Đại Ngàn, phía Bắc, khu vực trung tâm và sa mạc.
Tất cả những thứ đó đều là những nơi có trên trần nhà.
Đó chỉ là nơi vốn là Vương quốc Roan hiện tại. Chỉ có khu vực Đông Bắc của lục địa không được vẽ riêng biệt.
Có gì đó thật kỳ lạ.
Cale chắc chắn đã nhớ lại chính xác những gì nữ tu sĩ Tham ăn của Khiên bất hoại đã nói với mình trước đó. Không có chuyện trí nhớ của cậu lại sai được.
Lãnh địa Henituse nổi tiếng có rất nhiều đá, đặc biệt là những đá hoa cương cứng cáp.
Nữ tu sĩ Tham ăn đã chết ở đó đã nói như sau.
[Tôi không thể thanh tẩy nó.]
[Chính vì vậy, sau khi nhuốm đen, tôi chỉ biết ăn rồi chết. Ngay cả khi tôi không thể thanh tẩy được nó, tôi không thể đứng nhìn mặt đất biến thành màu đen được.]
[Dù có bị tăng cân tôi cũng không thể từ bỏ được vị ngon này. Phải ăn những thứ bẩn thỉu rồi chết đói thật uất ức!]
Khu ổ chuột của lãnh địa Henituse. Nữ tu sĩ Tham ăn đã chết ở đó khi ăn phải chất bẩn đã chuyển thành màu đen.
"Theo Tham ăn, khu vực lãnh địa Henituse cũng bị nhuộm đen."
Lãnh địa Henituse, và do đó là Vương quốc Roan, đã được định sẵn là màu đen, giống như Đại Ngàn và phía Bắc.
Nhưng khu vực đó hoàn toàn không được thể hiện trong những bức tranh.
Tại sao lại như vậy?
Cậu không tìm ra được lý do.
Cậu nghe thấy một giọng nói khác không phải của Kẻ trộm.
Đá Tảng bắt đầu kêu nói.
[Roan hiện tại ngày xưa là vùng đất có nhiều tảng đá.]
Đôi mắt của Cale mờ đi trong giây lát.
Vùng đất của những tảng đá.
Cậu đã quen với cụm từ này.
Cậu nghĩ đến một người.
Taylor Stan!
Bạn thân của nữ linh mục điên Cage và là lãnh chúa của gia tộc Hầu tước lãnh đạo các quý tộc khu vực Tây Bắc của Vương quốc Roan.
Người đã từng mất đi vị trí người thừa kế.
Cale nghĩ về lần đầu tiên cậu đến thủ đô của Vương quốc Roan, và đi cùng với nữ linh mục điên Cage và Taylor Stan.
Taylor Stan đã nói những điều sau khi họ trò chuyện.
Vương quốc Roan là vùng đất của những tảng đá.
Điều đó có liên quan đến một truyền thuyết cổ đại.
Đó là điều mà Cale, người chỉ mới đọc Sự ra đời của một anh hùng cho đến tập 5, mới được biết đến.
Nếu nhìn những câu chuyện thời cổ đại, thì trước khi Vương quốc Roan tồn tại, đã có rất nhiều câu chuyện kể về vùng đất liên quan đến đá này. Và trong số đó, có một câu chuyện nhắc đến một vị người bảo vệ giống với đá trên vùng đất này.
Một người bảo vệ giống như đá.
Họ kể, bất kể có bị tấn công như thế nào, Người bảo vệ luôn bảo vệ tất cả mọi thứ. Và khi bóng tối ập xuống lục địa, chính người ấy đã đứng lên ngăn cản bóng tối.
Một câu chuyện về một truyền thuyết mà Taylor mô tả và vùng đất bị mất tích trong những bức tranh trên trần nhà bắt đầu xuất hiện cùng nhau trong tâm trí Cale.
