Cuộc phỏng vấn được thực hiện bởi một kênh truyền thông có quan hệ hợp tác lâu năm với Giải trí Thần Tinh, những câu hỏi phỏng vấn đều được tiết lộ trước, chỉ việc chuẩn bị một câu trả lời thật khéo léo là được.
Tuy nhiên, vì buổi phỏng vấn được làm theo kiểu livestream nên chắc chắn sẽ có sự tương tác với khán giả, và sẽ chọn ra vài câu hỏi từ phần bình luận của khán giả để trả lời.
Bởi vậy, sau khi Hạ Lâm Hạ về nhà luôn bị dặn tới dặn lui rằng nhất định, nhất định phải nhớ được tiểu sử và sở thích của Quý Phùng Tuyết, đừng để ngã ngựa vào thời khắc quan trọng.
Nhưng Hạ Lâm Hạ nào có chuyện ngoan ngoãn nghe lời, chỉ trước khi đi ngủ mới tuỳ tiện lật xem hai lần.
Kết quả là mất ngủ.
Nửa mơ nửa tỉnh, cô đột nhiên ngồi dậy lẩm bẩm: "Hự, bộ phim yêu thích của chị ta là gì vậy?"
Mở đèn bàn, cầm di động lên nhìn, đã ba giờ sáng.
WeChat có lời mời kết bạn mới, được Quý Phùng Tuyết gửi đến lúc một giờ sáng, ảnh đại diện là một bông tuyết nho nhỏ, tên WeChat lại càng đơn giản hơn, một dấu chấm tròn đơn giản rõ ràng.
Cô dụi dụi mắt, nhớ đến buổi phỏng vấn ngày mai có một câu hỏi là đặt nickname cho WeChat đối phương là gì, cô đành phải xác minh.
【 Hạ Lâm Hạ 】: Xin chào, mỉm cười.jpg
【 Quý Phùng Tuyết 】: Còn chưa ngủ?
【 Hạ Lâm Hạ 】: Không phải tôi đang quan tâm đến cụ già mất ngủ neo đơn sao, mỉm cười.jpg
【 Quý Phùng Tuyết 】:...
【 Quý Phùng Tuyết 】: Ngủ sớm một chút đi, mai gặp.
Quý Phùng Tuyết nằm trên giường, tắt đi tiếng nhạc du dương từ tai nghe, cuối cùng cũng cảm thấy có chút buồn ngủ. Đang lúc tắt đèn bàn, chuẩn bị đi ngủ thì di động chợt rung lên.
【 Hạ Lâm Hạ 】: Chia sẻ với bạn một bài viết [Nếu muốn sống lâu thì phải làm được ba việc này, thứ nhất là không được thức khuya, thứ ba là...]
【 Hạ Lâm Hạ 】: Chia sẻ với bạn một bài viết [Theo các chuyên gia, bạn ngủ nhiều thêm một phút thì bạn sẽ tiến gần cái chết thêm một bước.]
"Hạ Lâm Hạ" đã thu hồi một tin nhắn.
【 Hạ Lâm Hạ 】: Chia sẻ với bạn một bài viết [Một nhân viên thức trắng đêm gõ code đột ngột qua đời, trước khi chết tóc rụng trọc đầu, vô cùng thê thảm!]
Quý Phùng Tuyết: "..."
Ha ha.
Căn phòng đang yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng cười rất khẽ thoáng qua. Quý Phùng Tuyết mở đèn bàn, lần nữa ngồi dậy, cơn buồn ngủ đã bay biến, có lẽ lại một đêm mất ngủ.
Chị nhìn chằm chằm vào khung chat của Hạ Lâm Hạ, thở dài:
Đồ vô lại.
Hôm sau, Hạng Hoài Mộng đến đón Hạ Lâm Hạ, nhìn thấy quầng thâm xanh đen dưới mắt cô, quở trách: "Hạ Lâm Hạ! Có phải tối qua em lại chơi game nữa không?"
"Không có." Hạ Lâm Hạ ngáp dài, thấy cô ấy lại định tra hỏi tiếp, lập tức đá chân lên cửa, "Không cho hỏi nữa, em đang bực."
"Bực chuyện gì?" Hạng Hoài Mộng hỏi, vị đại tiểu thư này luôn khó chịu mỗi khi rời giường, nhưng lúc khó chịu như vậy lại rất dễ nói chuyện, đúng là một con người đầy mâu thuẫn.
