Chương 8: Anh là trợ lý hay quản gia của cấp trên? (2)

Thời gian bắt đầu làm việc của tập đoàn Hạ thị là chín giờ sáng, nhưng giám đốc Hạ thích đến sớm, cho nên Sầm Tễ làm trợ lý riêng bên người giám đốc, cần phải đến sớm hơn những nhân viên khác.

Như thường lệ Sầm Tễ mặc một bộ áo vest lịch lãm và nghiêm túc, đáp ứng đủ yêu cầu về hình tượng mà giám đốc yêu cầu, sau đó mới đi xuống lầu.

Sầm Cảnh Diệu cũng sớm rời giường, bắt đầu một ngày làm việc kiếm sống mới tại Vân Cảnh Tiểu Trúc.

Hướng Vân cũng gọi hai người bạn nhỏ đang ngủ nướng dậy, lát nữa cần phải đưa bọn họ đi nhà trẻ.

Đây là cuộc sống đơn giản thuộc về gia đình họ Sầm bình thường.

Sầm Tễ ăn bữa sáng xong, nhanh chóng chạy tới công ty.

Thời gian đi làm cao điểm vào buổi sáng vẫn tắc đường như cũ.

Anh chậm rãi điều khiển vô lăng, đi theo đuôi xe của chuỗi ô tô dài ngoằn như một con rồng.

Nhưng mà trải qua nhiều ngày đi làm Sầm Tễ đã dự tính chính xác thời gian đi lại trên con đường này, khi anh đến được công ty, thậm chí còn sớm hơn bình thường vài phút.

Hôm nay thời tiết quang đãng ấm áp.

Trải qua một cơn mưa rào tẩy rửa, bầu trời trong vắt như một khối pha lê có màu xanh lam khổng lồ.

Trụ sở chính của tập đoàn Hạ thị sừng sững dưới mái vòm xanh thẳm này, có được kiến trúc tiêu biểu trong khu thương mại phồn hoa nhất thủ đô.

Sầm Tễ đi thang máy lên tầng sáu mươi lăm, quả nhiên anh lại là người đầu tiên đến văn phòng làm việc.

Anh bật đèn trong phòng lên cho sáng trước, rồi mở máy lạnh ra điều chỉnh đến nhiệt độ thoải mái là hai mươi sáu độ.

Tiếp đó anh đi vào văn phòng giám đốc Hạ, kiểm tra xem bên trong đã được dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm chưa, mọi vật dụng có được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng không.

Giống như đa số nhân vật giám đốc có tính cách lập dị trong tiểu thuyết máu chó, sếp của Sầm Tễ là giám đốc Hạ cũng có một số sở thích soi mói.

Ví dụ thích những thứ có quy luật logic, vật phẩm có tỷ lệ hoàn mỹ, giống như công thức toán học vậy, tràn đầy lý trí và vẻ đẹp.

Điều này có thể thấy rõ khi nhìn vào phòng làm việc của anh ta, bên trong được trang trí lập thể theo phong cách Plato với những đường nét cắt gọn gàng, trật tự và đơn giản.

Tài liệu gửi đến phòng làm việc của anh ta để ký phải được sắp xếp sao cho các cạnh và góc đối nhau.

Trên bàn không được để những vật phẩm khác ngoài đồ dùng văn phòng.

Ngay cả ghế sofa da ở khu lễ tân bên cạnh, sau khi khách ra về, cũng phải nhanh chóng sắp xếp lại gối dựa cho ngay ngắn, khoảng cách giữa các gối phải bằng nhau.

Ngoài ra còn một số việc cần phải chú ý trong hoạt động hằng ngày.

Như là khi rót nước cho giám đốc Hạ thì nước phải có độ ấm vừa đủ, không được quá lạnh cũng không được quá nóng.

Kỹ thuật pha cà phê phải tỉ mỉ và cầu kỳ, ngoài việc xay cà phê bằng tay, còn phải nắm vững từng chi tiết của mỗi bước.

Cho dù là lượng nước hay thời gian ủ, đều phải kiểm soát chặt chẽ, để tạo ra cà phê hợp khẩu vị mà giám đốc Hạ cần.

Bởi tất cả những điều như vậy, trước đó nhiều trợ lý được tuyển dụng chưa được bao lâu đã bị sa thải hoặc không chịu nổi mà chủ động nghỉ việc.

Chỉ có Sầm Tễ bởi vì đặc biệt kiên nhẫn và kỹ tính nên được lưu lại.

Từ một người mới vào công ty với cương vị trợ lý cấp dưới, hiện giờ anh đã trở thành cánh tay đắc lực không thể thiếu của giám đốc Hạ.

