Chương 39: Hôn ước giải trừ, dươиɠ ѵậŧ giả ma sát âm đế, dươиɠ ѵậŧ thật làm tao huyệt

Bạch Nhiễm Nhiễm xấu hổ gương mặt đỏ bừng, cô đem cái gọi là cắm bức của Đoạn Tắc Uyên ném đi, buồn bực nói: “Không cần cắm đồ vật linh tinh!”

Đoạn Tắc Uyên đem đồ vật kia phóng tới một bên, đi đến bên người Bạch Nhiễm Nhiễm đem cô bế lên, gần sát cô nói: “Tiểu huyệt không thích cắm cái này, liền thích đại dươиɠ ѵậŧ cắm có phải hay không?”

Bạch Nhiễm Nhiễm phun anh một ngụm, mắng: “Không biết xấu hổ!”

Nhưng ngay cả như vậy, cô cũng vẫn là không nhịn được cười ra tiếng, đôi tay còn ôm cổ Đoạn Tắc Uyên.

Ngẫm lại vẫn là rất vui vẻ.

Cô là mối tình đầu của Đoạn Tắc Uyên, là người Đoạn Tắc Uyên nhớ mãi không quên nhiều năm như vậy, liền tính lúc trước bởi vì các loại nguyên nhân dẫn tới phân biệt, nhưng hiện tại, bọn họ vẫn là về bên nhau.

Đoạn Tắc Uyên đem Bạch Nhiễm Nhiễm ôm tới phòng tắm, rửa sạch tiểu huyệt dưới thân.

Bạch Nhiễm Nhiễm ghé vào người Đoạn Tắc Uyên, nhìn không thấy ngón tay thon dài kia của Đoạn Tắc Uyên như thế nào hoàn toàn đi vào tiểu bức, nhưng cô có thể cảm giác được.

Cô tinh tường cảm giác được Đoạn Tắc Uyên đẩy ra âm phụ đầy đặn, dùng lòng bàn tay nghiền môi âʍ ɦộ, dạo qua một vòng về sau liền đột nhiên tiến vào.

Ngón tay người đàn tay rất dài, còn mang theo một chút lạnh lẽo, nhưng lạnh lẽo kia chạm đến vách động ấm áp, liền rất nhanh được làm ấm, biến thành cùng độ ấm với tiểu huyệt.

“A ~”

Bạch Nhiễm Nhiễm không nhịn xuống cắn ngón tay tay kia một chút.

Ở góc độ Đoạn Tắc Uyên, huyệt thịt tao lãng của người phụ nữ cắn anh, không có rửa sạch sẽ tao thủy, rõ ràng là câu lấy anh thâm nhập cắm lộng.

Mắt thấy dưới háng côn ŧᏂịŧ lớn có xu thế muốn ngẩng đầu, Đoạn Tắc Uyên đem ngón tay rút ra, “Bang” mà đánh lên mông trắng nõn của Bạch Nhiễm Nhiễm, nghiêm khắc nói: “Đừng phát tao.”

Bạch Nhiễm Nhiễm ủy ủy khuất khuất mà phiết miệng, nói: “Anh chính là da^ʍ giả thấy da^ʍ.”

Đoạn Tắc Uyên không cùng cô so đo, chỉ đem cô ôm tới bồn rửa tay, kéo ra hai đùi đẹp mảnh khảnh, nghiêm túc rửa sạch cho cô.

Chờ thu thập xong hết thảy, Bạch Nhiễm Nhiễm mặc tốt quần áo, nhìn bên cạnh chờ đại soái ca, không nhịn xuống thò lại gần nhón chân, hôn lên mặt anh.

Đoạn Tắc Uyên hỏi cô làm gì, cô cũng bằng phẳng, mi mắt cong cong, nói cho anh: “Bởi vì em rất thích, cho nên liền khống chế không được muốn hôn anh.”

Đoạn Tắc Uyên chưa nói cái gì, trong mắt lại cũng mang theo ý cười.

Có lẽ là bởi vì câu này Bạch Nhiễm Nhiễm lấy lòng, người đàn ông hiệu suất làm việc nhanh hơn không ít, không quá hai ngày, Triệu gia liền gọi điện thoại tới, cùng Bạch Nhiễm Nhiễm nói đến chuyện hủy bỏ hôn sự.

Bạch Nhiễm Nhiễm biết này nhất định là do Đoạn Tắc Uyên, cho nên vui vẻ đi trước trao đổi, quá khứ thời điểm Triệu Gia Khải còn đầy mặt xin lỗi mà nói xin lỗi, nói đều là anh cô phụ em, tuy rằng không thể cưới em, nhưng về sau anh nhất định sẽ bồi thường cho em……

Bạch Nhiễm Nhiễm không nhịn xuống mà trợn mắt đối với người từng là vị hôn phu của mình.

Hiện tại cô thật ra có chút tò mò, Đoạn Tắc Uyên rốt cuộc đối Triệu gia cùng Triệu Gia Khải làm cái gì, mới có thể làm sự tình thuận lợi như vậy.

Tuy rằng hôn sự không còn tồn tại, nhưng hai nhà đã từng thương nghị tốt hợp tác lại không có hủy bỏ, Bạch Nhiễm Nhiễm lại dựa theo lời Đoạn Tắc Uyên dạy cô nói lý do thoái thác ứng phó Uông Hoành Tuấn một lần, quả nhiên thực thuận lợi mà từ Uông Hoành Tuấn lấy được đồ cổ ông ngoại để lại.

