Editor:
Nhokna - nhoknaBeta-er:
Phong Vũ Tuyết Tuyết Chương 51: Xà Thuẫn
An Nhàn muốn chạm vào lớp da trơn của cá đuối, cô bèn nắm vây lưng và vỗ vỗ đầu nó.
Cá đuối tinh thần phấn khởi, ngoe nguẩy cái đuôi, mang theo An Nhàn phóng về phía trước nhanh như tên lửa.
Một người một cá ở trong biển hoành hành không cố kỵ, lưu lại một làn sóng ngoằn ngoèo thật dài. Camera đuổi theo bán sống bán chết, mỗi lần đều chỉ có thể quay được một chùm sáng lóe lên rồi biến mất, thoắt ẩn thoắt hiện, tựa như từng chùm pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm.
Lúc này, cá đuối bỗng nhiên bơi nhanh về phía trước, thình thịch một tiếng lao ra khỏi mặt biển. Camera theo sát sau đó, quay lại toàn cảnh trong chớp mắt, trong màn ảnh xuất hiện hình ảnh một con cá đuối bay vọt giữa không trung, lộ ra đôi vây cá hình quạt nửa trong suốt, thong dong tiêu sái, thân cá màu bạc dưới ánh mặt trời lấp lánh sáng vô ngần.
An Nhàn buông vây lưng cá đuối ra, thả lỏng cơ thể, song song với nó, cùng một tư thế, độ cao giống nhau, cùng một thân hình duyên dáng, vòng cung uốn lượn, như chỉ thoáng qua trên bầu trời rồi sau đó lại quay về biển rộng.
【 Mịa nó mịa mịa mịa mịa... Trong khoảnh khắc kia, tui cảm thấy Minh chủ với cá đuối ở bên nhau vô cùng sướиɠ mắt là thế nào đây trời?! 】
【 Tui cũng cảm thấy như vậy nè!!! 】
【 Quá con mẹ nó đẹp! Trời cao biển rộng, nhảy múa cùng cá, Minh chủ vô địch! 】
【 Cho tui một vị Minh chủ, tui có thể xoay thế giới này mỗi ngày. 】
...
Cá đuối hưng phấn vô cùng, chìm vào biển rộng, sau lại gấp không chờ nổi mà ngoi lên, kết quả vừa mới nhảy đến giữa không trung liền phát hiện lần này An Nhàn không đi theo, động tác cứng đờ, lấy một cái tư thế kì quái, nghiêng nghiêng nhảy về biển rộng.
Cá đuối vừa mới quay về biển liền tìm kiếm bóng dáng An Nhàn khắp nơi, nhưng người kia đã chạy trước hơn vài trăm mét rồi đi. Nó mang theo cảm xúc tủi thân vì bị vứt bỏ, vèo một tiếng rồi đuổi theo.
【 Không hiểu sao cảm thấy con cá đuối này có chút đáng thương...】
【 Vì sao tui lại cảm thấy Minh chủ thật giống tra nam nhỉ? 】
【 Minh chủ, người yêu trung khuyển tốt như vậy, anh không nên dễ dàng từ bỏ nha! 】
...
An Nhàn: Không biết lúc trước là ai đã bảo cô cách xa nó ra một chút? Mấy người lật mặt cũng quá nhanh rồi đấy!
An Nhàn không để ý đến cá đuối đang đuổi sát theo sau, mà tiếp tục bơi về phía vùng vị trí phái Nam Đấu. Khi tiến vào vùng nước sâu, cuối cùng cô cũng cảm ứng được một loại linh khí dao động lúc có lúc không. Truyền Tống Trận của phái Nam Đấu còn hoạt động, cho nên cô mới có thể cảm ứng được, hơn nữa xét về chiều sâu chắc chắn không vượt qua quá 300m, chỉ là cảnh vật chung quanh đều đã thay đổi, từ bên ngoài nhìn vào căn bản không nhìn ra bất kì dấu vết nào.
Tuy nhiên, chỉ cần xác định được rằng chiều sâu không vượt qua ngưỡng cực hạn của chính mình thì vẫn có thể đến nơi, khi trở về cô có thể dùng Truyền Tống Trận trực tiếp tiến vào trong phái Nam Đấu.
Trong lúc An Nhàn chuẩn bị kết thúc phát sóng trực tiếp thì một bông tuyết thổi qua trước mắt cô. Cô quay đầu nhìn lại, khu vực rộng lớn trước mắt đều xuất hiện loại "bông tuyết" này, thoạt nhìn giống như là một loại mồi câu nhỉ?
