Chương 43: C43: Hai Tên Rác Rưởi (1)

Khoảnh khắc đó, không ai nói gì cả.

Cale chỉ có thể nhìn chằm chằm vào tay của Vua lính đánh thuê Bud Illis do quá bất ngờ.

- ... Con người này cũng thật kỳ lạ!

Cậu nghe thấy giọng nói hoàn toàn kinh ngạc của Raon trong đầu.

On và Hong, hai đứa trẻ này đã nhảy ra khỏi vòng tay của Cale trước đó cũng đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn vào Vua lính đánh thuê. Tuy nhiên, Vua lính đánh thuê Bud Illis không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của những đứa trẻ trung bình chín tuổi.

"A. Bạn tôi ơi, cậu có khó chịu vì tôi đã nhầm cậu với người khác không?"

Bàn tay của Bud vẫn giữ ở vị trí đó, dùng ánh mắt hối lỗi nhìn Cale.

"Tôi xin lỗi tôi xin lỗi. Tôi thực sự không thể nhìn thấy nếu không có kính. Màu tóc, màu mắt và thậm chí cả vẻ ngoài của cậu gần giống với người đó đến mức tôi đã nhầm tưởng cậu là người đó."

Choi Han âm thầm bước đến sau lưng Cale. Vua lính đánh thuê và Choi Han. Hai người họ đang quan sát nhau. Vua lính đánh thuê Bud Illis dùng ánh mắt kỳ lạ khi nhìn lại Cale.

Anh mỉm cười khi lặng lẽ nói.

"... Tay tôi, bây giờ có hơi...."

Ánh mắt của Choi Han khá lạnh lùng khi nhìn Bud.

Choi Han cũng đã đọc thông tin mà Alberu đưa đến.

Là Swordmaster. Ngoài ra còn có một khả năng đặc biệt mà chúng tôi chưa thể xác định được

Thông tin đó thôi không đủ khiến cậu phải lo lắng. Nhưng cậu chỉ cẩn thận để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Tuy nhiên, những lời vừa rồi của Vua lính đánh thuê Bud Illis khiến Choi Han bắt đầu lo lắng.

Bạn ơi, rất vui được gặp bạn!

Màu tóc, màu mắt và thậm chí cả vẻ ngoài của cậu gần giống với người đó đến mức tôi đã nhầm tưởng cậu là người đó.

Một người có màu mắt và màu tóc tương tự như Cale.

Một người có thể tạo ra một hiện diện tương tự.

Chỉ nghĩ đến được một người.

White Star.

Những ngón tay Choi Han bắt đầu căng thẳng.

Tất nhiên, nếu White Star và Vua lính đánh thuê là bạn, thì thông tin về chuyện mà Arm và White Star nhắm đến Hiệp hội lính đánh thuê có khả năng cao là không chính xác.

Hoặc là, hoặc có thể họ đã bỏ lỡ thông tin nào đó.

Quan trọng nhất.

Có điều khiến Choi Han không còn cách nào khác ngoài căng thẳng.

Tên khốn đó gần như hiểu rõ về sức mạnh của mình.

Choi Han không thể nào quên được ánh mắt của Vua lính đánh thuê khi họ chạm mắt nhau.

Đôi mắt đó khá lạnh lùng và không có vẻ say xỉn chút nào.

Đôi mắt đó rõ ràng đang quan sát Choi Han.

Có thể nói mức độ sức mạnh của Choi Han phải cùng cấp bậc với tên đó.

Điều đó có nghĩa là người này không phải là một Swordmaster ở cấp độ Công tước Huten cũng như không ở cấp độ Clopeh Sekka điên rồ. Họ đã rất mạnh, tuy nhiên, họ không đủ mạnh để Choi Han lo sợ họ.

Có một cái gì đó rõ ràng là khác biệt về vị Vua lính đánh thuê này.

Đó là lý do tại sao nó là một vấn đề.

