Chương 1: Đầu Thai Thành Công

Cục bột nhỏ mới ba tuổi rưỡi nắm chặt nắm tay: Mạng sống của ba… Để con tới bảo vệ! Ai cũng không thể khi dễ ba được!

Mặt Mọi người đều tái xanh, rốt cuộc là ai khi dễ ai?!

Sau lại … Lục Quân Hàn: “Người tới! Lột sạch ném tới trong ao.”

Lục Lê: “Ba, để con làm! Cởϊ qυầи áo, việc này con biết.”

“……”

Lục Quân Hàn dừng một chút: “Thôi, cởϊ qυầи áo chướng mắt, chém một bàn tay của hắn cho ta”

Lời còn chưa dứt, Lục Lê đã xách dao ra: “Để con để con! Ba, cái này con cũng biết!”

Lục Quân Hàn: “……”

Xong việc, có phóng viên hỏi: “Tổng giám đốc Lục, xin hỏi nguyên nhân gì làm ngày thay đổi triệt để, thề làm người tốt?”

Lục Quân Hàn mỉm cười không nói.

Vì không để con gái học theo cái xấu, anh không thể không thu hồi tất cả các chiêu trò âm độc của mình vào trong bụng, dựng đứng một tấm gương tốt, bẻ con gái trở về chính đạo, còn phải giây giây phút phút đề phòng những người khác lừa con bé đi mất!

… Nhưng ai nào ngờ, cho dù thật cẩn thận đến đâu, ngàn phòng triệu phòng, nuôi lớn con gái bé bỏng đáng yêu, cuối cùng lại bị một thằng nhóc tiểu ma vương gặm đi!

Từ trước đến nay, tiểu ma vương vô pháp vô thiên, âm hiểm hung ác, giờ đây vẻ mặt lại vô cùng ngoan ngoãn: “Lê lê, bọn họ đều nói em thích người tốt, em nhìn anh thử xem, hiện tại đã giống chưa?”

【câu lạc bộ cưng chiều! Cực ngọt! 】

----

Tháng Bảy, Hải Thành chính thức đi vào mùa hè oi bức, cái nóng đập vào mặt, độ ấm trong không khí có thể nướng sống người thành tro.

Con hẻm nhỏ cách đó không xa, năm sáu đứa nhóc ăn mày giống như sói đói vồ mồi, thay phiên tranh đoạt thức ăn thừa bị người vứt bỏ trên mặt đất, thậm chí bọn nó không tiếc đánh nhau giành miếng ăn.

So sánh với đứa trẻ đứng dựa vào vách tường kia, tiểu loli mặc váy công chúa rách tung toé nhìn có vẻ an tĩnh ngoan ngoãn hơn rất nhiều.

Thật ra bé đã ngây người một hồi lâu.

Trên trán bởi vì nóng bức mà không ngừng toát ra mồ hôi mỏng cũng không để ý.

Lục Lê ngồi dưới đất, mở to đôi mắt to đen nhánh, lông mi thật dài rũ xuống, ngơ ngẩn nhìn tay nhỏ đầy dơ bẩn của chính mình, biểu tình trống rỗng…

Hơn nửa ngày, bé mới chần chờ vươn một đầu ngón tay trái, thật cẩn thận chọc chọc tay phải của mình.

Xúc cảm làn da mềm như bông, có da có thịt, còn mang theo nhiệt độ cơ thể mà loài người mới có.

Ấm ấm áp áp…

Không hề lạnh như băng giống như loài cá.

đôi mắt đen bóng của Lục Lê sáng lên từng chút một, như là có chút khó có thể tin, đôi tay bỗng dưng bưng kín miệng nhỏ của mình.

“Trời ơi! Mình mình mình… Mình thật sự lại trở thành con gái của ba rồi!”

“Mình đầu thai thành công!”

Rốt cuộc không hề là một con cá mặn nữa!!!