【 Đó là Mồi Tuyết* nhỉ? Vậy mà lại có người thả Mồi Tuyết ở biển Phỉ Thúy này đấy? 】
*Mồi: trong mồi thuốc.
An Nhàn nghe vậy, khó hiểu mà nhìn về phía camera.
Có người giải thích nói:
【 Mồi Tuyết là loại mồi mà động vật biển có vυ" đặc biệt thích ăn, được dùng khá nhiều trong công viên hải dương. Hiện nay động vật biển có vυ" đã được phát hiện, đều và đã được bảo hộ bởi hội bảo vệ sinh vật biển quốc tế, nó không được phép săn bắt. 】
Thực hiển nhiên, có người đang cố ý tới săn trộm động vật biển có vυ".
【 Minh chủ, chúng ta đợi lát nữa liền thông báo với Hiệp hội bảo hộ sinh vật biển cùng tuần cảnh trên biển. Anh nhanh nhanh rời khỏi nơi đó đi, đối phương khẳng định đã bố trí camera dưới nước ở xung quanh rồi, đừng để bọn họ phát hiện ra anh, nếu không rất có thể sẽ rước lấy phiền phức.】
An Nhàn bơi lên trên mặt biển, phát hiện xung quanh khu vực biển tầm 100m trở lại đều có các tàu đánh cá đủ mọi loại hình to nhỏ, thuyền đánh cá có in logo Xà Thuẫn.
【 Là thuyền của tập đoàn Xà Thuẫn...】
An Nhàn hoàn toàn không biết tập đoàn Xà Thuẫn là tập đoàn nào, nhưng mà nghe nhóm hoa hữu nghị luận như vậy, chắc chắn lai lịch có lẽ không hề nhỏ.
Trong lúc An Nhàn còn do dự, đã có vài con động vật biển có vυ" lớn xuất hiện trong phạm vi thần thức thăm dò của cô.
Vài phút trước, trên vài thuyền đánh cá của công ty Xà Thuẫn, có một số người đàn ông đang đứng trước camera, chăm chú nhìn chằm chằm hình ảnh camera vừa quay được. Bọn họ chỉ thấy một đường ánh sáng màu xanh nhạt hiện lên từ trong biển, động tác mượt mà, tư thái tuyệt đẹp, tựa như một nàng tiên cá đến từ thế giới cổ tích.
Chỉ mới một lát, người kia nhẹ nhàng lơ lửng giữa biển, chỉ lo nhìn "bông tuyết", tò mò mà duỗi tay nâng lên một đóa, một bên sườn mặt tinh xảo liền hiện ra trong màn ảnh.
"Đây là người... phải không?" Thuyền trưởng không chắc chắn lắm bèn hỏi.
Từ bờ biển đến đây dài đến tận ba dặm, gần đó cũng chẳng có thuyền, mà trên người y cũng không hề mặc bất kì một thiết bị lặn nào cả, người bình thường sao có thể bơi xa được như vậy?? Hơn nữa y vẫn luôn ở sâu dưới đáy biển, tựa như cá mà thản nhiên tự tại, không hề có trạng thái hít thở không thông hay chật vật.
"Xem ánh sáng trên người anh ta chắc là tác dụng của một loại dược vật nào đó."
Người đàn ông tóc vàng cười nhẹ một tiếng, thấy bóng người hiện ra khỏi mặt biển, thuận thế quay đầu nhìn lại về phía người kia, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.
"Thuyền trưởng, Kiều Cổ Tư tiên sinh, có hai con cá heo cùng một con cá kình đen đang hướng đến gần đây." Một người thuyền viên hội báo lại.
Thuyền trưởng lập tức hạ lệnh nói: "Làm tốt công tác chuẩn bị săn bắt."
Kiều Cổ Tư không nói gì, chỉ là rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm theo dõi bóng dáng của ai kia.
An Nhàn dường như cảm nhận được, nhưng cô cũng không quay đầu lại nhìn về nơi đang theo dõi mình mà lập tức rời khỏi phạm vi theo dõi. Tiếp theo, mấy cái camera theo dõi lần lượt bị phá hư, màn hình trở nên tối đen.
"Sao lại thế này?!"
Trong phòng điều khiển của khoang thuyền, thuyền trưởng nhìn màn hình đen, sắc mặt khó coi mà la lên. Những thuyền viên khác cũng đều đổ mồ hôi lạnh, chỉ có Kiều Cổ Tư che miệng, tố chất thần kinh mà cười rộ lên.