Choi Han chỉ nhận được sức mạnh tương đương từ Vua lính đánh thuê như một Swordmaster thông thường. Mặt khác, cậu nghĩ Vua lính đánh thuê hẳn còn giấu thứ khác trong tay áo.

Người này là một người ở một cấp độ sức mạnh không thể dễ dàng xác định được. Hắn là một người cần phải cảnh giác khi lần đầu gặp.

Mình cần cho cậu ấy biết.

Cậu cần phải cho Cale-nim biết về chuyện này. Nhưng bây giờ cậu không thể nói chuyện với Cale được.

Choi Han nhìn thấy Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu nói lại.

"... Cậu định từ chối cái bắt tay của tôi?"

Nụ cười của Bud Illis đã biến mất. Sự lo lắng của Choi Han đã tăng lên nhanh chóng. Khi đó.

"Này."

Cale nói. Choi Han bất ngờ. Đó là vì giọng nói của Cale lạnh lùng. Choi Han đứng cạnh Cale và quay đầu lại.

... Cale-nim?

Cậu có thể thấy nét mặt của Cale. Một khuôn mặt có vẻ khó chịu đang nhìn về phía Vua lính đánh thuê. Giọng nói lạnh lùng sau đó tiếp tục nói.

"Bỏ tay ra."

Cale đang bảo Vua lính đánh thuê bỏ tay ra.

Bầu không khí im lặng bao trùm.

Tầng một của quán trọ vẫn ồn ào và những tên cướp trước đây giờ đang là nhân viên đang cố gắng nỗ lực làm việc và tránh ánh mắt của Cale, tuy nhiên...

Xung quanh Cale hoàn toàn im lặng.

Nhưng im lặng đó nhanh chóng bị phá vỡ.

"... Cậu muốn tôi bỏ tay ra?"

Bud Illis hỏi như thể không hiểu Cale đang nói gì. Sau đó nhìn về phía Cale.

Hai người họ có chiều cao tương đương nhau, tuy nhiên, Vua lính đánh thuê có thể thấy thanh niên tóc đỏ trước mặt dường như đang nhìn xuống mình.

Thanh niên tóc đỏ tiếp tục nói khi ánh mắt của Vua lính đánh thuê bắt đầu lạnh đi.

"Thay vào đó, mang cho ta một ít rượu."

Hả?

On và Hong nghiêng đầu bối rối.

Tuy nhiên, Cale hất cằm ra hiệu cho Bud Illis.

"Nếu ngươi thực sự là bạn của ta, ngươi nên biết chúng ta sẽ uống rượu thay vì bắt tay. Làm sao mà ngươi lại không biết điều đó?"

Ồ.

Bud Illis bắt đầu mỉm cười. Giọng vui vẻ trở lại.

"Rượu là cách chào hỏi nhau của những kẻ nghiện rượu với nhau phải không?"

Cale trả lời lại với một giọng khó chịu.

"Ngươi nên dừng lại việc nói những vấn đề rõ ràng như vậy chứ?"

"Hì hì."

Bud Illis cười khúc khích. Tiếng cười khúc khích đó nhanh chóng trở nên rất lớn.

"Hehahahahahaha!"

Tiếng cười của hắn cũng sảng khoái như nụ cười của hắn.

"Này, tôi thực sự thích cậu đấy."

Bud Illis choàng tay qua vai Cale. Cale nghiêm túc nhìn vào đôi mắt xanh lục ngoài cặp kính. Vua lính đánh thuê dường như không bận tâm khi đưa Cale đến bàn của mình.

"Đi nào đi nào. Bàn của tôi sẽ ngập trong rượu và thay thế cho một cái bắt tay. Chúng ta đi qua đó nào."

Bộp.

Cale đẩy tay Bud khỏi vai mình.

"Hmm?"

Bud Illis bối rối nhìn Cale và Cale bắt đầu nghiêm túc nói.

