Khi cả hai tỉnh dậy thì phát hiện trên mạng đã rối tung, tin nhắn trên di động liên tục gia tăng, kề cận sự khủng hoảng.
“Sao lại thế này? Tại sao lại bị lộ vậy?” Hạ Lâm Hạ kinh ngạc tự hỏi.
Quý Phùng Tuyết trấn an cô, sau đó trả lời điện thoại của Trần Niệm, giọng người bên kia vừa khàn vừa khô, có lẽ đã phải nói không ít, hẳn đa phần là do phóng viên tìm tới cửa.
“Hiện tại hai người đừng về nước, Hạng Hoài Mộng đang trên đường đến chỗ các cô, còn về phần công ty thì đang chuẩn bị thông cáo báo chí khẩn cấp, cả hai nhớ chú ý an toàn, nếu không có gì thì đừng ra khỏi cửa, chờ mọi việc lắng xuống rồi hãy về.”
Dịch vụ phòng đưa đến điểm tâm sáng, nhưng hai người chẳng màng ăn uống, chỉ lót dạ một chút rồi bắt đầu xem tin trên mạng. Những tiếng chửi rủa, giễu cợt không ngớt bên tai, còn có rất nhiều fans rời fanclub.
[Tôi vẫn không thể tin được nhà tôi bị sập rồi]
[Chuyện này đúng là quá đáng của quá đáng, làm fan bao nhiêu năm, bây giờ tôi cũng chẳng biết nói gì nữa, rời khỏi fanclub đây, không quay lại chửi là thiện chí lớn nhất của tôi rồi, tạm biệt không hẹn gặp lại]
[Tôi đã biết ngay giới giải trí làm gì có cặp đôi nào yêu thương nhau dữ vậy mà, đa số chỉ là diễn thôi, nhưng không ngờ lại xuất hiện trên cặp đôi này]
[Quý Phùng Tuyết có chuyện gì vậy, không cần phẩm cách nữa hay sao? Bây giờ còn học theo Hạ Lâm Hạ chơi trò này?]
[Tức run người, tôi thật lòng thật dạ hâm mộ Mùa Hạ như vậy, thật sự rất tức giận!]
[Đám diễn viên này biết cách kiếm tiền thật, chuyện gì cũng làm được, ngay cả người yêu cũng có thể đóng giả, buồn nôn chết đi được]
[Đồ u nhọt, thị hiếu gì mà lạ đời vậy, Quý Phùng Tuyết và Hạ Lâm Hạ cút khỏi giới giải trí đi!]
[Tôi không dám tin luôn, cô Quý à, Hạ Hạ à, hai người nói một lời đi hu hu hu hụ hụ hụ]
[Tài liệu kia có thể bị làm giả, Hoa Tuyết và Hoa mùa Hạ đừng hoảng hốt, trước khi có thông tin chính thức đừng để bị dắt mũi!]
[Chuyện này hơn phân nữa là sự thật rồi! Các người nói thử xem, trước kia Mùa Hạ đột nhiên tuyên bố hẹn hò, có phải làm bao nhiêu người ngạc nhiên đến rớt cằm không, mà lợi ích của việc đóng giả CP cũng rõ rành rành ra đấy, Quý Phùng Tuyết theo Hạ Lâm Hạ tham gia gameshow, còn Hạ Lâm Hạ cũng nương theo Quý Phùng Tuyết mà có được tài nguyên chỗ đạo diễn Trần, còn có thêm một đống fan, đúng là kế hay, kế hay]
[Thế này không phải kiếm tiền trên đầu trên cổ người hâm mộ sao, đáng thương cho mấy fans còn khổ sở chờ đợi ngày trở mình]
[Đậu xanh, cầu mong hai người này đen đủi cả đời luôn đi!]
