Chương 2

Về phần chất lượng giảng dạy của đại học bình thường, có thể không có cách nào cung cấp cho nàng những kiến thức về mã hóa tinh thần, Tiêu Thanh Vân cũng không quá lo lắng, bởi vì lần trùng sinh này, nàng đã có ngón tay vàng.

Nghĩ đến đây, Tiêu Thanh Vân hoạt động cơ thể, sau khi luyện tập chiến đấu tự do nửa giờ, nàng liền đi tắm, đặt chuông báo thức, rồi tiến vào giấc ngủ.

Trong lúc ý thức dần dần chìm vào bóng tối, nàng tiến vào không gian ngón tay vàng của mình.

Lần trước tiến vào không gian ý thức của ngón tay vàng, một hàng chữ màu vàng nhạt chợt loé lên, rất nhanh đã bị sương mù dày đặc che kín, Tiêu Thanh Vân không thấy rõ, chỉ mơ hồ phân biệt được bốn chữ đầu là “liên sao thứ nhất”.

Bất quá nó có chút khoa trương, bởi vì ngón tay vàng của nàng chỉ là một không gian tràn ngập số liệu mà thôi.

Những số liệu này không tìm thấy nguồn cũng không biết đi đến nơi nào, dường như chúng chỉ sử dụng nơi này làm trung gian.

Mà những số liệu khổng lồ này không phải tất cả đều được nàng kiểm soát, phần lớn trong đó hiện ra màu xám ảm đạm chỉ có số ít được thắp sáng và toả ra ánh sáng rực rỡ. Những số liệu được thắp sáng này tất cả đến từ kiến thức được tích lũy từ kiếp trước đến kiếp này của nàng. Những cái có màu sáng, là kỹ năng nàng thuần thục nắm giữ, còn ảm đạm một chút, là kỹ năng nàng chỉ đọc qua thậm chí chỉ biết tên.

Sau khi suy nghĩ một lúc Tiêu Thanh Vân chọn một luồng dữ liệu có tên là "Mã hóa tinh thần lực: Từ nhập môn đến từ bỏ" Quyển sách này là hai ngày trước nàng vừa mua, nó được coi như là tuyển tập những ghi chú mà thế hệ đi trước phải đọc.

Suy nghĩ của nàng vừa đi chuyển, một khung cảnh 3D đột nhiên xuất hiện.

Một nữ nhân tóc rối đang nói lẩm bẩm điên cuồng viết lên giấy, cùng với đó, từ không khí nảy hiện ra từng cái mã code, chúng dần dần tụ tập hình thành một bóng người.

Bóng người kia ban đầu là một màu lam nhạt dần dần mang màu sắc của một người bình thường với mái tóc rối bù da thịt trắng nõn thời gian dài không thấy ánh nắng…..

Tiêu Thanh Vân:!

Nàng trái nhìn vào người phụ nữ đang viết code, phải nhìn vào người dữ liệu mới được tạo nên.

Giống hệt nhau!

“Đây gọi là thao tác dữ liệu và là một loại mã hóa tinh thần.” Người phụ nữ không biết viết xong khi nào, nhấc bút và đứng bên cạnh.

“Mã hoá tinh thần, tên như nghĩa, là sử dụng tinh thần lực để điều khiển số liệu, để cho dữ liệu được sử dụng vì người viết. Bằng việc sử dụng nó, ngươi có thể đem ngôn ngữ muốn truyền đạt trực tiếp truyền tải đến máy, để máy nghe theo lệnh của ngươi; cũng có thể đem số liệu tạo thành hình dạng ngươi mong muốn, ví như cái này.”

Nàng nâng tay lên chỉ vào người số liệu bên cạnh.

Tiêu Thanh Vân đại khái hiểu được, giống như việc mã hóa thông thường sử dụng bàn phím để nhập ngôn ngữ mà máy có thể hiểu được vào máy. Mã hóa tinh thần sử dụng sức mạnh tinh thần để thay thế bàn phím và truyền trực tiếp các hướng dẫn đến máy móc hoặc dữ liệu.

Có vẻ rất thuận tiện!

Mẹ của ta rốt cuộc không cần lo lắng ta cả ngày gõ bàn phím, gõ đến viêm cổ tay rồi!

Nghĩ như vậy, Tiêu Thanh Vân không khỏi lộ ra vẻ háo hức.

Người phụ nữ thấy vậy, mỉm cười nói: ”Muốn học?”