"Theo tôi. Cả thức ăn và rượu sẽ là những món có chất lượng cao nhất."

"Ồ vậy ư?"

Bud Illis bắt đầu mỉm cười.

Cale quay lên lầu khi đáp lại.

"Đúng, tôi là ông chủ của nhà trọ này."

Cale ra hiệu cho Beacrox, người đang từ trong bếp nhìn ra, và bắt đầu đi ngược lên cầu thang. Sau đó cậu nhìn vào cái bàn nơi đồng hành của Bud đang ngồi và tiếp tục nói với Bud.

"Tôi có rất nhiều tiền. Đó là một dịp đặc biệt với tôi."

Ồ.

Bud phấn khích cười.

"... Thật tuyệt."

Vua lính đánh thuê thực sự có vẻ đầy ngưỡng mộ.

Cale nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu khi đang leo lên cầu thang.

- Nhân loại! Vua lính đánh thuê không chỉ là một chút kỳ lạ! Tên đấy dường như điên theo một cách khác với Clopeh Sekka điên đó!

Cale phớt lờ giọng nói đó và bắt đầu nói với Ron.

"Thức ăn và rượu-"

"Tôi sẽ mang nó lên tầng ba."

Ron, người đã hiểu những gì Cale sẽ nói, kết thúc câu nói của cậu theo cách mình. Cale nhìn Vua lính đánh thuê đang được Ron hướng dẫn và quay trở lại tầng ba mà không chút do dự.

Choi Han theo ngay sau cậu.

"Cale-nim."

Choi Han gọi cậu như đang muốn thì thầm. Nhưng, Cale chỉ mỉm cười và đáp lại trước khi Choi Han có thể nói bất cứ điều gì khác.

"Tốt rồi."

Cậu ta thậm chí còn biết những gì mình sẽ nói để có thể nói?

Choi Han thắc mắc một lúc nhưng bắt đầu thả lỏng. Cậu không nói gì nữa và theo sau Cale.

"Oa, ông chủ của nhà trọ rộng lớn này là bạn của tôi sao? Và cậu ta còn là người biết uống rượu?"

"... Cậu đừng ồn ào như vậy được không? Thật xấu hổ quá."

Vua Lính đánh thuê đang nhàn nhã nhìn quanh quán trọ. Pháp sư mặc áo choàng bên cạnh là người nói ra điều đó thật đáng xấu hổ.

Cale có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người từ phía sau.

"Tại sao phải xấu hổ? Tôi chỉ đang quan sát xung quanh nhà của bạn tôi thôi."

Vua lính đánh thuê tiếp tục nói những gì hắn đang nghĩ và bước vào căn phòng đặc biệt trên tầng ba.

"Chà, quên một quán trọ đi, cảm giác như những món ăn trước mặt là những món mà quý tộc hoặc hoàng gia sẽ ăn vậy."

Vua lính đánh thuê Bud Illis không thể không khen thức ăn và rượu được đặt trước mặt mình. Cale cũng cảm thấy như vậy.

Cale thấy Beacrox đang đặt đĩa xuống bàn. Cậu lén giơ ngón tay cái với Beacrox, người giả vờ như không nhìn thấy nó.

- Nhân loại! Ta, ta cũng muốn ăn! Ngươi không thể đẩy Vua lính đánh thuê và pháp sư ra ngoài và cho ta ăn sao? Sụpppp!

Cậu có thể nghe thấy giọng nói phấn khích của Raon.

- Ồ! Nhân loại, Beacrox thật tốt! Hắn đã nấu món bò bít tết theo đúng cách mà ta thích nữa đó! Nhân loại, ta cho Beacrox một miếng bánh táo n-

Tuy nhiên, Raon đã phải ngừng nói.

Đó là vì những gì Cale đột nhiên nói.

"Bạn của anh, cái người mà anh vừa nhận nhầm lúc này..."