Làm sao bây giờ, hình như đã gặp được một con quỷ đáng yêu đến gây sự rồi? Hắn có nên bắt người kia lại rồi hảo hảo trừng phạt một phen hay không đây?
"Kiều Cổ Tư tiên sinh, ngài xem, ngài có muốn bố trí camera lại lần nữa không?"
Tuy rằng radar trên thuyền hoàn toàn có thể tỏa định mục tiêu chính xác, nhưng Kiều Cổ Tư muốn bắt sống, hơn nữa còn yêu cầu hoàn hảo không tổn hao gì, cho nên cần phải dựa vào camera mới có thể làm được.
"Được rồi, thời tiết hôm nay khá tốt, nên tôi không có hứng thú với mấy tên nhóc kia nữa."
Kiều Cổ Tư xua xua tay, xoay người đi ra khỏi phòng điều khiển, "Các người muốn làm gì thì làm đi, bắt mấy con bạch tuộc trở về nướng cũng được."
Thuyền trưởng và các thuyền viên liên can: "..."
Hao tâm tốn sức mà chạy ra, lại có nguy cơ bị Hiệp hội bảo vệ trách phạt, chỉ vì muốn bắt mấy mẹ bạch tuộc trở về nướng?
Thần kinh cấp quốc tế, bọn họ quả nhiên không hiểu nổi!
An Nhàn thấy mấy thuyền đánh cá quay đầu rời đi, trong lòng không khỏi có chút buồn bực, như thế nào cứ như vậy đi rồi? Chẳng lẽ bọn họ chỉ là nhàn rỗi không có việc gì liền chạy thật xa đến đây, quẳng mấy cân mồi câu để mấy bé động vật biển có vυ" vui vẻ? Đạo đức tốt đến ngần ấy mà cô lại đi phá hư máy theo dõi của người ta, chẳng phải là quá không nên sao?
【 Trong truyền thuyết có nói, Xà Thuẫn không phải đều kiêu ngạo ương ngạnh, rất không coi ai ra gì, không ai bì nổi, uổng cố pháp luật, là tồn tại của thế lực tà ác sao?! 】
【 Lầu trên chắc là xem nhiều phim quá rồi đó...】
【 Ủa săn trộm gì đâu? Bọn họ như vậy, lòng tui ngập tràn lửa giận thì phải phát tiết làm sao đây!】
【Cầm lấy đại đao sẵn sàng đại diện cho chính nghĩa, kết quả phát hiện bọn họ chỉ là người qua đường nhàn tản vô tội?!】
【Mấy người không đi săn trộm, thế rải mồi câu làm gì?! Điện thoại báo nguy tui cũng đã báo, này mẹ nó không phải lãng phí tiền điện thoại của tui sao?】
【Trên thực tế, bọn họ dùng mồi câu cũng còn rất thành công, không phải đã câu được một đám động vật có vυ" lớn rồi à...】
Editor: má chửi thâm =]]]]
【Cút!】
...
Lần phát sóng trực tiếp này kết thúc trong ồn ào và nhốn nháo, nhưng cuối cùng cũng không có xảy ra chuyện gì khó coi.
An Nhàn cũng không lập tức rời khỏi biển Phỉ Thúy mà moi mấy cái camera theo dõi từ trong san hô ra rồi đuổi theo mấy thuyền đánh cá kia, ném chúng nó lên tới boong tàu, lúc này mới bơi về phía bờ biển.
Lúc rời đi, cá đuối kia đau lòng muốn chết, vẫn luôn theo đuôi An Nhàn đi vào bờ biển, thiếu chút nữa liền mắc cạn.
An Nhàn bất đắc dĩ, tùy tay lấy ra một viên đan dược ném cho nó.
Cá đuối ngậm đan dược, nhìn cô đi xa, cho đến khi bóng dáng của cô biến mất mới yên lặng chìm vào trong biển.
Đan dược xoa dịu, cũng không cứu vớt được trái tim mãnh liệt đầy sóng gió bi thương của cá ta...
Trở lại núi Tư Du, An Nhàn công bố tin tức tân dược.
Thứ Lân Đan, trung phẩm 3 sao, sau khi dùng xong thì bên ngoài cơ thể sẽ hình thành một lớp bảo vệ, có thể phân giải phần lớn dịch độc tố, khi ở trong nước có thể tự do hô hấp, tự do lặn, không cần mượn dùng bất kì trang bị phụ trợ lặn nào. Không thể sử dụng trong đất, mực nước sâu không được vượt quá 65m, có tác dụng trong thời gian hạn định 30 phút.