Tuy Hạ Lâm Hạ đã quen với những bình luận nhục mạ xỉa xói thế này, nhưng khi đọc hàng chục ngàn bình luận đều là mắng chửi cũng không nén được cơn giận, đặc biệt là khi Quý Phùng Tuyết bị đem ra mắng chửi cùng cô, cư dân mạng lại thích đặt tên Quý Phùng Tuyết phía trước.
Nhưng cũng đành bất lực, rõ ràng là họ đã lừa dối tất cả mọi người, fans, bạn bè, thậm chí cả người thân, tất cả đều không hay biết gì.
Lúc này đây cô cũng không dám nhận điện thoại của Hạ Dương Huyên.
“Làm sao bây giờ.” Hạ Lâm Hạ nhìn cuộc gọi thứ mười chín của Hạ Dương Huyên, sắp khóc đến nơi, “Sao em lại cảm thấy anh ấy sắp bay tới đánh em.”
“Chị nghe cho.” Quý Phùng Tuyết cầm lấy điện thoại của cô, cất giọng mềm mại, “Anh hai.”
Đầu kia đột nhiên im lặng, có lẽ vì không ngờ chị sẽ nghe máy, tất cả những câu mắng mỏ dày công chuẩn bị đành phải nuốt xuống hết, nhưng giọng điệu cũng không tốt lắm: “Hạ Lâm Hạ đâu?”
“Có chuyện gì anh có thể nói với em, nếu muốn mắng thì cũng có thể mắng em.”
“Em cho rằng tôi không dám sao?” Hạ Dương Huyên cố nén giận.
“Anh dám!” Đột nhiên Hạ Lâm Hạ rống lên một tiếng bên cạnh.
“Hạ Lâm Hạ, tự em nghĩ cách chết toàn thây đi.” Hạ Dương Huyên nghiến răng nói, nếu người này đang ở bên cạnh, hẳn đã bị anh nghiền xương thành tro.
May mà Giang Nguyên đoạt lấy điện thoại của anh, nói: “Các em biết tin tức bị lộ thế nào không?”
Hạ Lâm Hạ cũng khó hiểu,
tập tài liệu đó được cô cất kỹ trong két sắt, còn Quý Phùng Tuyết thì nghe nói đã xé bỏ từ lâu, vậy chỉ còn một phần nằm ở chỗ Giang Nguyên. Nhưng tháng trước Giang Nguyên đã đưa cho cô, cô vừa về đến nhà đã huỷ. . . khoan đã!“Tiểu Vương!” Hạ Lâm Hạ đột nhiên nhớ tới người này, “Lúc ấy em đặt tài liệu trên xe, giữa đường em xuống xe mua chút đồ, chắc chắn là để hắn thấy được.”
Giang Nguyên: “Rất có khả năng, chị vừa điều tra những người bên cạnh em, Tiểu Vương xin nghỉ về nhà vì cha cậu ta là dân cờ bạc, nợ nần chồng chất. Chị sẽ phái người liên hệ cậu ta.”
Hạ Lâm Hạ ảo não thở dài: “Chị Nguyên, vậy bây giờ bọn em phải làm sao?”
Xảy ra chuyện lớn như vậy, họ cũng không phải người duy nhất bị ảnh hưởng. Những thương vụ đang bàn chuyện hợp tác đã bị đình chỉ, còn bị một nhãn hàng khác đề nghị kết thúc hợp đồng làm đại sứ thương hiệu, những bên còn lại thì đang chờ xem tình hình. Cổ phiếu công ty cũng lao dốc, thậm chí cấp quản lý liên quan đến chuyện này cũng bị lôi ra mắng mỏ, đặc biệt là Giang Nguyên, người luôn mang tính thời sự cao.
Nhưng Giang Nguyên lại khá bình tĩnh, trước đó, sau khi hợp đồng có hiệu lực, chị đã sắp xếp bộ phận quan hệ công chúng chuẩn bị cho công tác phòng cháy chữa cháy, nhưng không ngờ hai người lại từ diễn thành thật, khiến kế hoạch ban đầu bị đảo lộn.