Tiêu Thanh Vân hung hăng gật gật đầu: “Huấn luyện viên, ta muốn học mã hoá tinh thần!“

“Bây giờ nhắm mắt lại, thả lỏng trí não”

Nàng làm theo yêu cầu của nữ nhân, nhắm mắt lại, dần dần thả lỏng trí não, bốn phía trở nên đen kịt.

“Ngươi nhìn thấy gì?”

”Rất tối, cái gì cũng không thấy.”

“Thật sao? Ngươi lại cẩn thận thử xem, đừng dùng mắt, hãy dùng cảm giác.”

Cảm giác….

Ý thức của nàng bắt đầu phân tán, cơ thể trở nên rất nhẹ nhàng, mọi cảm xúc đều tập trung vào đại não.

Ở chỗ Tiêu Thanh Vân không thể nhìn thấy, người phụ nữ nhìn những mảnh linh hồn giống như sợi tơ đang dần tách ra khỏi nàng, mỉm cưởi đầy ý vị.

Cô bé này có chút thú vị.

Nàng ta xoa cằm:“Hiện tại ngươi nhìn thấy cái gì?”

“Ánh sáng của rất nhiều…phù văn”

“Ngươi có thể bắt lấy nó không?”

Tiêu Thanh Vân không quá xác định, mọi thứ xảy ra hôm nay đều khiến nàng rất sốc, số liệu lại có thể tạo ra từ không khí, dùng tinh thần lực liền có thể nhìn thấy dữ liệu nguyên bản được lưu giữ trong máy.

Cảm giác những phù văn kia lúc ẩn lúc hiện, dường như rất gần, nhưng cũng dường như rất xa.

Nàng duỗi ra tinh thần lực thăm dò, cho rằng sẽ rất khó khăn và không thể tìm thấy hướng đi đúng, không nghĩ đến bản thân chỉ dựa vào cảm giác của mình, liền dễ dàng nắm bắt được nó.

Nữ nhân nhìn thấy có chút sửng sốt: “Ngươi đây là lần đầu tiên tiếp xúc mã hoá tinh thần sao?”

Sau được nhận được câu trả lời khẳng định của Tiêu Thanh Vân, nàng không khỏi thần sắc phức tạp, thật lâu không nói gì.

Không đợi chỉ thị tiếp theo, Tiêu Thanh Vân đã hỏi: "Tiếp đó?”

“...... Tiếp đó đem phù văn biên dịch thành điều lệnh ‘vẫy tay", gửi tới cổng mà ngươi có thể nhìn thấy.”

Tiêu Thanh Vân ngoan ngoãn theo chỉ dẫn đem phù văn dịch theo ngôn ngữ máy, rồi sau đó mở mắt nhìn qua.

Chỉ thấy bóng người số liệu kia lẳng lặng vung tay.

Tiêu Thanh Vân: “Đây là ý tứ đang chào hỏi với ta sao?”

“Không, đây là ý tứ ngươi có thể đi rồi.”

Tiêu Thanh Vân:......

Làm sao lại có thể đi rồi? Nàng cái gì cũng chưa học được mà.

Nhìn thấy Tiêu Thanh Vân biểu tình nghi hoặc, nữ nhân một bàn tay đập đi đến: “Còn đứng đây làm gì, mau đi đi, ta còn nhiều việc phải làm.” Cái gì cũng biết thì cần nàng dạy làm gì, nhà ngươi đây là muốn giả heo ăn thịt hổ?

Tiêu Thanh Vân:...... Rõ ràng ngươi chỉ là lưu ảnh của tiền bối, có gì để vội?

“Còn không đi, đợi ta mời ngươi?”

“Cũng được......”

“Cũng được cái gì, làm sao dùng tinh thần lực nhập số liệu ngươi biết rồi, làm sao đem kết quả số liệu dịch ra ngươi cũng biết rồi, còn muốn ta dạy ngươi cái gì?” Mẹ nó, còn dạy nữa khác nào tự chuốc nhục vào người.

“Há.”

Mã hoá tinh thần đơn giản như vậy…?

Nàng như vậy liền học được rồi?

Nàng mang theo hai phần nghi hoặc rời khỏi không gian ngón tay vàng.

Vừa trở về thế giới hiện thực, cơn buồn ngủ ập đến, Tiêu Thanh Vân không khỏi đem các loại nghi vấn đều ném sạch sau đầu, nặng nề đi ngủ.

Mà sau khi nàng rời khỏi, số liệu của "Mã hóa tinh thần lực: Từ nhập môn đến từ bỏ" ban đầu ảm đạm bỗng thay đổi trở nên sáng ngời chút ít, ngôn ngữ phi nhân loại xiêu xiêu vẹo vẹo được viết ra.