Mặt khác, hạ thân của Tàn Tâm chịu đựng du͙© vọиɠ kéo đến, đối với hành động của Lãnh Quân Kỳ, dùng dụng cụ tìиɧ ɖu͙© xâm nhập vào hạ thân của cậu, cậu cảm thấy khó chịu nổi. Vừa xấu hổ khi bị loại dụng cụ này cắm vào nhưng gần như lại muốn đạt đến cực khoái, cậu thật sự dâʍ ɭσạи như vậy sao, ngay cả dụng cụ cũng có thể làm cho cậu đến cao trào, cậu vẫn còn là người ư?
Tàn Tâm muốn lấy gậy massage ra khỏi cơ thể mình, nhưng cậu càng giãy giụa thì gậy massage lại càng lún sâu vào bên trong. Trước sau cũng không có cách để kháng cự, cậu chỉ có thể phó mặc cho loại máy móc này không ngừng xâm phạm mình, nhất là khi cái vật này cứ thình lình chà xát vào vách tràng của cậu, càng làm cho cậu nhanh chóng đến giới hạn cao trào. Nhưng cậu nhỏ bị cravat trói chặt nên không bắn ra được tϊиɧ ɖϊ©h͙, bao qυყ đầυ nhỏ bé màu hồng nhạt bị thấm ướt dịch thể trong suốt.
Lãnh Quân Kỳ nhịn nửa giờ, cũng không ngăn được du͙© vọиɠ mãnh liệt của hắn đang sôi trào, rút ra cái gậy massage sau đó tắt đi. Tàn Tâm cho rằng lần trừng phạt này đã kết thúc, cả người mềm nhũn ngã xuống một bên. Nhưng Lãnh Quân Kỳ lại nâng một chân của Tàn Tâm gác lên vai hắn, đùi dang rộng 90 độ, cậu nhỏ cương cứng của hắn nhanh chóng tiến thẳng vào tiểu huyệt của Tàn Tâm đã được mở đường.
"A a a a..." Tàn Tâm bị buộc phải thét lên, bởi vì thật sự quá đau!
"Kêu la cái gì? Đây là hình phạt mà em nên nhận được!" Lãnh Quân Kỳ nghe thấy tiếng thét chói tai của Tàn Tâm ngược lại hung hăng ra vào một phen, rồi mới đưa dịch nóng bắn vào trong cơ thể của Tàn Tâm.
Sau khi Lãnh Quân Kỳ ròng rã suốt bảy giờ thỏa thích phát tiết ở trong cơ thể và miệng của Tàn Tâm, mỗi khi du͙© vọиɠ mềm nhũn Lãnh Quân Kỳ lại giáo huấn Tàn Tâm thay bằng cái gậy massage màu đen. Trong bảy giờ này, có chừng bốn giờ là gậy massage hầu hạ tiểu huyệt của Tàn Tâm, tiểu huyệt của cậu hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi, nếu không phải là Lãnh Quân Kỳ tự mình ra trận thì cũng là gậy massage làm hộ.
Buổi tối lúc tám giờ, Lãnh Quân Kỳ đang làm nghiêm phạt lần cuối cùng, Tàn Tâm bị đè xuống giường còn hai chân thì dang rộng. Lãnh Quân Kỳ dùng tư thế cưỡi ngựa, cậu nhỏ ở dưới cắm sâu vào trong mật huyệt của Tàn Tâm. Một lần cuối thời gian duy trì thật lâu với gần ba mươi phút thao tác, ở thời khắc sắp đến lúc phát tiết, Lãnh Quân Kỳ mới cởi ra cravat trói chặt cậu bé non nớt của Tàn Tâm, bóp chặt cậu bé của cậu, chế ngự nó làm cho hai người cùng lúc đạt đến cao trào trong nháy mắt.
Lãnh Quân Kỳ bắn ra đồng thời buông lỏng tay, Tàn Tâm cũng đạt tới cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng dày đặc bị Lãnh Quân Kỳ khống chế rốt cuộc cũng giải thoát bắn lên l*иg ngực của mình. Bộ dạng này thật là da^ʍ mỹ, Tàn Tâm trong lúc nhất thời thể lực kiệt sức hôn mê bất tỉnh.
Lãnh Quân Kỳ đi vào phòng tắm của khách sạn, tắm sạch mồ hôi và dịch bẩn ở trên người, sau đó trở ra mặc quần áo vào rồi ngồi trên ghế sofa, ngắm nhìn thân thể và dáng vẻ gợϊ ɖụ© của Tàn Tâm trước mắt. Hai chân cậu dang rộng, vẫn có thể nhìn thấy rõ mật huyệt đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, chỉ nhìn bộ dáng kia cũng đủ làm cho thú tính của người ta nổi lên. Chưa nói đến khóe miệng còn dính lại chất lỏng màu trắng chưa nuốt hết, nghĩ đến vừa rồi phát tiết nhiều lần ở trong miệng của cậu, bất giác ánh mắt nhìn cậu thắm thiết vài lần, trên l*иg ngực thì dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ tình yêu vừa mới bắn ra lúc đến cao trào. Cậu ấy là của tôi!
