Chương 74: Bị tiết lộ kỹ năng.

Hoắc Thế tỏ vẻ mặt chán ghét đối với ‘Đông Lam’, hoàn toàn không ở vai yếu thế trước những kẻ có cấp bậc cao hơn mình.

“Đừng có tỏ vẻ thân thiện, thứ dòng Omega buồn nôn!” Hoắc Thế gắt gỏng lên tiếng.

“…” tôi đứng bên cạnh Hoắc Thế cũng cạn lời, tên ngạo mạn đáng ghét này lại chứng nào tật đó rồi.

Kỳ quái thật đấy, trong tiểu thuyết gốc Hoắc Thế đâu kỳ thị Omega tới mức này? Đương nhiên ở một phương diện tìиɧ ɖu͙© thì nhân vật phản diện chỉ coi Omega là món đồ giải khát.

“Đội trưởng, cậu xem ‘cậu’ đã nói gì kìa? Thật làm trái tim yếu đuối của người ta tổn thương quá đi à~” ‘Đông Lam’ quàng lấy tay ‘Hoắc Thế’ tỏ vẻ nũng nịu.

Ủa khoan, không phải ‘Hoắc Thế’ vẫn đang dây dưa đánh nhau với ‘Viễn Minh’ sao? Hắn ta đã tiến gần tới chỗ này từ nào?

“Xê ra, ‘nó’ nói cũng không sai đâu.” ‘Hoắc Thế’ hất tay, tỏ vẻ chán ghét ra mặt.

Tôi nên làm gì đây? Bỏ trốn cũng không được, và kỹ năng Thẩm định(S) của nhân vật chính ‘Viễn Minh’ cũng sẽ nhìn ra tôi có kỹ năng hoàn toàn khác với kỹ năng của ‘Đông Lam’.

“…” quyết định rồi, tôi sẽ giữ chặt miệng và để Hoắc Thế xử lý mọi thứ.

Sau đó tôi liền lén lút núp sau lưng Hoắc Thế, chắn đi ánh nhìn chằm chằm của ‘Đông Lam’.

Có lẽ kẻ nguy hiểm nhất trong số những người ở đây là tên khốn Omega phản diện đó!

“Đừng có coi chúng tôi như người vô hình! Mau đưa thuốc giải đây.” ‘Viễn Minh’ tức giận lên tiếng, so với việc xuất hiện những kẻ kỳ lạ thì cậu ấy quan tâm tới sinh mạng của đồng đội hơn.

“Mệt quá, cái tên nhạt nhẽo này cứ nhai đi nhai lại mãi một câu. Mày không thể im lặng một chút à.” ‘Đông Lam’ bực bội quăng ra vô số quả cầu độc dược ngăn chặn sự tiếp cận của ‘Viễn Minh’.

Vụt vụt vụt!

“Gã đó…” Hoắc Thế khẽ nhíu mày khi nhìn thấy ‘Viễn Minh’, quay đầu nhìn tôi bằng biểu cảm khó hiểu “Đó không phải thằng nhóc Alpha làʍ t̠ìиɦ nhân của cậu sao? Tôi nhớ hình như đã thấy mặt nó trước cánh cổng hạng L.”

Thính giác của các thợ săn đều rất nhạy bén, bọn họ đều quay sang khi nghe thấy câu nói của Hoắc Thế.

Ặc, việc tôi trông cậy vào Hoắc Thế hoàn toàn là một quyết định ra sai lầm.

“Bớt nói nhảm đi! Tớ đã nói là không phải rồi mà! Viễn Minh chỉ mới là học sinh cấp ba thôi đó!” máu nóng của tôi muốn dồn hết lên não khi nghe những câu hỏi với luận điểm ngang ngược của Hoắc Thế.

“Sao cũng được.” Hoắc Thế thờ ơ đáp lại, cũng giữ trạng thái án binh bất động để hồi phục thể lực và mana sau khi chiến đấu với quái vật Chimera Momo hạng LS.

