Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Thành Người Chơi Cơ Giáp Mạnh Nhất Khoa Tổng Hợp

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ánh nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua kính chiếu vào trong sân huấn luyện, thiếu niên thân hình thon gầy hơi hơi nghiêng người mái tóc ngắn mềm mại dao động trong gió, che khuất mặt mày thanh tú của hắn.

Đối diện hắn, một cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa đang lặng lẽ nhìn, gió vung lên góc áo của nàng, mang theo một mùi thơm ngát tự nhiên.

Vốn là một khung cảnh đẹp đẽ nhưng khi đến gần chỉ có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người.

“Ài? Vì cái gì!” Trình Thước trợn tròn mắt bối rối lên tiếng.

Hắn ủy khuất chẹp miệng: “Không phải nói rồi sao, nếu gặp lại thì sẽ đánh một trận với ta…”

Đúng là như vậy Tiêu Thanh Vân có chút bất đắc dĩ cảm thấy hắn thực sự là một đứa trẻ trâu, "nhưng lát nữa liền có bài kiểm tra, nên giữ sức…”

“Vị bạn học này nói không sai!”

Một âm thanh được phóng đại qua micro đột nhiên vang lên, đem mọi người đang tham quan sân huấn luyện cùng với hai người đang giằng co giật mình.

“Welwel! Hoan nghênh mọi người đã tới sân huấn luyện đại học quân sự liên bang!”

Cùng với âm thanh ầm ầm vang lên, một giàn giáo hình tròn từ trung tâm sân tập chầm chậm nhô lên, một ông chú đeo kính râm tóc uốn, mặc đồng phục huấn luyện màu hồng sáng đang đứng trên đó, cầm một chiếc micro trên tay và tạo dáng như một ngôi sao nhạc rock.

Trong nhất thời, một khung cảnh im lặng chưa từng có xuất hiện.

“Chủ nhiệm Đỗ lại từ nơi kỳ quái đi ra rồi, ha ha.” Một giáo sư trong tổ giám thị lặng lẽ sờ mũi lúng túng cười nói.

Các thí sinh tham dự kỳ tuyển sinh đặc biệt:....

“Tôi rất vui được gặp mặt các bạn ở đây ngày hôm nay, tôi là Đỗ Tu Vinh, giáo viên hướng dẫn của Khoa Cơ giáp Đại học Quân sự liên bang, cũng là người phụ trách của lần tuyển sinh đặc biệt này.”

Người đàn ông đứng dậy đẩy kính râm, quan sát hơn một nghìn thí sinh có mặt.

Các thí sinh có mặt ở đây đều là những tài năng được các giáo sư tuyển sinh từ tất cả các hệ sao lớn chọn ra, một số đã đứng đầu toàn trường trong thời gian học cấp hai và cấp ba, một số đã dành được giải thưởng trong các cuộc thi khác nhau, và một số đã thể hiện được tài năng phi thường trong các sự kiện ngẫu nhiên… Những thí sinh này được gọi là thiên tài so với các bạn cùng lứa tuổi cũng không quá.

Nhưng mà, kỳ tuyển sinh đặc biệt là một sự kiện rất tàn khốc.

Bản chất của kì thi này quyết định rằng hầu hết bọn họ sẽ không thể vượt qua, mục đích nhằm chọn ra thiên tài trong thiên tài.

“Kỳ tuyển sinh đặc biệt này sẽ được cử hành sau hai ngày, đây sẽ là một cuộc tuyển chọn cơ bản, điểm ban đầu của mỗi người là ba điểm, các em có thể đăng ký để thách đấu đối thủ mà mình muốn khiêu chiến, người thua cuộc sẽ bị khấu trừ một điểm và số điểm đó sẽ được tích lũy cho người chiến thắng, cuối cùng hai trăm người đứng đầu bảng xếp hạng sẽ có được tư cách nhập học kỳ tuyển sinh đặc biệt.”

