Chương 20

Nguyễn Nguyệt Nguyệt bỗng nhiên phát ra một tiếng thở dài. Kiều Na nghe được tiếng cười của người đàn ông trong điện thoại: “Nhanh như vậy đã ra à? Tinh thần vừa rồi đâu?”

“Đợi đã,” Nguyễn Nguyệt Nguyệt nói không rõ ràng, “Là tiệc chúc mừng, Na Na, chín giờ tối nay, tớ mời cậu uống… Cúp máy trước, thật sự có chút… A... Bận.”

Kiều Na: “...”

Kiều Na nhìn màn hình tối thui, im lặng cười.



Chín giờ tối, ngoài trời bắt đầu đổ mưa.

Lúc Kiều Na đến quán bar Mị Sắc thì Nguyễn Nguyệt Nguyệt cũng đã tới. Kiều Na bước tới. Nguyễn Nguyệt Nguyệt nói: “Như cũ sao?” Kiều Na khẽ “Ừm”. Nguyễn Nguyệt Nguyệt nói với người pha chế: “Một ly cocktail.”

Chất lỏng màu hồng xoay tròn trong cốc, hương trái cây lan tràn trong khoang miệng, Kiều Na cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, Nguyễn Nguyệt Nguyệt chỉ về phía đối diện, dùng cùi chỏ đẩy Kiều Na: “Này, nhìn bên kia kìa.”

Kiều Na đặt ly cocktail sang một bên, nhìn sang: “Cái gì?”

Nguyễn Nguyệt Nguyệt nói: “Cơ bắp của người kia rất tốt, hẳn là sinh viên đại học quanh đây, là sinh viên thể thao, này, nghe nói sinh viên thể thao rất hung mãnh khi ở trên giường.”

Kiều Na nhịn không được trợn mắt, liếc ngang liền nhìn thấy trên cổ cô ấy có vết hôn mờ mờ, “Nguyệt Nguyệt, cậu quá mạnh đi, buổi chiều vừa làm, cậu lại nghĩ nữa sao?”

Trên mặt Nguyễn Nguyệt Nguyệt lộ ra vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Tớ hồi nào? Tớ đang tìm giúp cậu. Thế nào ~ cậu đã chiếm được độ hot dựa vào cảnh ân ái, hiện giờ còn muốn giữ trinh tiết cho bạn trai cũ à?”

“Tất nhiên là không.” Kiều Na vội vàng phủ nhận.

“Không là được rồi. Bây giờ cậu kiếm cơm bằng cách đóng phim giường chiếu, cậu nói xem với kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© của cậu với bạn trai cũ làm sao đủ được? Sao cậu không tìm kiếm, sẵn tiện học thêm kinh nghiệm, đến lúc đó, cậu có thể biết rõ cách rên a a ưm ưm… để diễn tốt hơn.” Nguyễn Nguyệt Nguyệt hùng hổ nói, giống như đậu vàng bùng cháy.

Kiều Na hơi cụp mắt xuống, trong đầu cô hiện lên cảnh tượng cô kẹp dươиɠ ѵậŧ của Thẩm ảnh đế rồi cao trào... Dươиɠ ѵậŧ của Thẩm ảnh đế rất to, nếu cᏂị©Ꮒ vào... Cô giật mình, ý thức được suy nghĩ trong đầu, cô đột nhiên lắc đầu để thoát khỏi sự khô nóng không thể giải thích được trong cơ thể. Cô đang nghĩ gì vậy? Thẩm ảnh đế kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể thực sự cᏂị©Ꮒ cô?!

Cô đang chìm trong suy nghĩ, Nguyễn Nguyệt Nguyệt đẩy mạnh cô: “Này, cậu ta tới, cậu ta tới kìa.” Cô ngước mắt lên, nhìn thấy nam sinh đang sải bước về phía cô. Lúc nam sinh ngồi không cảm nhận được, nhưng khi đứng dậy mới nhận ra cậu ta rất cao lớn và vạm vỡ, đặc biệt là đôi chân dường như tràn đầy sức mạnh bùng nổ, ánh sáng từ đôi mắt đen của cậu ta bao trùm như một con báo săn mồi trong ánh đèn ái muội.