Quả nhiên, Hạ Lâm Hạ nổi giận đùng đùng khai rõ: "Em quên mất Quý Phùng Tuyết thích xem phim gì rồi! Còn quên luôn chị ta thích loại trái cây nào! U là trời, sao chị ta thích nhiều thứ thế, làm một lão ni cô vô dục vô cầu không tốt hay sao!"
Hạng Hoài Mộng thầm nói với lòng
may mà không có người ngoài, sau đó dỗ dành: "Em không nghĩ tới thứ em thích còn gấp ba cô ấy sao! Tư liệu rõ dày luôn."
Hạ Lâm Hạ từ tốn chớp mắt, đột nhiên có chút đờ đẫn: "Hình như đúng vậy ha."
Sung sướиɠ. Tưởng tượng Quý Phùng Tuyết phải ngâm nga thiên sử thi về cô, bất chợt cảm thấy thời tiết hôm nay tốt vô cùng,
nhưng lát nữa còn phải đi tung hứng với Quý Phùng Tuyết nữa, hừ hừ. Sau khi đến công ty, chuyên viên trang điểm dặm lại lớp trang điểm cho cô, cô hỏi: "Quý Phùng Tuyết đâu? Còn chưa tới sao?"
"Cô ấy thay quần áo ở phòng bên cạnh, sẽ tới đây ngay thôi." Chuyên viên trang điểm nói.
Sống lưng vốn đã thẳng của Hạ Lâm Hạ càng thẳng hơn: "Mau, mau trang điểm cho tôi thật xinh đẹp lộng lẫy áp đảo mọi người, cái kiểu mà chị ta vừa nhìn thấy liền quỳ xuống gọi mẹ á!"
Chuyên viên trang điểm:...
Cô đang làm khó tôi hay làm khó chính mình vậy? Sau khi trang điểm xong, đột nhiên trong mắt Hạ Lâm Hạ ánh lên một tia độc ác, nhìn trừng trừng chuyên viên trang điểm: "Đây là xinh đẹp lộng lẫy áp đảo mọi người?!"
Hạng Hoài Mộng không gồng nổi nữa, cười phá lên: "Không sao, không sao đâu, đẹp ác chiến, trẻ trung đáng yêu nhí nhảnh vô địch!"
Người trong gương vẫn mặc một chiếc áo bó sát người hở rốn như thường thấy, chiếc quần ống rộng tuy che đi màu da nhưng lại khiến đôi chân càng thêm thon dài, bên ngoài khoác áo lụa có hoa văn tựa như long bào, rất gì và này nọ, nhưng trên đầu lại là hai búi tóc Na Tra.
Kiêu ngạo lại đáng yêu.
A a a a a! Hạ Lâm Hạ sắp phát điên rồi,
hai búi tóc này quá củ chuối, làm sao có thể giúp cô lấy lại thế trận chứ, lúc nãy lẽ ra không nên ngủ gật! "Bỏ đi, làm lại từ đầu."
"Thế này..." Chuyên viên trang điểm tỏ vẻ miễn cưỡng.
Hạ Lâm Hạ nheo mắt lại.
Chuyên viên trang điểm uất ức cúi đầu: "Cũng được."
Đúng lúc này, cửa bị gõ hai tiếng, Phó Hiểu Toàn nhìn lướt vào trong, thấy là Hạ Lâm Hạ thì chợt sửng sốt, lúng túng hỏi: "Là cô à, chị Tuyết đâu?"
Hạ Lâm Hạ cúi đầu nhìn móng tay của mình, không trả lời.
Chuyên viên trang điểm thấy thái độ cao ngạo của cô, không nhịn được rớt xuống một giọt mồ hôi lạnh. Tuy rằng hai người này đều là thực tập sinh cùng công ty, lại ra mắt trong cùng một nhóm nhạc, nhưng quan hệ trước giờ vẫn không mấy tốt đẹp. Rõ ràng Phó Hiểu Toàn rất thích trưởng nhóm trước kia của bọn họ, vì vậy nên luôn đối đầu với Hạ Lâm Hạ.
Sau khi nhóm nhạc giải tán, thế mà Hạ Lâm Hạ lại phát triển tốt nhất trong số năm người, có lẽ Phó Hiểu Toàn cũng chịu không ít sự xem thường.
Nghĩ đến đây, chuyên viên trang điểm chủ động hoá giải bầu không khí lúng túng, trả lời: "Cô Quý đi thay quần áo."
"À, cảm ơn." Phó Hiểu Toàn mỉm cười ngọt ngào với chuyên viên trang điểm rồi bỏ đi.