Loại Thứ Lân Đan này thật ra là Thủy Lân Đan phiên bản đơn giản hoá. Thủy Lân Đan có thể ở dưới nước liên tục trong ba giờ, độ sâu có thể đạt tới 300m. Hơn nữa có thể bổ sung thể lực, phụ trợ vận hành linh lực, tăng tốc độ bơi lội. Còn Thứ Lân Đan, cần phải dùng tinh thần lực hoặc linh lực tiến hành liên tục điều tiết khống chế, duy trì cân bằng cơ thể, thể lực tiêu hao giảm hẳn 2- 3 lần, thời gian duy trì lại chỉ được 1/6 thời gian so với sản phẩm gốc.
Lần này An Nhàn phát sóng trực tiếp mất gần một giờ, dọc đường cũng bổ sung thêm một viên Thứ Lân Đan, nếu không có như thế, cũng không có khả năng bơi được xa như vậy.
Bên kia, thuyền đánh cá của tập đoàn đã cập bờ, Kiều Cổ Tư đang chuẩn bị rời thuyền, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy xác các loại camera mini. Tập trung nhìn kỹ, xác định đúng là mấy cái đã bố trí dưới đáy biển lúc trước kia.
Kiều Cổ Tư đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó nhịn không được cười ha ha, ôm bụng, cười đến mức không còn hình tượng.
"Ha ha ha ha..." Thật sự thú vị. Y vậy mà còn đặc biệt đem camera trở lại, người ngay thẳng như thế, thật là đã lâu chưa thấy qua.
Những người khác đều là vẻ mặt lạnh nhạt, hoàn toàn không biết hắn đang cười cái gì.
Kiều Cổ Tư cười đủ rồi, một bên lau nước mắt, vừa cầm 1 cặp camera rồi trở lại chỗ mình, lập tức dùng lịch sử video tìm tòi tin tức của người nọ.
Nhưng mà một lát sau, trên màn hình liền nhảy ra rất nhiều trang web liên quan, ở phía trên cùng nhất, thình lình đúng là Hoa Hoa Thế Giới phát sóng trực tiếp video cùng với tuyên truyền quảng cáo đảo Cực Hạn.
Hoa Hoa Thế Giới? Hoa Hoa Minh Chủ?
Kiều Cổ Tư nhìn chằm chằm chàng trai trong ảnh, ngón tay khẽ động, cười nói: "Tìm được cậu rồi, mỹ nhân ngư à."
An Nhàn còn không biết rằng mình đã bị một tên biếи ŧɦái theo dõi, lại còn là một tên biếи ŧɦái thích gây sự. Mà lúc này đây cô đang chuẩn bị đến phái Nam Đấu, chỉ đợi xác nhận lại đúng tọa độ là có thể khởi động Truyền Tống Trận.
An Nhàn không thèm để ý, nhưng Hạ Lẫm lại quan tâm. Kiều Cổ Tư, người này tuyệt đối không thể theo suy luận phán đoán bình thường được. Kiều Cổ Tư là thiên tài nhưng đồng thời cũng là kẻ không biết nói lý, người bình thường vĩnh viễn cũng không thể hiểu được lối tư duy kì quái của hắn ta.
Thuyền đánh cá của hắn ta rời đi, rất khó mà không làm cho Hạ Lẫm hoài nghi, bởi vì Kiều Cổ Tư phát hiện ra An Nhàn, làm cho hắn ta cảm thấy đã tìm ra con mồi mình hứng thú. Hơn nữa Hạ Lẫm vô cùng khẳng định, Kiều Cổ Tư chắc chắn đã có mặt trên một trong số mấy con thuyền đó. Toàn bộ tập đoàn Xà Thuẫn, chỉ có hắn mới dám không màng luật pháp bảo hộ động vật biển mà mang theo Mồi Tuyết chạy đến trên biển đi săn bắt động vật có vυ".
Hạ Lẫm nheo lại mắt, sắc mặt ủ dột. Nếu tên kia dám động đến An Nhàn, hắn liền sẽ đưa cho hắn ta một phần "Đại lễ"chung thân khó quên!
_oOo_
Tuyển editor! Tuyển editor! Tuyển editor!!
Ai có hứng thú thì inbox Hy liền nhaaaaaa.