Lục Lê mẹ là tộc trưởng tộc Cẩm lý, cho nên sinh ra Lục Lê, chính là cô công chúa nhỏ của tộc Cẩm lý.

Vận may của bản thân tốt đến nổ mạnh.

Nhưng xác thật bé chính là một con cá mặn, mỗi ngày đều không làm gì, chỉ thích ăn vạ nằm ngủ trên lưng phụ thân Lang Vương của mình.

Một ngày nào đó, bé tìm ba khắp Thiên giới, nhưng lại tìm không được người. Mẹ nói cho bé, ba có việc gấp, đi thế giới khác làm việc, mấy năm sau mới trở về.

Lục Lê bé bỏng thân là chó săn của ba, sao có thể chờ lâu như vậy, lại nghe nói ba thân yêu ở thế giới kia rất có thể có nguy hiểm, điều này càng làm bé đứng ngồi không yên.

Vì thế gạt mẹ, tìm mọi pháp thuật cấm thuật ở Thiên giới, trăm phương nghìn kế đầu thai, muốn lại lần nữa trở thành con gái ruột của ba Lục Quân Hàn.

Nhưng mỗi lần đầu thai bé đều biến thành cá, mỗi lần đều biến thành cá…

Bé đã đầu thai 25 lần, nhưng không có lần nào trở thành con người!

Lục Lê thiếu chút nữa tức khóc.

Thẳng đến sau này, bé mới phát hiện, ba của bé ở mỗi thế giới đều không có vợ con, đương nhiên sẽ không có bé, cho nên đây cũng là lý do bé đầu thai không thành công.

Càng tìm hiểu, càng thấy cuộc sống hằng ngày của ba thật chán, trừ bỏ công việc chính là công việc.

Đối xử với phụ nữ và con nít đều cũng lạnh như băng, không có chút tình người, nói chuyện không có bất kỳ độ ấm.

Nhưng Lục Lê không có nhụt chí.

Đợi đã nhiều năm, thật đúng là bị bé bắt được cơ hội!

Đáng tiếc, bé thật vất vả đầu thai thành người, thành con gái ruột của ba, muốn nhìn thử xem người sinh bé ra tại thế giới này trông như thế nào, nhưng Lục Lê pháp lực không đủ. Không chỉ có không thấy được hình dáng của mẹ ra sao. Thậm chí, trong hai ba năm từ lúc bé sinh ra, trí não của bé không khác gì con người bình thường, đầu trống rỗng như trang giấy trắng, chỉ số thông minh cũng không cao.

Thẳng đến tận bây giờ, pháp lực của bé mới chậm rãi khôi phục, mới dần dần nhớ lại những chuyện trước kia.

“Thật là quá gian nan!”

“Làm con của ba thật là quá gian nan!”

Lục Lê nhớ tới con đường đầu thai đầy gian khổ và chua xót, tay nhỏ nhịn không được hung hăng đánh vào hai bên má.

Hiện tại không phải lá lúc nhớ đến mấy cái này.

Cô bé lăn long lóc bò dậy từ trên mặt đất, cũng không có nghĩ nhiều tại sao bản thân lại xuất hiện ở đây, không nói hai lời, hai chân ngắn nhỏ bước đi, biểu tình nôn nóng chạy thoát khỏi nơi này.

Bé cần thiết nhanh chóng tìm được ba.

Bé biết thế giới này là một quyển sách thế giới.

Lúc ở Thiên Giới bé đã đọc xong quyển sách này rồi, ba của bé là đại vai ác, còn là người hư nhất hư nhất, cũng là người chết thảm nhất nhất nhất!

Rất nhiều người đều không thích ba, xung quanh lúc nào cũng có nguy hiểm. Cho nên… Bé phải nhanh tìm được ba, bé phải dùng vận may của mình bảo vệ ba mới được!

Những người kia đừng hòng người ức hϊếp ba.