Chuyên viên trang điểm cũng khẽ cười, quay đầu lại chợt sửng sốt, thấy Hạ Lâm Hạ đang nhìn thẳng vào mình, đôi mắt đào hoa không lộ rõ cảm xúc, "Có phải các người đều thích thể loại như vậy không?"
Trong lòng cô đánh 'bộp' một tiếng, xem ra đã chọc giận đại tiểu thư này rồi, cô xấu hổ cười nói: "Không có, bọn tôi cũng rất thích cô, chỉ cần cô khiêm tốn một chút xíu xìu xiu là sẽ bớt được rất nhiều anti-fan. Đúng rồi, cô muốn đổi sang kiểu tóc thế nào? Đổi kiểu gì cũng được."
"Không cần." Hạ Lâm Hạ lẳng lặng đứng dậy bước ra ngoài, để lại một câu ơ thờ như gió thoảng mây trôi: "Tôi chính là người như vậy, không thích thì thôi."
Thế mà lần này Hạng Hoài Mộng lại không mắng mỏ Hạ Lâm Hạ, cô im lặng một lúc rồi hỏi: "Em định đi đâu?"
"Phòng thay đồ."
"Không phải muốn đi nghe lén đấy chứ?"
"Cái rắm ấy, em là quang minh chính đại mà nghe!" Hạ Lâm Hạ nghiến răng nói: "Bây giờ Quý Phùng Tuyết là người phụ nữ của em, em có trách nhiệm phải bảo vệ chị ấy tránh xa mỗi một..." Cô hơi híp mắt lại, cười xấu xa, "Bạch liên hoa."
Hạng Hoài Mộng: "..."
Vừa đi đến cửa phòng tạo hình, liền nghe Phó Hiểu Toàn huyên thuyên không dứt bên trong: "Chị Tuyết, không phải chị thật sự thích Lâm Hạ đấy chứ, chị cũng biết cô ta thích bắt nạt người khác thế nào, trước kia còn không ít lần làm Vũ Nhiên khóc thầm... Cô ta không xứng với người tốt như chị."
Hạ Lâm Hạ hít sâu một hơi, nắm đấm dần siết chặt, cảm giác một luồng khí chính nghĩa chạy rần rật trong cơ thể mình, đang định giơ tay phá cửa, đột nhiên nghe giọng của Quý Phùng Tuyết: "Là tôi không xứng với cô ấy."
Phó Hiểu Toàn: "Sao lại có chuyện đó, mọi người đều biết chị tốt thế nào, chị vô cùng dịu dàng ân cần, rất giống Vũ Nhiên..."
"Được rồi, cô tìm tôi là để nói những chuyện này?" Quý Phùng Tuyết thờ ơ ngắt lời cô ấy, "Tôi chuẩn bị đi phỏng vấn đây, nếu không còn gì nữa thì chúng ta dừng ở đây đi."
Phó Hiểu Toàn đang định nói, đột nhiên cửa phòng bật mở, kèm theo đó là một giọng nói chế giễu: "Phó Hiểu Toàn, cô thật đúng là âm hồn không tan. Cô ra đây cho tôi, hôm nay tôi không đánh bờm đầu cô thì tôi sẽ từ đây nhảy xuống."
Phó Hiểu Toàn nhíu nhíu mày, cúi đầu như thể sắp khóc đến nơi, yếu đuối mong manh trốn sau lưng Quý Phùng Tuyết.
Đẳng cấp này thật đúng là... hạ đẳng, Hạ Lâm Hạ nhủ thầm với lòng rằng
bạch liên hoa cao cấp cỡ nào cô cũng từng gặp qua rồi, trò xiếc cỏn con thế này mà cũng dám diễn trước mặt cô? "Phó Hiểu Toàn, tôi bảo cô lại đây, cô có nghe không? Đừng ép tôi đích thân ra tay nha." Cô đè nặng giọng nói, cảm giác luồng khí chính nghĩa trong cơ thể mình đã sắp đầy tràn.
Vừa dứt lời, Quý Phùng Tuyết chủ động bước tới đứng trước mặt cô, vừa mở miệng định nói chuyện, đột nhiên nghe thấy một âm thanh phát ra sai thời điểm.
"Tủn ——"
Quý Phùng Tuyết: "..."
Hạng Hoài Mộng: "..."
Hạ Lâm Hạ: "..."
Luồng khí chính nghĩa thế mà không kiểm soát được đã phóng ra!