“Anh em đã liên hệ với paparazzi đó rồi, đối phương nói không còn chứng cứ lẫn hậu chiêu nào khác, chỉ có đầu đuôi hai tấm ảnh thế kia, vậy thì nội dung ở giữa có thể là rất nhiều loại.” Giang Nguyên nói.
Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết liếc nhìn nhau, có sự giúp đỡ của Hạ Dương Huyên, mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều. Bất kể là tiền hay quyền, paparazzi cũng đấu không lại Chủ tịch của Tập đoàn Hạ thị, đương nhiên họ sẽ thoả hiệp khi có thứ mình muốn.
“Tốt, cứ như vậy đi, chị đi trước, hai em chú ý an toàn.” Giang Nguyên cúp điện thoại.
Hạ Lâm Hạ ngồi trên mép giường, lại mở Weibo, đau thương ôm eo Quý Phùng Tuyết, dựa đầu vào bụng chị: “Chị Quý à, chị mất nhiều fan lắm. Vốn dĩ số lượng đã thảm lắm rồi, bây giờ lại sắp trống trơn luôn.”
Quý Phùng Tuyết sờ đầu cô, buồn cười nói: “Chỉ cần fan của chị có tên Hạ Lâm Hạ là được, dù chỉ còn lại một mình em cũng chẳng sao.”
“Vậy chị làm Ảnh hậu cũng quá mất thể diện.” Hạ Lâm Hạ vẫn cảm thấy tiếc nuối, “Em cũng mất siêu cấp nhiều luôn, đây là em phải tích cóp bao nhiêu năm mới có mà.”
Quý Phùng Tuyết đang muốn an ủi cô, đã nghe cô tự an ủi: “Thôi quên đi, em vẫn còn fan ảo vững bền theo năm tháng, cùng lắm thì đi mua, nghe nói giá cả cũng rẻ lắm.”
Quý Phùng Tuyết nở nụ cười.
Tình hình trên mạng hoàn toàn một chiều, Hạ Lâm Hạ là đỉnh lưu, tất nhiên sẽ có không ít đối thủ. Việc này vừa xảy ra, che trời lấp đất đều là những điều xấu xa về cô, từ khuôn mặt, dáng người đến tính cách, nhân phẩm, không cái nào không bị đem ra phỉ nhổ.
Mà bạn thân trong giới của cô lại vô cùng ít ỏi, dù có thì cũng chẳng dám đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió thế này lên tiếng giúp cô.
Nhưng cũng không đảm bảo không có ai chán sống.
Ví dụ, Khâu Tinh Châu đã cố ý đăng Weibo, lên tiếng ủng hộ tình cảm giữa Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết là chân ái, khẳng định mối quan hệ giữa họ không thể nguỵ tạo được.
Nhạc Thanh Di cũng dựa vào việc mình không có fans, không thể không đứng lên, nói rằng tình cảm của Mùa Hạ còn cứng hơn cả thép, thật hơn cả sắt.
Tống Uyển Dịch và Tiết Huy cũng gửi meme trên Weibo để lên tiếng ủng hộ.
“Nhân gian có chân tình, nhân gian cũng có chân ái, khi nào về em sẽ mời họ ăn cơm.” Hạ Lâm Hạ lau lau đôi mắt không có lấy một giọt nước mắt, không biết nhìn thấy gì mà bật dậy khỏi giường, “Chị Quý!”
“Sao vậy?”
“Tiêu Vũ Nhiên cũng đăng Weibo.” Hạ Lâm Hạ kinh ngạc nói: “Thế mà cô ấy còn chúc phúc chúng ta?”
Quý Phùng Tuyết click mở ra xem, Tiêu Vũ Nhiên đã đăng một Weibo khá khó hiểu chỉ có bốn từ đơn giản ——
Phải hạnh phúc nhé.Hạ Lâm Hạ lại ngồi xuống xếp bằng: “Nhắc mới nhớ, hình như lâu lắm rồi không nghe tin tức gì của cô ấy. Năm ngoái em còn nghe Hoài Mộng nói cô ấy kết thúc hợp đồng với công ty cũ, bây giờ đang ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, cũng không biết sau này có quay về giới giải trí không nữa.”
