo vào eo anh một cái, lùi về sau lưng anh hòng che đi khuôn mặt nhỏ ửng hồng.

Đông Xuyên đối với cái véo của cậu chỉ hơi nhíu lại mày, khoé môi còn kéo lên một chút, khiến khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng cũng nhu hoà lên, xung quanh vang lên một loạt tiếng hút khí.

Định Hà Châu hơi nhíu một chút chân mày lá liễu quyến rũ rồi nhanh chóng trở lại như thường.

" Định Hà Châu vinh hạnh được diện kiến hoàng đế cùng bá quan Mặc quốc" nàng nhún người với Mặc Khang.

" công chúa khách khí rồi, hy vọng công chúa thoải mái khi ở đây, mời công chúa" Mặc Khang đối với tình cảnh mới nãy cũng xem như hiểu những gì Lâm công công đã báo.

Định Hà Châu ngồi xuống vị trí đối diện thái tử điện hạ, sứ giả Định quốc ngồi bên cạnh nàng, lúc này ông ta đang kinh nghi bất định nhìn vào dung mạo của Định Hà Mặc ở đối diện.

Đông Xuyên đối với hành vi này của hắn rất không vui, nên anh đã kéo đầu cậu úp vào ngực anh, còn liếc một cái sắc bén về phía sứ giả, hắn cuống cuồng mà thu mắt về, nhưng trong lòng lại sấm chớp ầm ầm.

Người đó là sao, nếu không tính khí chất khác nhau, sợ rằng như hai giọt nước vậy, nhưng ngoài công chúa ra ông chưa hề gặp một người nào như vậy, vốn dĩ dung mạo của công chúa là giống tiên hoàng… sứ giả hoảng sợ không dám nghĩ nữa, nhưng sự chú ý giành cho người thiếu niên có vẻ lớn hơn công chúa vài tuổi cũng không giảm chút nào còn lớn dần lên.

Định Hà Châu cũng có tâm tình giống vậy, nhưng bắt nàng nghĩ thì nàng chỉ nghĩ là con rơi con rớt của phụ hoàng nàng, nhưng người cao lớn anh tuấn kia, không phải là Đông tướng quân trong lời đồn sao, không phải nói ngài ấy lạnh lùng không gần nữ sắc… nàng hơi liếc về phía thiếu niên giống nàng đến không ngờ kia, thì ra tướng quân thích nam sắc, nhưng nếu vậy thì kế hoạch của phụ hoàng cũng dễ dàng thực hiện hơn.

" công chúa đã ở Mặc quốc hai ngày, khí hậu nơi đây có hợp với công chúa không?" Hoàng hậu nhìn nàng hỏi.

" nhờ có Hoàng hậu chiếu cố sớm chiều, tiểu nữ tử ở rất tốt" nàng hơi nâng mắt nói.

" vậy công chúa đã chấm được vị nam tử nào của nước ta chưa, chúng ta sẽ làm chủ cho công chúa" Mặc Khang cười hỏi.

" nam nhân anh tuấn ở quý quốc quá nhiều, tiểu nữ tử cũng rất là đau đầu, vốn còn chưa quyết định được ai, nay ở cung yến hôm nay lại nhìn thấy một người vừa ý, chỉ là sợ rằng người ta không thích tiểu nữ tử" giọng nàng hơi buồn buồn nói, còn đánh mắt về phía bên này.

Cậu úp mặt trong lòng Đông Xuyên mà nhíu mày, cô công chúa này ý tứ là sao.

Đông Xuyên chẳng thèm quan tâm nàng ta nói gì, anh đưa tay bưng ly rượu lên uống cạn, rồi đặt mạnh xuống, tiếng vang này khiến nhiều người giật thót.

Cậu cũng nhìn lên, miệng hơi mở ra nói không lên tiếng.

Đông Xuyên

Đông Xuyên đang nhìn cậu, nên thấy rõ, anh lại hôn nhẹ lên trán cậu một cái, ôn nhu khiến người ganh tị, nhưng lúc ngẩng đầu lên lại như thành một người hoàn toàn khác, khí tức toàn thân như thay đổi, lúc này đây sẽ có người nghi ngờ anh không phải chiến thần Đông Xuyên sao.

Diệp Ly ngồi gần anh đã quá quen với khí tức này, giờ anh lại thả nó ra ở đây… quả nhiên người xung quanh đã trắng bệch mặt mày.

" công chúa có thể nói thẳng hơn được không, vì hiệp ước hai nước không phải là ép hôn, nên nếu người công chúa chọn không thích hoặc đã có hôn ước thì công chúa vẫn nên chọn người khác, như thế tốt cho hạnh phúc cả đời của người" Hoàng hậu thay mặt Mặc Khang nói ra, dù sao Đông tướng quân không thể đυ.ng bây giờ, ít nhất nàng hiểu hoàng đế không muốn, nên chuyện này phải êm đẹp mới được.