Bé mà hung dữ lên thì ngay cả bé cũng sợ chứ huống chi mấy người đó!!!

Nhưng mà, vừa rời khỏi ngõ nhỏ âm u ẩm ướt, ánh nắng bên ngoài không lưu tình chiếu thẳng vào trên làn da, khiến Lục Lê có cảm giác như là bị bỏng vậy, đột nhiên rụt cơ thể nhỏ nhắc trở vào bóng râm.

Khí thế lập tức từ 1 mét 8 hạ tới một mét bốn…

Không được không được, chạy dưới ánh nắng mặt trời chói chang như vậy quá ngược đãi cá rồi!

Lục Lê mắt thấy không ai chú ý tới nơi này, tròng mắt đen trắng rõ ràng của bé xoay chuyển, bỗng dưng hóa thành một con Cẩm lý đỏ, nhảy hai cái lăn vào trong dòng sông bên cạnh.

7 giờ tối, dinh thự của Lục Quân Hàn.

Đám hầu gái cùng bọn vệ sỹ chỉnh chỉnh tề tề đứng thành hai hàng ở trước cửa lớn, chờ đợi ông chủ của bọn họ xuất hiện.

“Rừmm ——”

Không bao lâu, một chiếc Rolls Royce xa hoa có giới hạn dài chạy nhanh mà đến, chạy xuyên qua cánh cửa sắt điêu khắc lớn màu đen, cuối cùng ổn định vững chắc ngừng ở trước mặt bọn họ.

Quản gia mặc áo bành tô vội vàng từ bậc thang chạy xuống sân, mở cửa xe cho anh: “Lục thiếu!”

Hình ảnh đầu tiên ánh vào mi mắt chính là chân thon dài bị quần tây bao vây lấy, đi theo là ngón tay thon gầy tái nhợt, khớp xương rõ ràng giống như tác phẩm nghệ thuật.

Ngay sau đó, gương mặt đẹp trai như tượng trong Hải Thành cơ hồ không người không biết, không người không hiểu xuất hiện ở trước mắt.

Người đàn ông không nhanh không chậm từ trên xe xuống dưới, thân hình thon dài đĩnh bạt đứng ở trước cửa xe, nhàn nhạt liếc mắt quét nhìn xung quanh, đường cong gương mặt trầm ổn lại lạnh lùng, ánh mắt đen nhánh sâu thẳm.

Chỉ đứng ở kia, toàn thân đều lộ ra nồng đậm uy hϊếp cùng áp bức, giống như khí thế đế vương, đều sâu không lường được. Gần như chỉ một cái liếc mắt, đã khiến cho người ta nhìn thôi đã thấy sợ, không dám nhìn lâu.

Toàn bộ quá trình diễn ra như thường ngày, nhưg tất cả mọi người đều phóng nhỏ hô hấp, hơi hơi cúi đầu, không dám nhiều lời một câu.

“Hội trường bữa tiệc đều bố trí xong chưa?”

Lục Quân Hàn đứng ở tại chỗ, thong thả ung dung cởi bao tay trắng, biểu tình lạnh nhạt đưa cho quản gia: “Đã bố trí thỏa đáng dựa theo yêu cầu của ngài.”

Quản gia nhỏ giọng cung kính: “Hiện tại cũng chỉ thiếu Cẩm lý đỏ bỏ vào hồ nước.”

Cẩm lý đỏ chính là linh vật ở Hải Thành, là tượng trưng cho vận may.

Nhà có tiền, chỉ cần tinh vào phong thủy may rủi, đều sẽ xây một hồ cá ở trong nhà, bên trong thả nuôi toàn là Cẩm lý đỏ, vừa giải trí cảnh đẹp ý vui, lại có thể tích cóp vận may.

Lục Quân Hàn không mê tín, cũng không tin phong thuỷ, anh nuôi đơn giản là để ăn. Còn không phải sao, một đám cá trong hồ đã sắp bị anh ăn hết rồi, hiện tại lại vào thêm một đám mới, nuôi to béo sau đó lại rơi vào trong bụng anh.