Người bảo vệ dù bị vỡ vụn nhưng vẫn đứng vững như đá. Bởi vậy đã bảo vệ được người dân và khu vực Đông Bắc được bao bọc bởi đá này.
Cale bắt đầu nói.
"... Có phải ông không?"
Đá Tảng đã đáp lại.
[Ta chết, toàn bộ cơ thể đều vỡ nát.]
Cale nhắm mắt và sau đó mở lại.
"... Chết tiệt."
Người luôn dặn cậu không được hy sinh, đã hy sinh thân mình mà chết.
Trong Cale bắt đầu sôi sục.
Tại sao có nhiều người không may mắn như họ?
Cậu gọi tên người trong kí ức của mình.
"... Taylor Stan."
Taylor Stan đã nói một điều về người bảo vệ đá.
Người ấy có lẽ không nổi tiếng. Đây là một câu chuyện mà tôi biết được khi tìm hiểu về sức mạnh cổ đại và các văn tự cổ thôi.
Cale vô thức bắt đầu cau mày.
"Tại sao mình lại không nghĩ đến anh ta chứ?"
Cậu đã quên Taylor mặc dù vẫn nhớ những điều Taylor đã nói với mình.
Taylor Stan có lẽ là người xung quanh Cale có nhiều thông tin nhất về sức mạnh cổ đại và những câu chuyện thời cổ đại.
Anh ta đã có được thông tin này khi tuyệt vọng tìm kiếm một sức mạnh có thể chữa lành đôi chân của mình.
Mình cần gặp Taylor.
Những việc cậu cần khi ra khỏi đây bắt đầu sắp xếp lại trong đầu.
Tuy nhiên, Cale vẫn có một câu hỏi cần hỏi.
Nó liên quan đến kết quả của quá khứ.
"Làm thế nào ông có thể đánh bại người có thuộc tính bầu trời nếu hắn mạnh như vậy?"
Oooooong- oooooong-
Cale có thể cảm thấy cây roi rung động ngay lúc đó.
Swoooooooooooosh- Swoooooooosh-
Cả những người bên ngoài hòn đảo và Cale bên trong ngôi đền đều không thể biết chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên, gió bên trong Đảo Gió đang bắt đầu gào thét thậm chí còn hoang dại hơn bình thường.
Cale không biết những chuyện đó khi nghe Đá Tảng nói.
[Đã có một lượng lớn những người có sức mạnh cổ đại đã tập hợp lại với nhau để chống lại người đàn ông đó. Tất nhiên, cũng có một số người với sức mạnh cổ đại đã chọn đứng về phía hắn.]
Sức mạnh so với sức mạnh. Một trận chiến quy mô lớn đã xảy ra.
[Phần lớn những người có sức mạnh bây giờ được gọi là sức mạnh cổ đại đều là một phần của trận chiến đó. Một số lượng lớn người đã chiến đấu chống lại hắn.]
Chúng tôi đã chiến đấu và tiếp tục chiến đấu.
[Trận chiến đó kéo dài hơn hai mươi năm. Bọn ta đã chết vì kết quả của trận chiến đó, và hầu như không gϊếŧ được hắn. Cơ thể của ta cũng bị phá hủy.]
Đá Tảng bình tĩnh tiếp tục.
[Có thể nói đó là một trận hòa vì cuối cùng bọn ta cũng đã đánh bại hắn, tuy nhiên, nhưng cái giá phải trả quá lớn.]
Mọi người đều chết trong trận chiến đó.
[Và thời cổ đại kết thúc sau đó.]
Cale không thể tưởng tượng được trận chiến xa xưa đã kéo dài hàng chục năm.
Vậy trận chiến của họ chống lại White Star có tương tự như thế không?
Cale bắt đầu nghĩ về Tây lục địa.
Người dân của Tây lục địa đã phải hứng chịu nhiều cuộc chiến tranh, bắt đầu từ cuộc Chiến tranh chống lại phía Bắc đã xảy ra vào đầu năm.