Phó Hiểu Toàn đứng ở nơi xa, không nghe được tiếng rắm, chẳng rõ vì sao sắc mặt mọi người đều thay đổi, vô thức hỏi: "Mọi người..."
"A ha ha, hôm nay nóng quá ha." Hạ Lâm Hạ cười ha hả nói, nhanh tay lẹ mắt câu cổ Quý Phùng Tuyết kéo ra ngoài, "Cưng à, đi thôi, chúng ta đi phỏng vấn nào." Đi được vài bước, cô nhỏ giọng uy hϊếp, "Không được nói với người khác, nghe không, nếu không, tôi sẽ ném chị từ chỗ này xuống."
Quý Phùng Tuyết gật gật đầu.
Hạ Lâm Hạ bất an nhìn chị, tức giận nói: "Không được cười trộm! Cười nữa là tôi nhổ sạch răng đó!"
Quý Phùng Tuyết cố sức kiềm chế khoé môi không ngừng nhếch lên.
Phó Hiểu Toàn phía sau chạy đến cửa, nhìn bóng lưng thân mật của họ, sắc mặt tối sầm lại, lấy di động ra định gọi điện thoại, đột nhiên lông mày nhíu chặt.
Ý? Mùi gì vậy cà? Thiết bị livestream đã được chuẩn bị xong, hai người kề vai sát cánh bước vào, nhân viên công ty vừa thấy đã tự hỏi lòng rằng đây có phải là Hạ Lâm Hạ không vậy? Chuyện yêu đương này, ngay cả người trong công ty cũng khó mà tin được.
Mọi người đều biết quan hệ giữa Hạ Lâm Hạ và Tiêu Vũ Nhiên, nhóm trưởng của nhóm nhạc năm người trước kia vô cùng kém, Tiêu Vũ Nhiên lại là bạn thân của Quý Phùng Tuyết, do đó, trước kia Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết hầu như không qua lại với nhau. Dù rằng nửa năm trước họ đã về chung một công ty, nhưng chưa từng dành cho đối phương vẻ mặt tươi cười.
Không ngờ, thế mà hai người lại bí mật yêu nhau!
"Ngồi đi." Hạ Lâm Hạ tùy tiện ngồi lên sô pha, vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh, âm thầm lặng lẽ đặt một tay phía sau lưng Quý Phùng Tuyết.
Nếu Quý Phùng Tuyết dám làm cô mất mặt, cô sẽ vặn cổ chị ấy! Ngồi đối diện là người dẫn chương trình đang chào hỏi hai cô.
Buổi livestream vừa bắt đầu, lượt khán giả đã cán mốc 10 triệu, chỉ riêng Hạ Lâm Hạ đã có hơn 50 triệu người hâm mộ trên Weibo, tuy rằng Quý Phùng Tuyết không có tác phẩm nào trong hai năm gần đây nhưng fans của chị vẫn luôn ở đó.
Hơn nữa, đây còn là cuộc phỏng vấn đầu tiên sau khi cả hai công khai mối quan hệ, tất cả người hâm mộ và người qua đường đều tò mò muốn chết!
[ Lần đầu tiên cả hai đứng chung khung hình kìa! Hôm nay bé cưng Hạ Hạ vẫn xinh đẹp như trước giờ! Quý tiên nữ đúng là thần tiên! ]
[ Tôi vẫn không thể tin được, thế mà hai người họ yêu nhau thật sao? Chuyện này gọi là gì đây? Why! ]
[ Cũng có thắc mắc tương tự, a a a tôi phát hiện hai người đeo hoa tai tình nhân kìa! ]
[ Quaooo cả hai ở cạnh nhau thật bắt mắt, mau đem kính viễn vọng tới cho bà đây rửa mắt xem nào! ]
Sau khi hai người chào hỏi khán giả, chưa nói được mấy câu đã vào thẳng vấn đề.
Người dẫn chương trình bắt đầu với câu hỏi đã được chuẩn bị trước: "Cư dân mạng rất tò mò là từ khi nào hai cô bắt đầu xác lập quan hệ?"
Hạ Lâm Hạ giành nói trước: "Khoảng nửa năm trước, khi chị ấy vừa gia nhập công ty, nhìn thấy tôi xinh đẹp nên bắt đầu theo đuổi. Ban đầu tôi thấy chị ấy chỉ tàm tạm, đành cố gắng chắp vá một chút vậy."
