Lục Dữu mím môi, lạnh lùng nói: "Cho dù các cậu không vừa mắt thì cũng không được động vào hắn. Giang Hạc Xuyên là bạn trai tôi, các cậu đυ.ng vào hắn chẳng khác nào đang đánh vào mặt tôi." Bất kể phản ứng của người khác như thế nào Lục Dữu đều rời đi, không một ai dám cản.
"Lục thiếu bị sao vậy?"
Những người này chướng mắt với sự xuất hiện đột ngột của Giang Hạc Xuyên. Bọn họ quả thật có chút ghen ghét nhưng không phải hướng về phía Lục Dữu, mà là hướng về phía Giang Hạc Xuyên.
Giang Hạc Xuyên đẹp trai không phải giả, nếu không cũng sẽ không trở thành bạn trai của Lục thiếu nhưng điều đó vẫn khiến họ cảm thấy khó chịu. Hắn ta quả thực rất đẹp nhưng loại đẹp này khiến người ta nhìn lâu sẽ cảm thấy sởn gai ốc. Tính cách cũng rất kỳ lạ, khi nói chuyện với Lục Dữu và với những người khác hoàn toàn là hai khuôn mặt.
Tất nhiên, người ghét Giang Hạc Xuyên nhất có lẽ là Trình thiếu vẫn chưa về nước.
Chờ Trình thiếu trở về, nếu thấy Lục thiếu che chở Giang Hạc Xuyên như vậy thì có trò vui để xem rồi.
Có người vẫn không chịu chấp nhận hiện thực, "Bây giờ Lục thiếu chẳng qua chỉ đang mới lạ mà thôi, khi phần mới lạ này hết đi, Giang Hạc Xuyên tới từ chỗ nào cũng phải quay về chỗ đó thôi."
"Hắn từ đâu tới, lại trở về đâu?" Một người khác nghiến răng nghiến lợi, "Trình thiếu bảo tao điều tra người tên Giang Hạc Xuyên kia. Tao bắt đầu tra từ ngày Lục thiếu đưa hắn về đến giờ vẫn chưa tìm ra tên đó đến từ đâu."
Cũng không thể chui ra từ cục đá chứ.
*
Lục Dữu đến trường, nói là cùng đến lớp với Giang Hạc Xuyên nhưng thực tế y chỉ đang nghĩ về kết cục của Hoàng Kiệt. Y nằm trên bàn, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Giang Hạc Xuyên, bỗng nói: "Đây hẳn là lần đầu tiên cậu đi học ở đây, có điều gì mới mẻ không, kể cho tôi nghe một chút."
Chuông tan học còn chưa vang lên, trò chuyện một lát cũng không có vấn đề gì. Giang Hạc Xuyên lắc đầu: "Không có gì đặc biệt."
"Thật sao?" Lục Dữu không nói có tin hay không, dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên bàn như thể vô tình nhắc đến, "Có một người tên Hoàng Kiệt mời tôi đi chơi với gã tầm hai ngày. Tôi vẫn chưa quyết định xem có nên đồng ý hay không."
Giang Hạc Xuyên cau mày: "Gã rất bẩn."
Lục Dữu thò người đến bên cạnh Giang Hạc Xuyên, vờ như không biết: "Sao vậy? Gã vẫn luôn rất nghe lời."
Mặt mày Giang Hạc Xuyên nhiễm lạnh: "Người yêu của gã..."
Hắn không nói hết câu: "Rồi anh sẽ biết."
Lục Dữu đã hiểu.
Quả nhiên giống như trong mộng, Giang Hạc Xuyên đã gặp được cô gái bị Hoàng Kiệt lừa gạt, biết được tiền căn hậu quả, hơn nữa còn dùng cổ trùng giúp đỡ. Không biết có phải là do Lục Dữu không đặt quá nhiều sự chú ý lên bạn trai mình hay không mà cho dù họ là người yêu nhưng Lục Dữu vẫn cảm thấy mình chưa bao giờ hiểu được Giang Hạc Xuyên.
Nhưng điều này cũng rất bình thường thôi.
Người duy nhất có thể hiểu được tâm tình của vai chính công đương nhiên phải là vai chính thụ rồi. Y chỉ là một tấm bia đỡ đạn nho nhỏ, không hiểu cũng là chuyện bình thường.
Cho nên y có chút sợ hãi hắn cũng là chuyện bình thường nốt.
Lục Dữu xoay đầu sang bên kia, tiếp tục nằm bò, còn cố ý cách xa một chút để Giang Hạc Xuyên không nhìn thấy vẻ mặt của mình, "Tôi biết, tôi sẽ không đi chơi cùng gã."
Chính xác thì Giang Hạc Xuyên muốn gì ở bạn lữ?
Liệu y có xúc phạm Giang Hạc Xuyên trong lúc vô tình rồi dẫn đến kết cục như trong nguyên tác không? Cho dù không chết thì nếu Giang Hạc Xuyên hạ tình cổ linh tinh gì đó lên người y cũng đủ dọa người.
Bàn tay Lục Dữu siết chặt dưới gầm bàn.
Giang Hạc Xuyên có chút kinh ngạc, không biết có phải là ảo giác hay không, hôm nay Lục Dữu cực kỳ dễ nói chuyện, ngay cả sợi tóc nhếch lên sau gáy cũng rất ngoan ngoãn.
Lục Dữu và Giang Hạc Xuyên cũng được coi là nhân vật nổi tiếng trong trường, mọi người trong lớp đều vô tình hoặc cố ý nhìn họ. Đầu tiên là Lục Dữu, cha y là người cầm quyền Lục thị, mẹ y là minh tinh đã lui vòng. Về phần Giang Hạc Xuyên, không có tin tức kỹ càng tỉ mỉ nào cả nhưng với thân phận là bạn trai Lục Dũu, hắn bị chú định phải gặp một ít phiền toái.
Sao Lục Dữu lại đột nhiên muốn yêu đương chứ?
"Không phải sức khỏe của Lục Dữu không tốt sao? Nghe nói bát tự của Giang Hạc Xuyên rất hợp với cậu ấy nên được chọn để xung hỉ. Nhìn xem, có phải dạo này sức khỏe của Lục Dữu tốt hơn không?"
Bàn luận sau lưng người khác mà còn nói to như vậy? Lục Dữu quay đầu nhìn nơi phát ra giọng nói, "Còn tin đồn nào ghê gớm hơn không? Cái gì mà bát tự, xung hỉ, chuyện gì cũng nghe được, nghe ai nói?"
Người nọ lập tức ngậm miệng vì xấu hổ.
Lục Dữu cũng lười nhịn xuống, giải thích: "Tôi làm vậy là bởi vì hắn đẹp."
Từ lúc còn ở trong bụng mẹ sức khỏe của y đã kém, thể nhược bẩm sinh, ốm đau liên miên là chuyện bình thường. Bởi vậy, cứ một tháng lại làm một lần kiểu tra sức khỏe nhỏ, một năm lại làm một cuộc kiểm tra sức khỏe lớn, đều chỉ là chút bệnh vặt thôi, căn bản không cần tìm người xung hỉ!