Quý Phùng Tuyết gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
Đến giờ cơm trưa, cuối cùng cả hai cũng có cảm giác thèm ăn. Chủ yếu là nhờ Hạ Lâm Hạ ruột để ngoài da cùng Quý Phùng Tuyết không sợ mất fan. Thậm chí Quý Phùng Tuyết còn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, sẽ mở một cuộc họp báo để công khai xin lỗi. Nhưng nếu như vậy, công ty sẽ bị liên luỵ, sự hi sinh của toàn bộ đoàn đội sau lưng cũng trở nên vô nghĩa.
Việc đã đến nước này, dù hậu quả thế nào thì chị cũng nên gánh chịu, bây giờ chỉ cần nghe theo sự sắp xếp là tốt rồi.
Hai người vừa ăn được một nửa thì Hạng Hoài Mộng chạy đến, vẻ lo lắng chợt biến mất vô thanh vô thức khi nhìn thấy bàn ăn trống rỗng của hai người.
“Còn gì ăn không?” Cô lo lắng đến mức lên máy bay mà không kịp ăn cơm, giờ thì đói bụng muốn xỉu rồi.
Quý Phùng Tuyết lại gọi một phần ăn cho cô.
Hạng Hoài Mộng vừa ăn ngấu nghiến vừa nói: “Dưới lầu đã sắp xếp nhân viên an ninh, chút nữa hai người xuống đi dạo quanh đây, làm ra vẻ như đang du lịch không hay tin gì, bên phía công ty sẽ sớm đưa ra thông cáo.”
Cả hai làm theo, dưới sự bảo vệ của một nhóm nhân viên an ninh mặc thường phục, họ đi đến con hẻm gần nhất và sau đó trở về khách sạn.
Hạng Hoài Mộng đăng những bức ảnh họ chụp trong hẻm lên mạng bằng tài khoản phụ.
[Họ còn chơi tiếp được sao? Đến lúc này còn muốn giả vờ à?]
[Giả tạo! Là diễn cả thôi! Không hổ danh Ảnh hậu nha!]
[Nhưng sắc mặt của họ vẫn tốt vô cùng kìa, rốt cuộc thì họ có biết chuyện của mình đã bị lộ không vậy?]
[Vẫn là câu nói cũ, trước khi có thông báo chính thức, mọi người đừng dao động!]
[Giải trí Thần Tinh phát thông cáo kìa!]
Giải trí Thần Tinh V: Trước những tin đồn trên mạng, công ty sẽ đưa ra phản hồi như sau. Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết đúng là có hợp đồng riêng với nhau, nhưng không phải hợp đồng tình yêu như thông tin trên mạng mà là hợp đồng hợp tác phát triển. Trong quá trình hoạch định chiến lược phát triển hai người, công ty đã vạch ra lộ trình 1 – 1, hai người Quý Hạ là tổ đầu tiên của chiến lược này. Cũng nhờ kế hoạch này mà hai người sinh ra tình cảm với đối phương, trở thành người yêu của nhau.【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】
Trong hình là một nội dung khác, trong đó mô tả chi tiết những điều khoản Hạ Lâm Hạ phải hỗ trợ Quý Phùng Tuyết như tăng lưu lượng, còn Quý Phùng Tuyết cần phải đích thân hướng dẫn Hạ Lâm Hạ về mặt diễn xuất. Góc dưới bên phải còn có thời gian, đúng một tháng trước khi hai người công khai hẹn hò.
[Hụ hụ hụ làm người ta sợ muốn chết]
[Lừa ai vậy chứ, các người vừa nói tài liệu kia có thể làm giả, vậy đống hợp đồng này không thể giả sao? Đều là kịch bản tẩy trắng của công ty mà thôi.]