Hạng Hoài Mộng đứng một bên hai mắt trợn trừng, rõ ràng trong kế hoạch viết là hai người bị trúng tiếng sét ái tình, sớm chiều kề cận nên tình cảm ngày càng sâu đậm kia mà!
[ Ha ha ha ha chỉ tàm tạm? Cô nói Quý tiên nữ của bọn tôi chỉ tàm tạm? ]
[ Má ơi, không thể tưởng tượng được luôn! ]
[ Nhìn cái cách nói chuyện lẫn vẻ mặt khinh thường của Hạ Lâm Hạ, tôi vô cùng hoài nghi cuộc hôn nhân này! ]
[ Giả quá, trong mắt cả hai hoàn toàn không nhìn thấy chút tình ý nào, trông còn có vẻ ngượng ngùng nữa. ]
Hai người đại diện đứng phía sau theo dõi toàn bộ quá trình lo lắng không thôi, Trần Niệm đánh mắt ra hiệu với nghệ sĩ của mình.
Quý Phùng Tuyết ghé mắt nhìn Hạ Lâm Hạ, nhoẻn miệng cười, tựa như đoá hoa xinh đẹp mỹ lệ đang nở rộ giữa ngọn núi tuyết băng lãnh, khiến khán giả bần thần. Nhưng trong mắt Hạ Lâm Hạ, có thể so sánh với một trận tuyết lở đột ngột.
"Đúng vậy, vào ngày tôi gia nhập công ty, vừa nhìn thấy cô gái rực rỡ như ánh mặt trời này đã lập tức bị đánh gục. Sau đó, tôi chủ động theo đuổi một thời gian, cảm ơn cô ấy đã bằng lòng quay đầu lại nhìn tôi."
Tay Hạ Lâm Hạ run lên, vô tình chạm vào lưng chị: "..."
Fuck, đây là diễn xuất cấp bậc Ảnh hậu sao? Moẹ kiếp, tuyệt.jpg
[ A a a a a! Ánh mắt của Quý tiên nữ dịu dàng quá đi! Bộ phim về tình yêu sét đánh này thật ngọt ngào! ]
[ Woa, Quý tiên nữ khen người chuẩn lắm, bé cưng Hạ Hạ của chúng ta đúng là cô gái giống như ánh mặt trời thiêu đốt! ]
[ Tới rồi, cảm ơn! ]
[ Mấy người đều là fan não tàn đầu to mà óc như trái nho sao? Nhìn kiểu gì tôi cũng cảm thấy Hạ Lâm Hạ chẳng thích Quý Phùng Tuyết chút nào, giống như bị ép buộc ấy. Xem kĩ khoảng cách giữa hai người kìa, tuy rằng nửa người trên ngồi gần nhau, nhưng đầu gối hoàn toàn không chạm vào nhau, chứng tỏ trong tiềm thức vẫn không muốn tiếp xúc. ]
[ Lầu trên bớt lắm lời đi, phân tích giỏi như vậy sao không xin vào FBI mà làm? À không, đi bẻ cong trái đất đi! ]
Hạ Lâm Hạ còn đang đắm chìm trong ánh mắt của chị, nếu không phải trong sổ ghi thù của cô còn có tên của một người như vậy, suýt chút nữa cô đã tin chuyện ma quỷ này!
Là thời điểm kiểm chứng kỹ thuật thực thụ! Cô nghiêng đầu khẽ mỉm cười, đột nhiên ôm lấy Quý Phùng Tuyết, siết thật chặt. Trước mặt toàn thể khán giả cả nước, cười như đứa dở hơi biết bơi, nhưng nói năng rất khí phách: "Cưng à, chị yên tâm, em sẽ đối xử với chị thật tốt. Sau này, em có một miếng ăn thì nhất định chị cũng sẽ có một miếng ăn!"
Quý Phùng Tuyết mỉm cười duyên dáng với màn ảnh, lộ ra vẻ mặt cảm động, sau đó dùng âm lượng chỉ hai người có thể nghe thấy, hỏi: "Cho tôi ăn rắm sao?"
Hạ Lâm Hạ: "..."
Hay lắm, cẩu nữ! Khán giả hò reo vỗ tay vì cái ôm này, khi sắp đến cao trào thì đột nhiên mọi âm thanh im bặt.
Chỉ thấy Hạ Lâm Hạ một giây trước còn tươi cười hạnh phúc, một giây sau đã đẩy người ra, bĩu môi: "Các bạn, tôi muốn chia tay."
Khán giả:???
Hạng Hoài Mộng, Trần Niệm:
Không thể!!