Hôm nay quả thực như là đang nằm mơ, đã từng bối rối, phiền toái thực tế của Bạch Nhiễm Nhiễm thế nhưng thực nhẹ nhàng mà bị giải quyết hơn phân nửa, Bạch Nhiễm Nhiễm về tới biệt thự Đoạn Tắc Uyên, còn cảm thấy bước chân lướt nhẹ, phảng phất như là hành tẩu ở trên mây, vì thế cô liền đem khuôn mặt nhỏ đưa qua, muốn Đoạn Tắc Uyên véo cô một chút.

“Muốn bị ngược?” Đoạn Tắc Uyên ở trên mặt cô nhẹ nhàng nhéo một phen, liền không đứng đắn nói: “Nếu em thực sự yêu thích phương diện này, buổi tối thao em anh sẽ thô bạo chút, bảo đảm làm em thỏa mãn.”

“Ai muốn thô bạo?” Bạch Nhiễm Nhiễm ở trên người anh chọc chọc, kiều khí trong chốc lát lại trở nên mềm mại, còn dựa vào người Đoạn Tắc Uyên nói: “Bất quá nếu anh muốn, cũng không phải không thể……”

Đoạn Tắc Uyên đè lại cằm cô, ánh mắt nguy hiểm mà lập loè : “Em nói cái gì?”

“Em nói,” Bạch Nhiễm Nhiễm thanh thanh giọng nói, nâng lên khuôn mặt nhỏ, làm bộ không biết xấu hổ, nhìn người đàn ông nói: "Anh giúp em chuyện lớn như vậy, em muốn báo đáp anh? Những thứ khác anh cũng không thiếu, em đây chỉ có thể ở phương diện này báo đáp anh, nói đi, anh muốn chơi như thế nào, đêm nay em đều nghe anh.”

“Đều nghe anh?” Đoạn Tắc Uyên cũng không biết nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên liền dương đuôi lông mày cười.

“Ân, đều nghe anh……”

Đoạn Tắc Uyên đem vạt áo cô vén lên, bàn tay to vói vào vuốt ve cái eo mảnh khảnh, giọng nói khàn khàn: “Có muốn bị hai căn dươиɠ ѵậŧ thao không?”

Bạch Nhiễm Nhiễm mở to hai mắt nhìn, không dám tin tưởng mà đem anh đẩy ra.

Khuôn mặt nhỏ của cô trắng bệch, đã không còn hồng nhuận như vừa rồi, như là bị kinh hách không nhỏ, còn phá lệ ủy khuất: “Anh, anh là muốn chơi 3P sao? Anh như thế nào có thể như vậy……”

Chẳng lẽ Đoạn Tắc Uyên cho rằng cô là người tùy tiện sao? Nếu không phải bởi vì thích anh, Bạch Nhiễm Nhiễm mới không đem chính mình giao ra ngoài dễ như vậy.

“Chơi cái gì 3P? Em suy nghĩ thứ gì?” Đoạn Tắc Uyên nghe vừa bực mình vừa buồn cười, trực tiếp đem Bạch Nhiễm Nhiễm xách lên, đưa tới trong phòng ngủ nói cho cô: “Anh là tính toán dùng chút đạo cụ trợ hứng.”

Trên giường quả nhiên có một đống món đồ chơi, bên trong còn có đồ vật dữ tợn, không phải khác, đúng là dươиɠ ѵậŧ giả.

“Bức này chỉ có thể cho anh thao, em sẽ không cảm thấy anh còn sẽ cùng nam nhân khác chia sẻ? Anh có bệnh sao?” Đoạn Tắc Uyên cấp Bạch Nhiễm Nhiễm nhấp một phen khóe mắt, giúp cô lau khô nước mắt.

Bạch Nhiễm Nhiễm vẫn còn nức nở.

Cô nghẹn ngào hỏi người đàn ông: “Anh, anh nói thật?”

“Còn có thể là giả sao?” Đoạn Tắc Uyên đem nàng quần bái rớt, bàn tay to sờ hướng cái kia mềm mại mất hồn mà, than thở nói: “Nhiễm nhiễm tiểu bức tốt như vậy thao, ta như thế nào bỏ được làm những người khác chạm vào? Huống chi ta có thói ở sạch, người khác làm quá huyệt ta nhưng không thao.”

Anh gấp không chờ nổi mà thả ra dươиɠ ѵậŧ cọ lên huyệt khẩu, thở hổn hển nói: “Tiểu huyệt này lão tử còn chưa có hưởng thụ đủ đâu, nó cũng chỉ được ăn dươиɠ ѵậŧ lão tử, bị lão tử làm...Thao, cũng thật sảng.”

“Chính là, ân ~” Bạch Nhiễm Nhiễm lại nghĩ khác, liền nói ra: “Chúng ta ở trên phi cơ gặp lại ngày đó, anh còn cảm thấy bị em thao qua, không phải xử nữ, chính là anh còn muốn a, a ~ ha…… Sau lại là em nói cho anh, em còn là xử nữ, anh luyến tiếc ở nơi đó khai bao, mới dừng lại……”

Đoạn Tắc Uyên đem dươиɠ ѵậŧ chôn vào địa phương đầy nước kia, đưa đẩy hai cái, lại cầm căn dươиɠ ѵậŧ giả lại, đùa bỡn âm đế Bạch Nhiễm Nhiễm.

“A a a!”

Huyệt nội huyệt ngoại kí©h thí©ɧ làm Bạch Nhiễm Nhiễm nhịn không được kêu liên tục.

Đoạn Tắc Uyên liền thừa dịp thời điểm cô rêи ɾỉ, áp bên tai cô nói: “Nhiễm Nhiễm, em thật sự không rõ nguyên nhân sao?”

————

Bởi vì thích em.

Bởi vì siêu cấp siêu cấp thích em.