Chương 41: Lần gặp mặt đầu tiên của bọn họ

Giúp Bạch Nhiễm Nhiễm giải quyết phiền toái trong là chuyện Đoạn Tắc Uyên đã sớm quyết định, anh thậm chí đã sớm bắt đầu trù tính, chẳng qua anh không nghĩ tới Bạch Nhiễm Nhiễm liên quan tới cha của cô.

Bạch Nhiễm Nhiễm dựa vào trong lòng ngực anh khóc, đã lâu cũng chưa dừng lại, Đoạn Tắc Uyên đáp ứng hỗ trợ, lại ôn thanh tế ngữ mà dỗ nửa ngày, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm tâm tình vẫn cứ không tốt.

Đoạn Tắc Uyên không có biện pháp, liền trực tiếp lột quần áo cô, lựa chọn phương thức đơn giản thô bạo nhất là cùng cô làʍ t̠ìиɦ, sau khi kết thúc một hồi vui sướиɠ tràn trề, Bạch Nhiễm Nhiễm rốt cuộc ngừng tiếng khóc, còn nhìn anh cười oán giận: “Vừa rồi như thế nào anh thao hung như vậy?”

Đoạn Tắc Uyên cọ chóp mũi cô, giọng nói trầm thấp hỏi: “Còn khổ sở sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm lắc lắc đầu.

Đoạn Tắc Uyên nhướng mày: “Này không phải được rồi?”

Triền miên qua đi, Bạch Nhiễm Nhiễm lại cùng Đoạn Tắc Uyên nghiêm túc nói một lần, đại ý chính là vô luận như thế nào cũng không nên quên anh.

“Đều đã qua.” Đoạn Tắc Uyên trái lại còn an ủi cô.

“Kỳ thật lúc ấy em nghĩ, chờ cứu ông ngoại, em liền đi tìm anh, cùng anh nói hết thảy, lại đem anh trở về, anh thương em như vậy, biết được chân tướng nhất định sẽ lựa chọn tha thứ cho em……”

Tựa như hiện tại, Đoạn Tắc Uyên cũng không trách cô cái gì.

Anh đối với cô là bao dung yêu thương như khắc vào trong xương cốt, cô rõ như ban ngày, cũng vô cùng tham luyến, có lẽ nguyên nhân chính là như thế, chẳng sợ quên mất anh, Bạch Nhiễm Nhiễm nhiều năm như vậy vẫn cứ không thể cùng những người khác yêu đương.

“Bất quá anh có phải từng muốn trả thù em không?” Bạch Nhiễm Nhiễm từ trên người Đoạn Tắc Uyên đứng lên, làm côn ŧᏂịŧ bắn xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong tiểu huyệt đi ra ngoài, nhíu mày tự hỏi, nghiêm túc phân tích: “Rốt cuộc em thật sự có làm tổn thương anh, anh thế nhưng không so đo sao? Em cảm thấy có chút không chân thực……”

Bạch Nhiễm Nhiễm cắn môi, nhìn người đàn ông nói: “Có phải lúc trước anh tính toán cùng em gặp mặt, sau đó chờ em thích anh đến không thể kiềm chế, hoàn toàn không thể rời khỏi anh, anh lại bỏ em, trả thù chuyện lúc trước em chia tay anh.

“Anh muốn trả thù em thì không cần quanh co lòng vòng dùng phương pháp này,” Anh kéo hai chân Bạch Nhiễm Nhiễm ra, đem côn ŧᏂịŧ lại lần nữa nhét vào trong tiểu huyệt non mềm lầy lội của Bạch Nhiễm Nhiễm, nói cho cô: “Anh nếu là muốn trả thù thì anh trực tiếp thao chết em là xong rồi, như vậy anh không phải càng sảng sao?”

“Nhưng như vậy…… Ân ~” Bạch Nhiễm Nhiễm hừ ra tiếng, mắt mơ màng mà nhìn anh, kiều suyễn nói: “Em cũng sẽ rất sảng a…… A, đây là so với khen thưởng còn kém không nhiều lắm, như thế nào có thể xem như trừng phạt?”

Đoạn Tắc Uyên làm cô đến điên rồi.

Côn ŧᏂịŧ lớn cuồng nhiệt đảo lộng tiểu huyệt, Đoạn Tắc Uyên cũng đầu hôn lên môi Bạch Nhiễm Nhiễm, câu lấy đầu lưỡi cô, không ngừng đoạt lất mật dịch trong miệng cô, hai người môi lưỡi triền miên, phía dưới dươиɠ ѵậŧ vẫn tiếp tục, hai người trải qua một hồi tình ái điên cuồng.

Bạch Nhiễm Nhiễm trầm luân trong sóng triều du͙© vọиɠ, bị đỉnh đến dục tiên dục tử, rốt cuộc vẫn là đem những thống khổ quên đi.

