Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Thành Một Phần Của Gia Đình Phản Diện

chương 3

« Chương Trước
“Bài hát mà ta đã nghe thấy trong giấc mơ”

Giai điệu đẹp như mộng ,như thể được ngâm trong làn nước mát ,rồi vang vọng khắp phòng.

“Ta mở mắt ra,tỉnh dậy sau những giấc mơ rải rác”

Tiêng hát của Aria dẫn bá tước đến dòng sông Oblivion*

(*) đoạn này mik cx ko hiểu dòng song oblivion là dòng sông j :DD

Giọng hats của cô như tiếng nói của nàng tiên tinh nghịch,một giai điệu đầy vui tươi cũng thật bắt tai.

Pizzicato**

(**)Đây là thuật ngữ âm nhạc tiếng Ý, Tiếng Việt đơn giản là “gẩy”, gẩy đàn chứ không dùng vĩ để kéo, tóm lại Pizzicato cho dàn nhạc dây có nghĩa là cả dàn nhạc chỉ chơi bằng gẩy, từ đầu tới cuối bản nhạc, đây cũng là kỹ thuật bạn cần chú ý khi tham gia học đàn violin

Ông ta có thể nghe thấy tiếng những sợi dây mảnh mai của cây vĩ cầm được gảy lên từ nơi xa thẳm.

“Đêm huyền bí đã đi rồi”

Trong khoảnh khắc ấy,bài hát đã thành công thu phục được trái tim đang loạn trí của bá tước.

Đây là bài hát của Sirem.

“Điều naỳ thực nực cười làm sao”Ông ta nói trong sự ngạc nhiên.

“Không ,không thể nào! Làm sao mà cô ta dám….Đừng nói với ta là Sophia..” Bá tước thốt lên trong sự hoài nghi.

Giọng hát đó ,nó thật đẹp ,tựa như thiên thần,điều mà ông ta chưa bao giờ từng nghĩ rằng mình khao khát như vậy suốt quãng đời này.

“Không chỉ như vậy”

Lời bài hát lướt qua đầu ông ta như một sự thức tỉnh,những nốt nhạc xoa dịu ông ta,hút toàn bộ linh hồn ông ta từ sâu bên trong

Nhưng trong từng lời ca của cô như chứa đầy sự phẫn nộ,và mùi máu tanh nồng nặc bao trùm khắp căn phòng.

Cường độ này khiến ông ta không thể chịu nổi nữa,nó giam ông ta lại,như một thứ thuốc độc nồng độ cao ngụy trang dưới lớp vỏ thiên thần mỏng manh ,sẵn sàng đưa ông ta đến cái chết bệnh hoạn.

Trong tiềm thức của mình , ông ta đã nhận ra sự nguy hiểm đang cận kề.

“Cả hai đều là Siren nhưng sự chênh lệch này….”

Bài hát đó sẽ khiến người tỉnh táo trở nên loạn trí ,chỉ với giọng hát nhỏ thôi cũng đủ để khiến cho giới quý tộc quỳ dưới chân con bé.

Với năng lực này thì việc nắm quyền kiểm soát đế chế không còn khó khăn nữa.

“Hãy để ta nghe lại nó thêm một lần nữa! Nhiều hơn thế nữa !Thật nhiều ,thật nhiều…”

Bá tước cầu xin trước khi ông ta kịp phản ứng thì đã dẫm vào chai rượu rỗng và ngã xuống sàn nhà.

Đôi mắt đỏ ngầu của ông ta nhìn chằm chằm vào Siren ,đưa đoi tay ra ,cố gẳng kiềm chế xúc cảm khát khao mãnh liệt này.

Nó thật gớm ghiếc.

Aria chuyển tầm mắt lên cơ thể ông ta và nhìn chằm chằm vào ông,trong đôi mắt ấy chứa đầy sự ghê tởm.

“ Nghĩ về việc mình đã hy sinh cho một kẻ đáng thương như ông ta .Để thỏa mãn longf tham của những kẻ chỉ biêt đến của cải và quyền lực.Tôi đã ngu ngốc làm sao”

Bá tước Cortez.