Nhưng, cần chiến đấu thêm hàng chục năm nữa?
"Haa, tên khốn điên khùng đó."
Cậu thở dài nguyền rủa White Star.
Tuy nhiên, Cale nhanh chóng nắm chặt tay.
[Bây giờ, không giống với quá khứ nữa.]
Đá Tảng tiếp tục.
[Kẻ đó đã thu thập thuộc tính bầu trời, cũng như cả năm thuộc tính tự nhiên.]
Sao cơ?
Cale không thể tin nhân vật phản diện cổ đại không chỉ có thuộc tính bầu trời.
Gió, nước, lửa, đất, cây và bầu trời đều là những yếu tố tự nhiên. Nếu hắn có toàn quyền kiểm soát tất cả sáu thuộc tính đó, không khác gì hắn sẽ trở thành thiên nhiên.
Đó có lẽ là lý do tại sao hắn có thể chiến đấu chống lại rất nhiều người.
Tuy nhiên, Cale lại làm một biểu cảm kỳ lạ.
White Star hiện tại không có sức mạnh thuộc tính đất.
Cậu nghe thấy tiếng cười trong giọng của Đá Tảng.
[Người đó và ta là những người duy nhất có sức mạnh thuộc tính đất trong thời cổ đại.]
Cale nhận ra những gì White Star đang tìm kiếm.
Cậu hỏi.
"Vậy là tôi cần tìm sức mạnh thuộc tính đất của người đó?"
Đá Tảng cười khúc khích khi đáp.
[Cậu thực sự thông minh.]
Sau đó nghiêm túc nói thêm.
[Và sau đó cần phải phá hủy nó.]
Con đường khó khăn.
Con đường đó đi kèm với hai điều.
[Cậu cũng cần tìm tên White Star khốn nạn có thuộc tính bầu trời và đánh bại hắn.]
Cale cần tìm và tiêu diệt sức mạnh cổ đại thuộc tính đất thuộc về người muốn trở thành thiên nhiên và đánh bại White Star.
Đá Tảng tiếp tục nói đến White Star.
[Có thể là do tấm của hắn vẫn chưa hoàn thiện.]
White Star có nhiều sức mạnh cổ đại, nhưng tấm không hoàn thiện vì không có đủ năm thuộc tính tự nhiên.
Đó là lý do hắn khác với Cale.
[Cale, chúng ta có thể bắt được hắn. Tất nhiên, con đường đó chắc chắn sẽ khó khăn và đau đớn, cho cậu.]
Khóe môi Cale cong lên khi hỏi.
"Cơ thể của tôi sẽ bị phá hủy?"
Đá Tảng cười lớn đáp .
Nhưng giọng rất nghiêm túc.
[Lần này, ta sẽ không để ai hy sinh cả.]
Cale cũng bắt đầu cười trước câu trả lời đó. Tuy nhiên, cậu nhanh chóng ngừng cười.
[Vào ngày ta chết, cơ thể của người mang thuộc tính bầu trời đã bị tiêu diệt.]
Ngày mà cơ thể của Đá Tảng vỡ vụn.
Ngày mà nhiều người bạn của ông cũng đã rời bỏ thế giới này.
[Khi đó, chỉ có một đứa trẻ sống sót sau trận chiến cuối cùng đó. Đứa trẻ ấy là người duy nhất ta có thể cứu được.]
Cậu bé đã có thể sống vì cậu đã đứng sau Đá Tảng.
[Cale, cậu có một sức mạnh tương tự như sức mạnh mà đứa trẻ đó có.]
Có một người sống sót?
Một sức mạnh tương tự như của mình?
Một thông tin nhanh chóng lóe lên trong đầu Cale.
"...Sát Long Nhân?"
Hào quang Thống trị. Đó là thứ duy nhất cậu nghĩ đến.
Đá Tảng buồn buồn nói.
