Chương 8.1: Lăng thành

Edit: Tiểu Đậu Đậu

Hỏa Minh tiểu đội hạ trại tạm thời và đốt một đống lửa, Vụ Trà ngồi kế bên đống lửa này, đem một miếng thịt đã xử lý xong xuyên qua thanh sắt, cẩn thận đặt miếng thịt lên trên đống lửa, vô cùng chăm chú dựa theo cách làm thịt nướng xuất hiện trong đầu, thành viên tiểu đội một lời khó nói hết nhìn cô.

Thẩm Niên đi qua, nhỏ giọng khuyên cô: "Vụ Trà, em thật sự muốn ăn thịt này sao?"

Vụ Trà ngẩng đầu, kinh ngạc nói: "Không phải là có thể ăn sao?"

Bên trong quần thể quái ma mị cấp bậc thấp thường có 5 loại quái ma mị, Trinh Sát Giả, Bộ Thực Giả, Đồ Sát Giả, Phòng Ngự Giả, Bạo Thực Giả. Trinh Sát Giả vừa ốm lại dài, căn bản không có miếng thịt nào; thịt Đồ Sát Giả thì tanh hôi khó ngửi, căn bản không hạ miệng được; thịt Phòng Ngự Giả thì răng con người không cắn nổi; thịt dưới da Bạo Thực Giả đều là mỡ, căn bản không thể ăn. Trong 5 loại quái ma mị này, chỉ có thịt Bộ Thực Giả là bình thường nhất.

Là chị Ngưng Vân nói cho cô biết, lúc đầu mới biết cô đã vui mừng rất lâu.

Phần lớn dị năng giả ở đây đều bị quái ma mị truy sát một thời gian rồi, dù biết thịt Bộ Thực Giả có thể ăn, nhưng chướng ngại tâm lý này, nên bọn hắn còn lương thực thì tuyệt đối sẽ không ăn thịt quái ma mị.

Nhưng Vụ Trà là kẻ ngoại lai nên không có chướng ngại tâm lý này, những quái ma mị dưới cái nhìn của cô cũng không khác mãnh thú là mấy. Thực ra "Bộ Thực Giả" và "Bạo Thực Giả" đều dựa theo tập tính của nó mà gọi, bọn nó cũng không phải thật sự ăn thịt người, nên chỉ cần bọn nó không ăn thịt người, thì Vụ Trà có thể ăn được.

Cô suy nghĩ rất thực tế, cô cảm thấy dù thịt này có khó ăn thế nào, thì chắc chắn dễ ăn hơn bánh lương khô có mùi tanh kì lạ kia.

Nhìn ánh mắt trong sáng của Vụ Trà, vậy mà Thẩm Niên không thể phản bác được.

Hắn khiển trách nhìn Ngưng Vân, Ngưng Vân liếc nhìn hắn một cái.

Thẩm Niên không khuyên được Vụ Trà, nên chỉ có thể ngồi xuống.

Vụ Trà hết sức cẩn thận nướng thịt.

Nói tới cũng kỳ lạ, cô vốn không biết nâu ăn, thành tựu lớn nhất trong 18 năm qua là một tô mì trứng gà cà chua, bình thường cô đều ăn cơm ở bên ngoài, nhưng hôm nay món thịt nướng này giống như đã được ghi nhớ kỹ cách nấu trong đầu, hình như cô đã trực tiếp học được kỹ năng nướng thịt, hành động vô cùng suôn sẻ, giống như cô đã nướng hàng trăm lần vậy.

Không lâu sau, hương thơm của thịt nướng bay khắp doanh trại, lại vô cùng nồng..

Mọi người trong tiểu đội Hỏa Minh cảm thấy bánh lương khô nóng hổi trong tay không còn ngon nữa.

Trong lúc thành viên tiểu đội Hỏa Minh nghĩ ngơi ăn cơm hồi sức, nhưng vẫn chú ý tới Vụ Trà, bây giờ lại nhìn thịt được nướng ra màu vàng nâu đẹp mắt kia, dưới mũi toàn mùi thịt nướng, bánh lương khô trong càng thêm khó nuốt, tất cả âm thanh nhai nuốt trong doanh trại đều ngừng lại, từng đôi mắt nhìn chằm chằm Vụ Trà.

Một thành viên hơi mập nhịn không được kêu rên: "Vụ Trà, em hãy thương xót tụi anh đi, đồ ăn đã khó ăn như vậy rồi, sao để tụi anh ngửi được mùi này nữa?"

Vụ Trà giơ thịt nướng đã gần xong lên, cười tủm tỉm hỏi hắn: "Anh ăn không? Em đưa cho anh một phần."

Hắn ta cười xấu hổ không nói gì.

Ngưng Vân nhìn về bên này, cười nhạo nói: "Không có tiền đồ!" Nói xong liền cất bánh lương khô của mình, đi lại bên cạnh Vụ Trà ôm cổ cô, nói: "Thơm quá em, chị không ăn nổi bánh lương khô nữa, có thể bán một phần thịt nướng cho chị không?"

Vụ Trà trực tiếp dùng dao găm cắt một miếng cho chị ấy, cười tủm tỉm nói: "Bán thì không cần, cho chị."

Ngưng Vân trực tiếp hôn lên mặt Vụ Trà một cái, nhận lấy thịt nướng, không chút để ý há miệng cắn một miếng lớn.

Vụ Trà cũng dùng dao găm cắt một miếng nhỏ, từ từ ăn.

Cảm giác như muốn nổ tung, có thể do cô ăn bánh lương khô quá lâu, nên cô cảm thấy thịt nướng ăn vô cùng ngon.

Hai người cũng đã ăn, những người khác đều ngồi không yên, nhao nhao đi tới, vây quanh Vụ Trà gọi "em gái em gái", để cô cắt một miếng thịt cho họ.

Cuối cùng ngay cả Thẩm Niên vô cùng phản đối cũng ăn, quả thật là thơm.

Vụ Trà nhân lúc người khác đang vui vẻ ăn thịt nướng, thì nhanh chóng mở bảng nhân vật lên nhìn thuộc tính của mình, thấy nội dung trong bảng cũng chả thấy đổi mấy, chỉ là cột kỹ năng thêm kỹ năng "Nấu Ăn", "Nấu Ăn" còn có thể ấn mở nữa, sau khi ấn vào chỉ có một món ăn "Thịt Nướng".

Cô còn phát hiện, thuộc tính nhân vật còn có thể ấn mở (ấn vào + mở ra) nữa, sau khi ấn mở, thì hiện từng năng lực bên trong thuộc tính của cô,

. . .

Dung mạo: 13(tối đa 15)

Mị lực: 11

Thể lực: 3

Trí lực: 8

Tốc độ: 9 (thịt nướng buff +2/15 phút)

Tinh thần: 7

Phòng ngự: 3

Công kích: 5

Vụ Trà nhìn chằm chằm dòng chữ "Thịt nướng buff +2", vô cùng vui vẻ hận không thể chạy một vòng!

Là thật hữu dụng!