Ông ta điều khiển chính đứa con gái ruột của mình, người mà mù mờ về mọi thứ, bằng bạo lực Ép buộc cô trở thành vật buôn bán trong những buổi đấu giá của mình,làm những việc không tưởng.

Sự tàn độc mà ông ta mang lại cho cô vẫn còn rõ ràng như mới vậy.Những vết bầm tím xuất hiện trên cơ thể cô hằng đêm ,chúng gây ra những cơn đau nhức mà chỉ có thể thấy ở bên trong.Cô đã từng rất sợ hãi ông ta nhưng giờ thì không còn nữa…

“Giọng nói của tôi sẽ là thứ cuối cùng ông nghe thấy đêm nay”

Lời nói lạnh lung của Aria đã xóa đi phần sương mù trong tâm trí ông ta.

“Khoan,bài hát này là…”

“Đúng vậy,chẳng phải ông cũng biết rất rõ về nó sao”

Bài hát để giái quyết nhứng tay quý tộc khi họ lỡ nghe thấy điều mà họ đẵng nhẽ không nên biết.

“Rồi ông cũng sẽ quên hết tất cả thôi”

“Đừng! Ngươi đang làm gì vậy!”

Siren ngó lơ sự phản đối kịch liệt của ông ta.Giọng hát giao hưởng của cô lại một lần nữa trở nên sống động,không còn mang theo những nỗi niềm thương cảm nữa.

“Bài ca ấy hiện lên như ảo ảnh .Màn đêm biến mất tựa như giấc mộng”

Một phần cơ thể của ông ta bỗng hóa mờ nhạt như dấu tuyết trong đầu hè.Từng phần ký ức của ông ta bị xé toạc thành những vụn nhỏ.

Làn sương mù dần dần che phủ cả cơ thể ông ta và ký ức biến mất không dấu vết.

“Mọi thứ đều chỉ là giấc mơ”

“Không ,không thể là một giấc mơ được.Siren, người mà ta khao khát đang đứng trước mặt ta.

Bá tước tuyệt vọng bịt tai và lắc đầu như thể làm vậy có thể giúp ông giữ lại một phần ký ức của mình vậy.

Giọng nói đó.

Không gì có thể so sánh được với giá trị của nó.Với thứ đó trong tau,danh dự,quyền lực ,vinh quang hay của cải sẽ thỏa mãn long tham của ông ta….

Nhưng khát khao cả đời của ông ta đã dập tắt theo câu hát cuối cùng cô cất lên,tự mình kết thúc phần kết mà không có ông ta.

“Ah,mọi thứ hóa ra chỉ là một giấc mơ mà thôi”

Ông ta quay cuồng dưới sức mạnh áp đỏa khi mùi vị kim loại xuyên qua cổ họng ông đẫm máu.

“Siren!!!!!”

Ông ta hét lên với một ngụm máu

Đôi mắt ông ta trở nên đờ đẫn,ánh mắt kiên quyết trở nên chùn bước .Ông ta tuyệt vọng hét lên lời cầu xin cuối cùng của mình khi giọng nói của cô vắt kiệt chút sức lực còn lại của mình.

Bài hát kết thúc.

Tiếng kêu thảm thiết của vị bá tước cuối cùng cũng dừng lại, và Aria không còn lý do gì để nghe những lời hối hận của ông ta nữa. Điều đó không có gì khác biệt đối với cô vì cô thậm chí không hề suy nghĩ về việc sẽ cho ông ta thêm cơ hội nào để cầu xin sự tha thứ.

Nhìn vào vị bá tước vô tri, Aria lạnh lùng hỏi, "Nước mắt của nàng tiên cá ở đâu?"

“Nước mắt của nàng tiên cá… nó nằm… bên trong ngăn kéo của bàn cạnh giường của ta, trong một hộp trang sức….”

“Chìa khóa đâu?”
« Chương Trước