[Nếu công ty đã dám phát thông cáo thì hẳn là do hiểu lầm rồi, đám paparazzi không phải đều là cắt câu lấy nghĩa* sao?]
(*lấy một câu trong lời nói của người khác rồi giải thích theo ý mình.)[Dù bây giờ Mùa Hạ có phải là thật hay không thì tôi cũng chỉ muốn yên ổn làm fan của một người thôi, cảm giác sập nhà thật khó lòng chịu đựng]
[Nhưng tôi thì vẫn tin Mùa Hạ là thật như cũ, ánh mắt lẫn sự tương tác giữa họ quá tuyệt, tôi không tin có ai có thể diễn tốt mọi lúc mọi nơi như vậy]
Hạ Lâm Hạ nhìn thấy ảnh chụp mà sợ ngây người: “Mấy tấm ảnh này đều là thật sao?”
“Đương nhiên không phải.” Hạng Hoài Mộng nói: “Ngay khi Giang tổng lên kế hoạch này đã phòng bị rất nhiều phương án, trong đó có bản hợp đồng này. Nhưng cũng rất may là trong tay paparazzi kia chỉ có trang ký tên cuối cùng, trùng khớp một cách hoàn hảo với hợp đồng trong tay chúng ta.”
Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết cùng lúc đưa ngón tay cái lên.
“Nhưng tại sao đến giờ công ty mới thanh minh?” Hạ Lâm Hạ ngạc nhiên hỏi, rõ ràng đã có đối sách từ trước, vậy sao không đưa ra sớm hơn.
Hạng Hoài Mộng nuốt nước bọt: “Bởi vì. . . aizzz, có lẽ bây giờ hai người thảm thật rồi.” Chuyện cư dân mạng thì vẫn dễ xử lý, nhưng người tức giận nhất lúc này là người nhà của họ.
Trên mạng vẫn còn tranh luận không ngớt, có người tin tưởng, có người căm ghét, có người hóng chuyện. Nhưng người liên quan lại không lộ diện, những cư dân mạng muốn ăn dưa cũng dần giải tán.
Đúng lúc này, một tin tức còn động trời hơn bị khui ra.
Người tung tin là Khâu Tinh Châu, nội dung thông tin là —— anh ấy đăng ký kết hôn với một người đàn ông, thời gian kết hôn lại còn vào ngày lễ Tình Nhân tháng trước.
[??????????]
[Mẹ không tin đâu!!!!]
[Chồng à, sao anh có thể như vậy! Em không phải cô gái anh yêu nhất sao?!]
[Á á á á á á á vừa mới ăn được nửa trái dưa, đột nhiên phát hiện nhà bà đây cũng sập mất rồi!]
[Tạm biệt, rời fanclub đây]
[Đúng là tháng năm rực rỡ, ngày nào cũng có dưa khủng để ăn!]
[Theo tin đồn hành lang, Khâu Khâu và người yêu là trúc mã với nhau, các người nên nghỉ hưu đi, đấu không lại đâu]
[Vấn đề mấu chốt là. . . anh chồng này cũng đẹp trai quá trời quá đất! Nhất thời tôi không biết nên ăn giấm của ai đây]
Hạ Lâm Hạ vội vàng gọi điện thoại cho Khâu Tinh Châu, hai người im lặng mấy giây, cô cố gắng kiềm nén sự xúc động, vừa định mở miệng đã nghe bên kia rên lên một tiếng, sau đó là tiếng nức nở nghẹn ngào của Khâu Tinh Châu: “Con gái ngoan. . . ưm, không cần nói lời cảm ơn đâu! Bố đang bận, bận lắm lắm, lại. . . đậu, Đoàn Đầu Rùa cmn anh có thể nhẹ nhàng một chút được không!”
Tút tút ——
“Sao em đần mặt ra vậy?” Quý Phùng Tuyết đi tới.
Hạ Lâm Hạ nhẹ buông tay, hai tay che lỗ tai: “A a a a! Em ô uế rồi!”