[Giờ nghĩ lại, có vẻ như đứa trẻ đó đã trở thành Sát Long Nhân đầu tiên.]
Đứa trẻ mà Đá Tảng đã bảo vệ đã trở thành Sát Long Nhân.
[Ta đã yêu cầu đứa trẻ đó làm một điều. Nếu có một ai có thuộc tính bầu trời xuất hiện trong tương lai, hãy bảo vệ vùng đất này. Ta đã khuyên đứa trẻ ấy hãy đào tạo ra những người mạnh và có năng lực trong tương lai.]
Lông tơ Cale dựng đứng lên.
Sát Long Nhân đầu tiên. Ngôi làng mà người đó đã tạo ra. Những người mạnh của lục địa đã tập trung tại ngôi làng đó để làm cho bản thân trở nên mạnh hơn.
Cậu cũng không thể tin được những gì đang diễn ra.
"...Ông có thể tin được không? White Star là Sát Long Nhân cuối cùng đấy."
[Thật là trớ trêu làm sao.]
Hoooo.
Cale không thể nói những gì mình muốn nói nữa.
Thời cổ đại. Đã một thời gian dài trôi qua.
Trong thời gian đó, cuộc sống của rất nhiều người đã thay đổi.
[Đứa trẻ đó.]
Sát Long Nhân đầu tiên.
[Ta chắc chắn nó đã xây dựng nhà của mình trong Lâu đài Ánh sáng, một trong Ba Khu vực Hạn chế.]
Ngôi làng của Sát Long Nhân nằm ở Đông lục địa chứ không phải ở Tây lục địa?
Đúng là không có lý do gì nó phải ở Tây lục địa.
Cale cười khúc khích.
"Tôi đoán tôi sẽ đi đến Lâu đài Ánh sáng sau khi rời khỏi Đảo Gió."
Lâu đài ánh sáng.
Cale không biết gì về nơi đó, tuy nhiên, nơi đó có thể có thông tin về White Star hoặc những Sát Long Nhân và ngôi làng của họ.
Cale đảm bảo ghi nhớ thông tin mới này và quay về làm những chuyện cần làm.
Oooooong- oooooong-
Cây roi bắt đầu rung lên ngày càng mạnh. Cale nhìn xuống bàn tay không cầm cái lọ của mình.
Swoooooosh- Swooooooosh-
Một cơn lốc nhỏ xuất hiện trên bàn tay.
Đó là Âm thanh của gió.
"Tôi có thể nghe thấy tiếng của những Tinh linh gió nếu tôi nắm lấy cây roi này, đúng không?"
Cậu nghe câu trả lời của Kẻ trộm.
[Đúng rồi. Nhưng mà, cậu không thể nghe thấy được ngay lập tức. Có chút khó khăn.]
"...Chút khó khăn?"
Vậy là không đến ngay lập tức?
Cale bắt đầu cau mày.
Cô ấy chỉ nói là mình cần tìm cây roi thôi mà, nhưng không phải vậy!
Khóe môi Cale từ từ hạ xuống.
Tuy nhiên, Kẻ trộm không nói gì khác. Cậu có thể nghe thấy tiếng cười vang dội của Keo kiệt.
[Kẻ trộm có vẻ sợ hãi không dám nói ra! Hãy biến mọi thứ thành biển lửa! Kahahahahah!]
... Không phải tên này đang dần trở nên điên hơn chứ?
Cale phớt lờ Keo kiệt. Kẻ trộm bắt đầu nói lại.
[Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được cậu sẽ là người sở hữu được thứ này.]
Kẻ trộm đang nói như đang bào chữa cho mình.
[Mm, tại thời điểm đó. Tôi cần phải kiểm tra xem ai sẽ sở hữu vật phẩm này vì người đó sẽ có được một số đồng minh mạnh mẽ.]
Cale đồng ý với điều đó.
"Và...?"
Nhưng giọng cậu lại có vẻ khó chịu khi hỏi.