" tiểu nữ tử mến mộ Đông tướng quân của quý quốc, nghe nói ngài chưa có hôn phối, lại anh dũng thiện chiến, ôn nhu vô cùng" nàng mềm mại nói.

" phì ha ha" cậu bật cười lên.

Cả triều im ru.

Định Hà Mặc cũng ý thức được nên úp vào ngực anh cười tiếp, vai nhỏ run lên không ngừng.

Đông Xuyên bất đắc dĩ quá chừng, sợ cậu cười nghẹt nên vuốt vuốt lưng nhỏ vài cái.

Định Hà Châu nhíu chặt mày, cảm thấy mình bị cười nhạo, nàng còn nhìn thấy vài người cũng che miệng.

Diệp Ly cũng muốn cười lắm, nhưng hắn không có can đảm như người trong lòng Đông tướng quân.

" vị công tử này có ý kiến với lời nói của tiểu nữ tử sao ạ, có thể nói ra không?" Định Hà Châu không tha nói.

Mặc Khang nhìn tình hình đang phát triển, quyết định im lặng không nói.

" khụ… công chúa hỏi ta sao?" cậu ngẩng đầu lên, uống chút nước Đông Xuyên đưa cho, rồi mới nhìn nàng nói.

" chính là công tử đây" Định Hà Châu đối với khuôn mặt giống mình này cảm thấy thật bài xích.

" công chúa nói không sai, công chúa thích huynh ấy, cái này sợ rằng cả Mặc quốc nữ tử đều thích đi" cậu bũa môi nói.

Định Hà Châu định nói gì thì bị cậu chặn lại.

" công chúa nói huynh ấy anh dũng thiện chiến thì lại càng không sai… " cậu hơi ngừng một chút.

" thế nhưng mà công chúa nói huynh ấy ôn nhu vô cùng… phì ha ha…" cậu lại nhịn không được rồi.

Lần này trong triều lại vang lên vài tiếng cười, nghe ra thì có cả giọng của nữ tử, đáng chú ý nhất là Diệp Ly ngồi bên cạnh đã nhịn không nổi mà phì ra.

Định Hà Châu mặt mày nóng ran, có cái gì sai sao, rõ ràng nhìn huynh ấy ôn nhu đối với cậu như vậy, cả nàng là công chúa còn ghen tỵ.

" khụ… cả Mặc quốc nếu đồng ý với công chúa điều này thì sợ rằng lúc này huynh ấy đã nữ nhi, nhi tử đầy nhà rồi… ôi…"

Đông Xuyên nhéo eo cậu, cái miệng nhỏ này lại nói bậy.

Đệ sai rồi.

Cậu không tiếng động nhận sai, rồi lại quay sang nhìn Định Hà Châu.

" công chúa còn nói sai một điều rất quan trọng" cậu nhúng vai nói, Đông Xuyên cười.

" xin công tử nói rõ" Định Hà Châu ngẫm lại những điều mình nói, nàng còn nói sai gì chứ, chẳng lẽ là…

Cậu chứng thực cho nàng ta luôn.

" công chúa nói huynh ấy chưa có hôn phối…" cậu cười, đưa tay kéo đầu anh xuống, hôn cái chụt lên môi anh, thấy anh ngạc nhiên thì cười cong mắt.

Hít…

Lần này tiếng hít khí còn nhiều hơn, Diệp Ly đỡ trán, hai người này cũng giống nhau quá đi.

Hoàng đế cũng nhướng mày đầy thú vị.

" tên của ta đã nằm trong gia phả Đông gia, nằm bên cạnh tên huynh ấy, công chúa nói xem huynh ấy có hôn phối chưa?" cậu kiêu ngạo ngẩng đầu lên, như một con khổng tước xinh đẹp, muốn đánh dấu chủ quyền của mình.

Phì.

Lần này là Đông Xuyên cười, anh lúc này thật là ôn nhu cưng chiều vô cùng, dung túng nhìn túc phụ nhi nhà mình.

" nương tử nói phải, công chúa vẫn nên chọn người khác đi" anh trầm thấp nói, tay ôm eo cậu kéo lại gần.

" nếu ta nhất định muốn thì sao, huynh không sợ hai nước bất hoà" Định Hà Châu giận điên.

" công chúa đừng tức giận, nếu công chúa cứ khăng khăng yêu thích Đông tướng quân, có thể làm…" Hoàng hậu nghĩ nói để nàng làm bình thê, cũng không xem là thấp, dù sao nàng cũng là công chúa Định quốc, nếu thủ đoạn đủ có thể lên làm chính thê không phải sao.