Mà động lực khiến Sầm Tễ kiên trì cũng bởi một lý do rất chi là tầm phường, đó là tiền lương mà công ty trả cho anh thật sự hấp dẫn.

Chưa kể, được làm việc tại một công ty lớn giàu có hàng đầu như tập đoàn Hạ thị, là cơ hội khiến vô số sinh viên mới ra trường tranh giành đến vỡ đầu để có được.

Sầm Tễ kiểm tra xong từng ngóc ngách trong phòng giám đốc, thấy không có vấn đề gì mới quay về chỗ làm việc của mình.

Do phải luôn túc trực nghe theo sự điều động của giám đốc Hạ, nên nơi làm việc của anh được tách riêng với phòng thư ký, nằm độc lập bên ngoài phòng giám đốc.

Sầm Tễ có ngoại hình đẹp và phong độ ung dung.

Trên người anh không chỉ có sự trong sáng của người mới bước vào xã hội, mà còn có sự trưởng thành chín chắn khi làm nhân viên rèn luyện dưới quyền giám đốc Hạ.

Hai loại khí chất hòa quyện vào nhau, khiến anh chỉ cần đứng đó thôi đã là một bức tranh phong cảnh hấp dẫn khiến người ta cảm thấy vừa gần gũi vừa tin tưởng.

Sầm Tễ khởi động máy tính làm việc, sắp xếp lịch trình trong hôm nay.

Tiếp đó, anh đến phòng pha chế để pha cà phê.

Một tách cà phê tiêu chuẩn dựa theo khẩu vị ưa thích của sếp được bưng đến phòng giám đốc, sau đó một bóng người quen thuộc cũng vừa lúc xuất hiện trong tầm mắt.

Hạ Sùng Lẫm đi ngang qua Sầm Tễ, đến thẳng đến chỗ ngồi của mình và ngồi xuống.

Trên đầu mũi phảng phất mùi cà phê tinh khiết thơm nồng, đâu đó thoang thoảng hương tuyết tùng thanh mát.

Cho dù bị bao nhiêu người âm thầm bàn tán và chỉ trích, song không thể phủ nhận rằng, sau khi bỏ qua những sở thích kỳ dị này, Hạ Sùng Lẫm là một người đàn ông gần như hoàn hảo.

Ngoại hình đẹp trai khó tả.

Hàng chân mày sắc bén, đôi mắt lạnh nhạt sâu thẳm.

Nếu nói Hạ Vân Dực là người có nhan sắc trời ban, đẹp đến mức tuyệt trần thì anh ta chính là tác phẩm được nhà điêu khắc tỉ mỉ chạm trổ đến từng nét một, các đường nét hài hòa trên khuôn mặt khiến người khác có ấn tượng sâu sắc.

Toàn thân toát ra phong thái cao quý, ngước lên như đỉnh núi tuyết.

Năm nay mới hai mươi chín tuổi, đã là ông chủ quyền lực rất có tiếng nói trong giới kinh doanh.

Một người đàn ông như vậy, chắc chắn sẽ được người ta săn đón.

Nhưng tính tình anh ta lạnh nhạt, mặt mày quanh năm phủ một lớp băng sương lạnh lẽo.

Quanh người anh ta lại tỏa ra áp lực của kẻ đứng trên cao, khiến ai nấy nhìn mà chùn bước, không dám đến gần.

Sầm Tễ bưng cà phê đến trước mặt anh ta, đặt vào vị trí cố định trên bàn làm việc.

Hạ Sùng Lẫm giống một cỗ máy tinh vi, luôn lật xem báo cáo và tài liệu trước như thường lệ.

Một tay khác cầm lấy tách cà phê, những ngón tay trắng ngà lạnh lẽo chạm vào chiếc cốc sứ cổ điển, anh ta không cần ngẩng đầu, mọi thứ đều được Sầm Tễ sắp xếp ổn thỏa.

Nhưng mà anh ta nghĩ đến điều gì đó, cất tiếng nói trầm ấm đầy cuốn hút, "Hôm qua vất vả rồi."

Sầm Tễ hơi ngẩn ra một lúc, khi nhận ra anh ta đang nói đến chuyện hôm qua đón thiếu gia thật Lục Dã về, bèn gật đầu, "Đó là việc tôi nên làm."

Sau đó, báo cáo lịch trình hôm nay.

"Mười giờ sáng có một cuộc họp hội đồng."

"Trưa phải đi ăn cơm với đối tác của công ty công nghệ Tân Duyệt."

"Còn nữa, việc chuẩn bị khai trương của Bắc Thành Quốc Tế đã chuẩn bị xong, ba giờ chiều mời anh đến thị sát."

Hạ Sùng Lẫm, "Được, chuẩn bị sẵn sàng, buổi chiều đi với tôi."