Một bầu không khí ấm áp xung quanh bàn lúc này. Cale hỏi Bud Illis câu hỏi khi họ ngồi quanh bàn.

Cậu không nói vòng vo và thay vào đó đi thẳng vào vấn đề.

"Người bạn đó có phải đeo mặt nạ trắng đúng không?"

Choi Han bối rối.

Cậu nhìn đi nhìn lại giữa Cale và Bud.

Cale đã công khai hỏi Vua lính đánh thuê về White Star.

Bud Illis đưa một miếng salad gà vào miệng và trả lời lại.

"Ồ, làm sao cậu biết được thế?"

Choi Han lại khó hiểu.

Vua lính đánh thuê đã trả lời quá dễ dàng.

"Đúng rồi! Đó là bạn của tôi! Tên đó đeo một mặt nạ từ mũi đến trán! Đôi mắt có màu nâu nhạt hơn của cậu!"

Hắn vui vẻ đáp lại.

- Nhân loại! Vua lính đánh thuê có vẻ là một tên ngốc! Tương tự như Toonka đấy!

Raon đang trò chuyện trong đầu Cale giống như nó không thể tin được những gì mình đang thấy.

Tuy nhiên, biểu cảm của Cale trở nên kỳ lạ.

Tương tự với Toonka?

Nó nghĩ tên khốn này giống với Toonka?

Nụ cười trên mặt Cale bắt đầu rộng hơn.

Hiệp hội Lính đánh thuê hiện đang chiến đấu chống lại Arm.

Arm đã phát triển nguồn gốc ở Đông lục địa trong ít nhất khoảng mười lăm năm.

Hiệp hội Lính đánh thuê có lịch sử lâu đời hơn cả Arm.

Khả năng người đứng đầu tổ chức đó, một người từng nhận được danh hiệu Vua, lại chưa từng nhìn thấy thủ lĩnh của Arm được sao?

Vua lính đánh thuê làm bạn với White Star mà không biết hắn là ai?

Suy nghĩ đó đơn giản khiến Cale bắt đầu bật cười. Cậu hỏi Vua lính đánh thuê một câu khi cậu đang cười.

"Anh sẽ gϊếŧ người bạn đó, phải không?"

Bàn ăn đang ồn ào bỗng trở nên yên ắng.

Người bạn đó.

Cale hỏi Bud có định gϊếŧ White Star không.

Cale hỏi trong khi Choi Han, Eruhaben và những người khác nhìn về phía Vua lính đánh thuê. Vua lính đánh thuê thậm chí còn không do dự khi trả lời lại.

"Ồ!"

Hắn dùng giọng điệu ngưỡng mộ đáp.

"Đúng rồi. Làm thế nào mà cậu có thể biết đến chuyện đó?!"

Vua lính đánh thuê đã trả lời hắn sẽ gϊếŧ White Star.

Bud Illis đẩy kính lên khi thấy tò mò về Cale. Sau đó lắc đầu nói tiếp.

Không."

Đôi mắt đang nheo lại sau cặp kính.

"Bạn tôi đã nhận ra tôi mà không cần hỏi tên tôi. Cậu biết nhiều như vậy là chuyện bình thường."

Tên khốn này.

Cale trở nên chắc chắn sau khi nghe đáp án từ Vua lính đánh thuê.

Vua lính đánh thuê, Bud Illis, là một tên mất trí.

Ngoài ra.

Còn một điều nữa mà Cale chắc chắn.

Hắn là người sẽ hiểu mình.

Cale nhớ lại những gì Eruhaben đã nói trong đầu khi họ ở tầng dưới.

- Tên đó dường như đã biết được thân phận của ta. Ta nghĩ hắn cũng đã nhìn trộm Raon trong khoảng không, nhưng cách hắn nhìn âm thầm đến mức đứa nhỏ đó không để ý... Có vẻ như đứa nhỏ cần phải luyện tập nhiều hơn nữa.

