Chương 11: Trợ lý Sầm xứng đáng với mức lương này (1)

Bắc Thành Quốc Tế là trung tâm thương mại lớn tọa lạc tại khu vực Bắc Thành, do tập đoàn Hạ thị bỏ vốn to đầu tư xây dựng.

Hạ Sùng Lẫm mở rộng quy mô kinh doanh, cho nên nơi này cũng không thể thiếu dấu ấn của anh ta.

Chỉ là so với các khu trung tâm thương mại truyền thống, nơi đây mang nhiều hơi thở trẻ trung hơn.

Bất kể là phong cách thiết kế hay những cửa hàng sắp khai trương, đều cho thấy tham vọng của Hạ Sùng Lẫm trong việc tiếp cận mọi nhóm đối tượng tiêu dùng.

Những người đại diện của trung tâm thương mại đã sớm đứng đó chờ đợi.

Sầm Tễ theo chân Hạ Sùng Lẫm, nhìn những người này đứng thành một hàng rất chỉnh tề, ai nấy cúi đầu khom lưng, mặc dù các thành viên trong nhóm tinh anh của Hạ Sùng Lẫm không theo tới, nhưng vẫn có cảm giác như đang xem phim thần tượng tổng tài ngầu lòi.

Sau một hồi thị sát, mặt mày giám đốc Hạ dịu đi đôi chút, không còn vẻ lạnh lùng nghiêm túc như lúc bước ra khỏi phòng riêng.

Cuối cùng, cả đoàn người dừng lại trước một cửa hàng được trang trí đáng yêu và ấm áp, Hạ Sùng Lẫm hỏi, “Đây là gì?”

Người đại diện lập tức nói, “Là quán cà phê mèo, giới trẻ bây giờ không phải thích sờ mèo vuốt chó sao, chúng tôi cũng mở một quán.”

Nói xong, anh ta tinh ý phát hiện ra người đàn ông có khí chất mạnh mẽ trước mặt này khẽ cau mày.

Trong lòng người đại diện hơi hoảng hốt, tưởng rằng mình đã làm gì đó sai.

Nhưng chỉ có Sầm Tễ biết, đây là phản xạ theo bản năng của giám đốc Hạ khi nghe thấy những thứ lông xù mềm mại.

Không biết đã xảy ra chuyện gì, hoặc là tác giả khi viết cuốn sách về thế giới của họ đã cố tình gắn cho Hạ Sùng Lẫm một đặc điểm tính cách như vậy.

Ngoài những tính cách cầu toàn đã được liệt kê, Hạ Sùng Lẫm còn có một thói quen mà chính Sầm Tễ cũng không thể hiểu được —— Đó là tránh xa mọi thứ có lông mềm mại.

Trước đây, có một nhân viên phòng thư ký lúc ở nhà sơ ý bị dính lông của chú mèo đang thay lông, mà cô nàng lại vội đi làm nên quên mất không phủi sạch lông trên người, thành ra cuối cùng cả tầng 65 phải bị quét tước thêm lần nữa.

Sầm Tễ không muốn nghĩ nhiều về sở thích của người khác, nhưng vẫn không nhịn được hò hét trong lòng: Mèo con với cún con đáng yêu như vậy, sao lại có người không thích chúng chứ?

Cũng may tuy quán cà phê mèo đã được xây dựng xong, bên trong có đủ loại nhà cây cho mèo và thiết bị khác, song chủ nhân thật sự là những chú mèo vẫn chưa vào ở.

Hạ Sùng Lẫm nheo mắt lại trong giây lát, sải đôi chân dài đi đến địa điểm tiếp theo.

Người đại diện thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chưa đi được mấy bước, một bóng dáng đột nhiên lao đến, kèm theo tiếng kêu sợ hãi.