Chương 8

Thật dâʍ đãиɠ.

Ánh mắt anh tối lại, đưa tay chụp lấy bờ vai của cô rồi siết chặt, muốn lật người cô lại.

Nhưng ngay chính lúc này, bỗng có một tiếng gọi khẽ vang lên ở cửa phòng thay đồ.

“Đồng Đồng… Cậu có ở trong đó không?”

“Thù Đồng…?”

Là giọng của Hứa Mễ Nhạc.

Trái tim Thù Đồng bỗng căng lên, âʍ ɦộ không chịu khống chế mà không ngừng co rút.

“Rít…”

Đầu khấc nhạy cảm bị phần thịt mềm ở cửa âʍ đa͙σ của cô bao bọc lấy khiến Trì Tư Việt tê cả da đầu.

“Đừng mà…” Thù Đồng vội đưa tay che lấy miệng của anh, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin.

Trì Tư Việt nở nụ cười như đã thấu hiểu, ánh mắt hơi suy ngẫm. Tiếp sau đó, đôi môi mỏng dán vào lòng bàn tay cô khẽ mở ra, đầu lưỡi anh thè ra, khiêu gợi liếʍ láp lòng bàn tay của cô.

Tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, Thù Đồng đột nhiên buông tay ra giống như bị điện giật vậy.

Trì Tư Việt tiếp tục hành động vừa nãy, anh kéo cô ra khỏi bàn, xoay người cô lại, thanh kiếm bằng thịt đang nóng như bốc lửa lướt qua cặp đùi non mềm của cô.

“Kẹp chặt vào một chút, để tôi đυ. chân của cậu.”

Thù Đồng không nhìn thấy biểu cảm của anh nhưng từ giọng nói vừa khàn khàn vừa nhuốm màu du͙© vọиɠ của anh cũng có thể nghe ra được anh đang kìm nén rất nhiều.

Cô khẽ cử động đôi chân đã mềm nhũn của mình, sau đó ngoan ngoãn nghe lời anh mà khép hai chân lại. Dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa nóng cọ xát trên môi âʍ ɦộ hết lần này đến lần khác, phát ra tiếng nước khiến người ta mặt đỏ bừng tim đập nhanh.

“Cái miệng nhỏ ở dưới của cậu có ngứa không?” Trì Tư Việt siết chặt lấy eo của cô, đẩy hông đυ.ng vào mông của cô: “Có muốn tôi đυ. vào trong không?”

Cơ thể của Thù Đồng khẽ lắc lư khi bị anh đu đưa qua lại, mỗi lần đυ.ng vào cô đều có thể cảm nhận được đám lôиɠ ʍυ vừa thô vừa cứng của anh cọ vào mông của mình.

Những tiếng nức nở run rẩy phát ra từ miệng cô.

“Cái miệng nhỏ này có muốn dươиɠ ѵậŧ của tôi đυ. vào không?”

Thù Đồng nắm chặt góc bàn, mím môi rêи ɾỉ.

Bên tai cô truyền đến tiếng thở hổn hển đầy gợi cảm của anh, thân dưới bắt đầu co lại một cách có quy luật.

“Lại sắp lên rồi à?” Trì Tư Việt khàn giọng hỏi.

Nhưng cô hoàn toàn không có sức trả lời anh, cái huyệt nhỏ ở phía dưới như vòi nước mở hết cỡ, liên tục chảy nước.

Cô nứиɠ đến mức cả người mềm nhũn hết cả rồi.

Dòng nước nóng ấy đã làm ướt dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của anh, Trì Tư Việt tăng tốc, sau vài cú chọc sâu, đầu khấc hơi mở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng ra ngoài.

Nhiệt độ trong phòng thay quần áo dần dần giảm xuống, màn sương trắng trên cửa sổ ngưng tụ thành những giọt nước trong suốt chảy xuống mặt kính nhẵn bóng loáng như pha lê tạo thành một vũng nước nhỏ trên bệ cửa sổ.

Du͙© vọиɠ trong mắt Thù Đồng vẫn chưa giảm bớt, trên bầu ngực trắng nõn vẫn còn lưu lại dấu vết màu đỏ do anh gặm nhấm đang không ngừng phập phồng lên xuống.

Sau khi xuất tinh, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đã xìu xuống vẫn đang áp trên chân cô, cơ thể của Thù Đồng khẽ run lên, ngay cả đứng cô cũng không đứng vững được.

Phía sau lưng cô bỗng truyền đến tiếng cười nhẹ, Trì Tư Việt giơ tay ôm lấy eo cô, khẽ dùng sức một chút, đặt cô lên mặt bàn, để cô ngồi đối diện với anh.

Sau đó anh cúi xuống tiến lại gần, đôi mắt đen chăm chú nhìn vào đôi môi đỏ mọng của cô như muốn khóa chặt nó lại vậy.

Ánh mắt Thù Đồng hơi né tránh, khuôn mặt đỏ bừng, không dám ngẩng đầu lên nhìn anh.

Trì Tư Việt nhìn cô chằm chằm một hồi lâu, sau đó anh nâng cái cằm nhỏ nhắn của cô lên, dùng ngón tay xoa vào môi cô. Qua một lúc, lớp nước trong suốt đã được bàn tay của chàng trai lau sạch sẽ.

Đó là nước bọt Thù Đồng tiết ra từ miệng không kịp nuốt xuống khi bị anh đυ..

“Sao mà dù là cái miệng trên hay miệng dưới của cậu thì cũng đều nhiều nước đến như vậy thế?” Giọng điệu Trì Tư Việt đùa giỡn trêu chọc cô.