Quy luật 80/20 được áp dụng cho bất kỳ lĩnh vực nào, mà thiên tài trong số những thiên tài phải chiếm ít nhất 20% trong số 80% tài năng.

“Đương nhiên, các em có thể lựa chọn giữ ba phần tích điểm ban đầu, không khiêu chiến người khác cũng không chấp nhận khiêu chiến.”

Dường như nghe thấy một số người nhỏ giọng nói chuyện, Đỗ Tu Vinh cười cười.

“Nhưng mà dùng ba phần điểm tích lũy để chen vào top hai trăm, chẳng phải là coi thường những học sinh ưu tú đang có mặt sao?”

Nghe thấy lời diễu cợt của lão sư, mọi người đều ngầm hiểu ý mà cười.

Có học viên còn ồn ào hô to: "Chỉ cần chưa chết vì kiệt sức, thì cứ thoải mái mà lăn lộn!”

“Hướng đến mục tiêu một nghìn điểm! Cố lênnn!”

…..

….

Tiêu Thanh Vân:.... Người trẻ tuổi thật là có sức sống.

Thấy đã đạt được mục đích, Đỗ Tu Vinh mỉm cười làm động tác dừng lại: "Còn một điều nữa, để hai ngày sau mọi người có thể chiến đấu trong trạng thái tốt nhất, sân tập này sẽ được dọn sạch, chỉ còn lại các bạn. Các bạn có thể thoải mái sử dụng phòng tập tại đây để cải thiện bản thân; cũng có thể quan sát tình hình luyện tập của người khác và lựa chọn đối thủ phù hợp cho kỳ thi chính thức.

“Hẹn gặp lại các bạn sau hai ngày nữa.”

Lão sư phất tay, một màn chiếu giờ cực lớn lơ lửng trong không trung đồng thời mở ra thời gian đếm ngược.

47: 59: 59

Thời gian thi đấu đang gần đến.

Sau khi lão sư tuyên bố xong quy tắc, Tiêu Thanh Vân cảm giác rõ ràng có rất nhiều tầm mắt đã để ý tới nàng.

Có thể là bởi vì ở đây chủ yếu là nam sinh, và chín phần trong số họ là học viên khoa cơ giáp. Mọi người đều chân tay thon dài vóc dáng mạnh mẽ, mỗi người đều cao hơn một mét bảy.

Lại có nàng thân hình đơn bạc, khuôn mặt lúc nào cũng mang ba phần ý cười.

Vừa nhìn là biết nhân viên kỹ thuật không giỏi chiến đấu.

Bất quá, đối với các loại ánh mắt âm thầm đánh giá Tiêu Thanh Vân không hề để ý.

Nàng chỉ lo bản thân vừa bước vào phòng huấn luyện liền bị nhìn trúng.

Tuy hầu hết mọi người đều là học viên dự bị khoa cơ giáp, nhưng cân nhắc đến tiền sửa chữa của cơ giáp, trong kỳ kiểm tra hai ngày sau không hẳn tất cả mọi người đều sẽ lựa chọn sử dụng cơ giáp để chiến đấu.

Nếu đối phương không sử dụng bất kỳ sản phẩm công nghệ nào, đối với trình độ hiện tại của nàng sẽ không thể sử dụng mã hóa tinh thần.

Về sức mạnh cận chiến, nàng không thể cạnh tranh với những người đã rèn luyện hơn mười năm, về kỹ xảo cũng không hẳn không có học viên nào thành thạo hơn nàng, nhưng có một phương diện nàng cực kỳ có tự tin.

Tốc độ.

Những năm đầu không có tiền đi xe điện đến trường hơn nữa còn sống ở một vùng ngoại ô xa xôi, nguyên thân đã phát triển tốc độ chạy bộ cực kỳ nhanh. Mà lợi ích của sức mạnh tinh thần lực mang đến cho nàng không chỉ là có thể viết mã hóa tinh thần, mà còn nhanh nhẹn hơn người thường trong việc điều khiển cơ thể.
« Chương TrướcChương Tiếp »