Quản gia liếc mắt nhìn Lục Quân Hàn, thấy anh không có trách cứ ông làm việc chậm chạp, nhẹ nhàng thở ra, vội vàng chỉ huy người hầu nhanh chóng lấy đám Cẩm lý đỏ mới tới vào trong hồ nước.

Thực mau, cá Koi màu đỏ phủ kín toàn bộ hồ hoa sen, nhìn rất thích mắt.

Nhưng mà, đúng lúc này, một tiếng nói giòn tan của trẻ con không biết từ nơi nào truyền ra tới...

“Ba ơi!”

Âm thanh to rõ ràng, vang dội, giòn tan, cực kỳ có lực xuyên qua màng não, chuẩn xác không có lầm đều xuyên qua màng tai của mỗi người ở nơi đây.

Ngay từ đầu, tinh thần và sắc mặt của quản gia còn bình tĩnh, nháy mắt đã thay đổi, ông nhìn mọi góc xung quanh, lại không phát hiện bóng dáng đứa trẻ nào.

Rốt cuộc là tên vệ sỹ nào không sợ chết, lại dám dẫn con theo trong lúc làm việc?

Trong Hải Thành này, ai không biết Lục thiếu chán ghét nhất chính là con nít, thậm chí có một lần còn cho rằng, con nít tồn tại còn phiền hơn so với phụ nữ.

Thà dẫn theo thì thơi đi, đằng này còn cố tình để con bé xuất hiện ở trước mặt Lục thiếu, thật sự là không muốn sống nữa sao?

“Con cái nhà ai, còn không nhanh dẫn con bé đi!”

Dinh thự quá lớn, quản gia nhìn trước sau vài lần đều tìm không thấy người, dứt khoát không tìm, quay đầu nhìn bọn vệ sỹ đứng thẳng kia rống lên một tiếng. Đồng thời hoảng loạn nhìn về phía Lục Quân Hàn mặt vô cảm xúc.

“Lục thiếu, lần này là tôi quản lý người hầu không nghiêm, tôi cam nguyện chịu phạt…”

Người đàn ông lại làm như không nghe thấy, gương mặt lạnh nhạt đi thẳng về phía trước, ngay cả một ánh mắt đều không cho bọn hắn.

Tác giả có lời nhắn:

Toàn văn cực ngọt, nữ chủ nhỏ sẽ không chịu ủy khuất, bởi vì nữ chủ nhỏ giống như trong bảng tóm tắt, là chân chó nhỏ của ba, hậu kỳ sẽ trở thành cục cưng của các ông lớn, một đường vả mặt mà đi, người bên cạnh đều yêu bé.

Có nam chủ lớn và nam chủ nhỏ. Ba mẹ ruột của bé là nam nữ chủ lớn, bé và tiểu Ma vương là nam nữ chủ nhỏ.

Nữ chủ bản thân là Cẩm lý, vận may tốt đến nổ mạnh, chỉ cần được bé chúc phúc thì sẽ may mắn trong suốt đời, còn ai ở gần đới xử tốt với bé vận may sẽ đi theo người đó một thời gian, bỏ qua dị năng, không có logic.

He he he, có khả năng sẽ có ba hỏa táng tràng…

Ở Thiên giới, Lục Quân Hàn cũng là ba ruột của bé Lục Lê, biết ba có nguy hiểm, lúc này bé mới chạy theo vào thế giới trong sách. Đừng hỏi tại sao ba Lang vương của bé lại chạy vào trong sách, hậu kỳ sẽ nói.

Người mẹ ở Thiên giới của bé cũng là người sinh Lục Lê trong thế giới này… Nói lại một lần nữa, là cùng một người mẹ. Ba Lục Quân Hàn không phản bội mẹ.