Không quá mấy ngày, Đoạn Tắc Uyên liền nói kế hoạch cho Bạch Nhiễm Nhiễm.

“Chứng cứ đều ở chỗ này,” Đoạn Tắc Uyên đem Bạch Nhiễm Nhiễm ôm ngồi trên đùi ngồi, thần sắc lạnh băng: “Nguyên bản anh chỉ là tính toán vạch trần một chút hành vi lừa dối thương nghiệp của cha em, để ông ta chịu chút khổ, nhưng hiện tại anh đã đổi ý.”

Bạch Nhiễm Nhiễm nhìn về phía anh, hỏi anh đổi ý cái gì.

Đoạn Tắc Uyên hôn lên mặt cô, nói hành vi phạm tội không chỉ có vậy.

Năm đó Bạch Nhiễm Nhiễm gặp tai nạn xe, ông ngoại chết, đều cùng Uông Hoành Tuấn có quan hệ, Đoạn Tắc Uyên đã tra được một chút.

Đoạn Tắc Uyên lạnh lùng nói: “Ông ta hẳn phải chịu đau đớn kịch liệt.”

Bạch Nhiễm Nhiễm duỗi tay ôm lấy anh, cũng hôn lên gương mặt anh, nói anh cứ việc làm, cô tất cả đều nghe theo anh.

Đến đoàn phim chơi vẫn là bị mắc cạn, Đoạn Tắc Uyên bắt đầu xuống tay xử lý chuyện của bạn gái, Khương Miêu biết được hết thảy về sau rất là khϊếp sợ, lại không khỏi cảm khái nói: “Đoạn Tắc Uyên đối với cậu thật đúng là tốt, tớ hoài nghi cậu có phải cho anh ta uống canh mê hồn hay không.”

Bạch Nhiễm Nhiễm thong thả ung dung sửa chữa bản thảo thiết kế của mình, nghe vậy cong cong đôi mắt nói: “Kỳ thật cũng rất hợp lý, năm đó vốn dĩ chính là mẹ anh ấy muốn chia rẽ hai chúng tớ, anh ấy khi đó yêu tớ không thể kiềm chế, nhiều năm như vậy vẫn chưa quên, hiện tại đã biết chân tướng, khẳng định sẽ đau lòng tớ nha.”

Bạch Nhiễm Nhiễm đắc ý khoe ra căn bản không che lấp, Khương Miêu nhìn buồn cười, liền đem Bạch Nhiễm Nhiễm đánh một trận.

“Đừng nhúc nhích đừng nhúc nhích,” Bạch Nhiễm Nhiễm cũng đi theo cô nàng cười, “Cậu đυ.ng phải bản thảo của tớ rồi, này liền không thể báo cáo kết quả công tác……”

Hiện tại Bạch Nhiễm Nhiễm cơ hồ đã nhớ lại hết thảy, Khương Miêu rất tò mò lúc trước quá khứ cô cùng Đoạn Tắc Uyên yêu đương, Bạch Nhiễm Nhiễm liền nói cho cô nàng.

Nguyên nhân gây ra cũng bất quá chính là trên đường kinh hồng thoáng nhìn.

Khi đó Đoạn Tắc Uyên biểu tình tối tăm, cô đơn lại suy sụp tinh thần, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm vẫn là đi ngang qua liếc mắt một cái liền nhìn trúng anh.

Cô tìm cớ chia tay bạn học, đuổi theo Đoạn Tắc Uyên hai con phố, nhìn anh bị côn đồ vây quanh khıêυ khí©h, bị đánh cũng không phản kháng, liền đi qua cứu anh.

“Chúng tớ chính là quen nhau như vậy, vừa mới bắt đầu anh u buồn, cũng chưa yêu, trên người mặc giống nhau, còn không có tiền, tớ kêu anh ấy không đáp ứng, hỏi anh ấy tên gì cũng không nói, tớ liền giận sôi máu.”

Khương Miêu hỏi: “Sau đó thì sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm nói: “Sau đó tớ liền cảm thấy không phục, tớ lớn lên đẹp như vậy, tính cách cũng tốt, từ nhỏ đến lớn không có nam sinh nào không nhìn tớ, con anh ấy thì không để ý tới tớ, tớ liềm trực tiếp đem anh ấy túm lên xe, đem anh ấy đến chung cư của tớ.”

Khương Miêu rất khϊếp sợ: “Cậu cuồng dã như vậy sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm hồi tưởng chính mình lúc ấy, cũng có chút ngượng ngùng, cô thẹn thùng nói: “Tớ cũng không biết tớ sao lại thế này, có thể là sắc dục, bị sắc đẹp……”

Đoạn Tắc Uyên vừa lúc này trở lại, anh đem áo khoác đưa cho quản gia, hướng cửa sổ sát đất Bạch Nhiễm Nhiễm đang ở đất, lộ ra ý cười: “Đang nói cái gì?”