‘Tú Uyên’, đồng đội nữ Alpha của ‘Viễn Minh’, cô ấy siết chặt cây thương trong tay và nhìn anh ta với vẻ mặt do dự “Viễn Minh à, tên hàng giả kia vừa nói gì vậy? Điều đó là sự thật sao?”

“Tuyệt đối không!” ‘Viễn Minh’ không một chút do dự phủ định, sau khi lùi lại một khoảng cách sau đợt tấn công với ‘Đông Lam’, anh ta dùng giọng điệu châm chọc nói “Chị nghĩ em sẽ ngủ với một con rắn độc tàn ác ghê tởm sao? Hai tên hàng giả kia có điều gì đó kỳ lạ.”

“Kỳ lạ? Cậu nhìn thấy gì?” ‘Tú Uyên’ thắc mắc hỏi.

Phải rồi, tại thời điểm này ‘Viễn Minh’ đã tiết lộ kỹ năng Thẩm Định(S) của bản thân với mọi người, có lẽ cậu ta đã phát hiện tôi có kỹ năng hoàn toàn khác với ‘Đông Lam’.

“Cái đó…” ‘Viễn Minh’ hướng ánh mắt về phía tôi, biểu cảm cực kỳ dè chừng và nghiêm túc “Tên đó sở hữu rất nhiều kỹ năng, và đặc biệt có một kỹ năng hạng LS gọi là Ân sủng của Nữ thần.”

Ặc, tiêu rồi!

Bây giờ ngay cả Hoắc Thế ở bên cạnh cũng dùng ánh mắt soi mói nhìn tôi.

Tại sao lại tiết lộ những thứ riêng tư của người khác như vậy chứ? Thật không đáng mặt nhân vật chính tí nào!

Tôi phải giải thích thế nào đây?

Hạng LS được xem như một sự tồn tại độc nhất đối với hệ thống.

Nó sẽ chẳng vấn đề gì nếu tôi sở hữu các kỹ năng hạng LS khác.

Hai chữ ‘Nữ thần’ gắn với kỹ năng này có sức nặng quá lớn.

“Hạng LS?” nam thợ săn cầm khiên ‘Phạm Chí Long’ lắp bắp kinh hãi.

Dựa vào cấp độ xấp xỉ 60 của những người đang đứng trước mặt, tôi đoán thời gian đã trôi qua 4 năm sau sự kiện Thức tỉnh trong nguyên tác, nhưng thứ hạng cao nhất xuất hiện trong hệ thống được mọi người biết tới là hạng SSS. Còn hạng L hay LS đều được che dấu rất kỹ, nhân vật chính ‘Viễn Minh’ dù có tiết lộ kỹ năng Thẩm định(S) thì cũng giấu kín việc bản thân có kỹ năng Chủ Nhân Cánh Cổng(LS).

Bọn họ không thể hiểu được ý nghĩa của hạng LS là gì, nhưng nếu bất kỳ ai nghe thấy sẽ có cách suy nghĩ đầu tiên.

Hạng LS chắc chắn mạnh hơn hạng L!

Điều đó không đúng, tôi là người hiểu rõ nó nhất.

Nhưng kỹ năng hạng LS của tôi lẫn nhân vật chính ‘Viễn Minh’ đều mạnh mẽ và kỳ lạ, rất có thể tôi sẽ bị một trong hai phe giữ lại để tra hỏi và nghiên cứu.

Ha ha, không phải là ‘rất có thể’, mà là ‘chắc chắn’.

Tôi thấy tiêu tùng cuộc đời này rồi.

“Điên mất, có thứ hạng gọi là LS sao?” đôi mắt của ‘Đông Lam’ sáng rực lên, vẻ mặt không che dấu được sự thèm khát.

“Mặc dù hơi khó chịu radar trắng trợn của thằng nhóc đó, nhưng điều này hay đấy.” ‘Hoắc Thế’ nhướng mày trước sự công bố sự thật công khai của ‘Viễn Minh’, cậu ta có thể giữ điều đó cho bản thân và đồng đội biết, nhưng lại tiết lộ cho cả kẻ thù.

Muốn hợp tác để tra khảo sao? Tốt thôi! ‘Hoắc Thế’ cũng định làm điều đó.