[Và... E hèm, mm. Tôi nghĩ bài kiểm tra quan trọng nhất sẽ là về tính cách của một người. Nhưng mà khi đó tôi đã rất tuyệt vọng, tức giận với thế giới, và có hơi điên...]
"... Và?"
[A, và...]
Cale bắt đầu có cảm giác khá tệ.
Một bài kiểm tra tính cách của một người.
Tuy nhiên, chính câu đó lại mang cho cậu một cảm giác tệ... Việc cô ấy nói cô ấy đã tạo ra bài kiểm tra này trong lúc hơi điên cũng khiến cậu ớn lạnh.
[Mm, tôi đã nghĩ một người có trải nghiệm tương tự như tôi sẽ sống một cuộc sống tương tự như tôi và sử dụng sức mạnh này cho mục đích tốt.]
"Những lời giải thích vô ích vậy là đủ rồi."
Cale muốn Kẻ trộm nói thẳng vào mục tiêu.
"Nội dung của bài kiểm tra?"
[...Tôi xin lỗi. Tôi không thể nói với cậu được. Đó là quy tắc.]
"Chết tiệt."
Kẻ trộm không nói được gì nữa.
Tuy nhiên, Cale nghĩ về những điều mà Kẻ trộm vừa nói với mình, nghĩ về tính cách của cô, cũng như tình huống buộc cô phải phát điên.
Đó có lẽ là nội dung của bài kiểm tra.
Cale đặt cái lọ xuống một bên.
Sau đó dùng cả hai tay vuốt mặt. Có lẽ cậu có thể đoán trước được nội dung của bài kiểm tra.
[Chúng tôi sẽ ở bên cậu. Chỉ cần nhớ điều đó.]
Cale đưa tay về phía cây roi khi nghe thấy giọng nói của Đá Tảng. Kẻ trộm lại bắt đầu nói.
[Bài kiểm tra sẽ bắt đầu ngay sau khi cậu nắm lấy cây roi của con quay.]
Tay Cale chạm vào cây roi.
Paaaat!
Một ánh sáng vàng bao phủ tầm nhìn của Cale. Cậu vẫn nắm chặt cây roi khi mọi chuyện xảy ra.
Thế giới trước mắt bỗng tối lại.
Cậu có thể nghe thấy giọng nói vô cảm của Kẻ trộm ngay lúc đó. Đó không phải là giọng nói của Kẻ trộm trong đầu cậu như mọi lần.
"Bài kiểm tra bây giờ sẽ bắt đầu."
Bài kiểm tra đã bắt đầu.
"Khoảnh khắc ngươi sợ hãi nhất sẽ chào đón ngươi."
Cale Henituse.
Khoảnh khắc cậu sợ hãi nhất.
Cale không khỏi cau mặt.
Âm thanh của Gió. Chủ nhân của giọng nói đó đã mất gia đình, bạn bè và hàng xóm trước khi trở thành một Kẻ trộm.
Sau đó, cô đã để lại cổ vật được tạo ra từ cuộc sống của họ tại kho chứa Tử mana này, nơi họ chết.
Đó là một bài kiểm tra do người đó tạo ra khi cô ấy đang trong trạng thái điên cuồng.
Đó là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, Cale không thể không hét lên.
"Chết tiệt, đây là bài kiểm tra tính cách của một người?!"
Cale bối rối khi hét lên.
Hm?
Đôi mắt của Cale nhột nhột vì hơi ấm chiếu xuống trên khuôn mặt cậu. Nó giống như mặt trời đang chiếu vào buổi sáng.
Ánh sáng mặt trời?
Đó là thời điểm đó.
Cậu nghe thấy giọng ai đó.
"Thưa lãnh chúa, trời đã sáng."
Lãnh chúa? Ai? Mình?
Cale mở mắt.
Cậu có thể nhìn thấy trần căn phòng của mình tại Lãnh địa Henituse. Cậu thấy mình đang nằm trên giường