Cale cầm một cái chai lên và bắt đầu nói.

"Bạn."

Cậu mở nắp chai, và sau đó...

Cộp.

Cậu đặt toàn bộ cái chai trước mặt Vua lính đánh thuê.

Sau đó hỏi.

"Anh biết khả năng của người khác là gì, phải không?"

Cale nhớ lại việc Vua lính đánh thuê đã nhầm cậu với White Star trước đó. Cậu đã nghĩ lý do là gì để hắn lại có thể mắc sai lầm như vậy?

Màu tóc và mắt?

Hắn đã chạy tới ngay mà không đeo kính.

Giọng nói bình tĩnh của Cale tiếp tục nói.

"Ngay cả khi anh không thể chắc chắn về các chi tiết, nhưng anh lại có một cảm quan tốt về người khác, tôi nói đúng chứ?"

Mặc dù hắn không biết tất cả các chi tiết vì hắn đã mắc sai lầm như vậy.

Khả năng đặc biệt mà Vua lính đánh thuê có mà họ không thể xác định được. Cale đang phỏng đoán khả năng đó và hỏi.

"Đó là lý do mà anh đã nhầm tôi với White Star, phải không?"

Cale và White Star đều có nhiều sức mạnh cổ đại.

Cale cũng có sức mạnh của Sát Long Rồng giả, còn White Star có sức mạnh thật.

"Đúng chứ?"

Vua lính đánh thuê có lẽ đã đυ.ng độ White Star trước đây. Nếu không làm sao hắn biết được về mái tóc đỏ và đôi mắt nâu của White Star?

Và nếu sức mạnh tiềm ẩn của tên khốn này đúng như những gì Cale đang nghĩ thì...

Cale tiếp tục nói chuyện với Bud đang im lặng một cách thân thiện.

"Khả năng của White Star. Anh có thể cho tôi biết được không, bạn của tôi? Hm?"

Một nụ cười thật tươi xuất hiện trên mặt của Vua lính đánh thuê.

"Này, pháp sư."

"Gì?"

Pháp sư dùng áo choàng che cả người thở dài và hỏi khi Vua lính đánh thuê nhìn về phía Cale và trả lời pháp sư.

"Tôi thực sự thích tên khốn này."

Bud Illis sau đó uống hết một chai rượu.

Cộp.

Cái chai rỗng đặt trên bàn và Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu nói.

"Bạn ơi, rất vui được gặp!"

Bud đưa tay ra và Cale nắm lấy tay hắn.

"Đúng, rất vui được gặp anh."

Lần này hai người đã bắt tay nhau một cách đàng hoàng.

Bud tiếp tục nói. Cale có thể nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng đằng sau cặp kính.

"Tôi có thể hiểu khá tốt về khả năng của người đó."

Hắn nhanh chóng nói thêm.

"Tuy nhiên, vẫn có những hạn chế."

Hắn có vẻ sảng khoái khi nói điều đó.

"Đó là lý do tại sao White Star muốn gϊếŧ tôi mà không ai biết."

Không khí trên bàn đột nhiên lạnh như băng.

Tuy nhiên, Cale và Bud Illis đã mỉm cười với nhau.

Bud Illis buông tay Cale rồi tiếp tục nói.

"Đó là lý do tại sao tôi công khai đi xung quanh đến những nơi mọi người có thể nhìn thấy tôi."

Vua lính đánh thuê đã cố tình đích thân dẫn đầu cuộc điều tra, đồng thời loan tin về nơi ở của mình.

Nó để mọi người có thể biết vị trí của hắn bất cứ lúc nào. Và hắn cũng chỉ đến những nơi có nhiều người.

Có một lý do đơn giản.

"Tôi cần phải tồn tại."

Vua lính đánh thuê Bud Illis tiếp tục nói với vẻ mặt lạnh lùng như ánh mắt của mình.

"Tôi cũng muốn gϊếŧ tên khốn đó."