Lãnh Quân Kỳ sau khi ngắm nhìn thỏa thích mới cởi ra cravat trói tay của Tàn Tâm, để lại một mảnh giấy nhắn tin. Sau đó cầm lên túi xách công văn xoay người rời đi, bỏ lại một mình Tàn Tâm hôn mê nằm ở trên giường.
◇◆◇
Hơn 11 giờ khuya, Tàn Tâm mới tỉnh lại từ trong hôn mê, có lẽ là bụng quá đói mới làm cho cậu thức tỉnh..
Toàn thân bủn rủn khỏi phải nói rồi, chỉ là bụng của cậu đau đớn khó chịu, hạ thân cũng đau vô cùng. Vốn không có đứng lên nổi nhưng đâu còn cách nào khác đành phải cố gắng lê lết vào phòng tắm, bò lên bồn cầu giải quyết cái bụng đau trước, tiểu huyệt ở phía sau cũng đau không thể tả, thật vất vả mới giải thoát ra hết. Tàn Tâm xả nước nóng cho đầy bồn tắm, chậm rãi tiến vào bồn tắm ngâm mình trong đó, dòng nước làm ấm áp thân thể mệt mỏi của Tàn Tâm, đến khi nước ấm trở nên lạnh thì hạ thân dường như không còn đau nhức như lúc nãy, sau đó mới rời khỏi bồn tắm.
Khi cậu vừa bước ra khỏi bồn tắm, trong phòng vang lên âm thanh chuông đổ của điện thoại. Tàn Tâm lảo đảo trở về căn phòng tràn ngập bầu không khí dâʍ ɖu͙©, ở trong túi xách công văn lục lọi lấy ra cái điện thoại màu trắng rồi ấn phím nghe.
Bên kia truyền đến thanh âm làm cho cậu có chút kinh ngạc, là anh ba của cậu – Phong Ánh Ảnh.
"Hey ~ Tâm Tâm đáng yêu ~ sinh nhật vui vẻ nha ~!" Thanh âm lanh lảnh êm tai từ trong điện thoại truyền đến, chất giọng cao vυ"t thánh thót làm cho Tàn Tâm nghe ra đã biết tâm tình của đối phương rất tốt.
"Ảnh... ngủ ngon nha... Bây giờ đã hơn 11 giờ khuya rồi!" Tàn Tâm khổ sở cười cười, mới rời khỏi nhà không bao lâu, cậu thậm chí ngay cả sinh nhật của mình cũng quên. Càng làm cho mình không thể ngờ đến, quà sinh nhật của mình năm nay là bị lăng nhục thảm thương như thế này.
"Ngao... còn sinh nhật của em... "
"Chuyện đó không cần để ý... Ảnh ~ anh hôm nay gọi cho em không phải chỉ có chuyện này chứ?" Tàn Tâm bất đắc dĩ hỏi lại, giọng nói để lộ mệt mỏi.
"Hắc hắc... Chuyện đó... Ngày mai sẽ đến chỗ của em... Hừm ~ em phải đến đón anh đó!"
"Anh mấy giờ đến đây?" Dường như có thể thấy đối phương đang lắc lắc cái đuôi giấu ở phía sau, Tàn Tâm mệt mỏi hỏi lại.
"Đúng ha... Nghe nói là đến bên đó lúc bảy giờ tối... Anh bây giờ đang trên đường ra sân bay... Ôi ~ ngày mai là đến sân bay Đào Viên (Đài Loan) rồi... "
"Được, em biết rồi! Tối mai em sẽ đến đúng giờ. Không còn chuyện gì khác à?" Tàn Tâm quá mệt mỏi, cậu không còn nhiều hơi sức cùng anh trai tán gẫu chuyện gia đình. Cậu chỉ muốn mau chóng rời khỏi cái nơi này, nó khiến cho người ta khó chịu vô cùng.
"Không có... Tâm Tâm, em dường như rất mệt mỏi? Xảy ra chuyện gì sao? Hay là chịu ủy khuất gì à?" Cho dù là ngăn cách qua điện thoại, Ánh Ảnh vẫn không ngừng quan tâm làm cho Tàn Tâm thấy cảm động, cũng vì thế mà kinh hãi cảm thấy y rất nhạy bén, nhưng đối phương quan tâm đến mình lại thấy rất ấm áp.
"Không có, em rất khỏe! Anh ba ~ em rất nhớ anh... Chúng ta ngày mai gặp lại nha! Em buồn ngủ quá, ngủ ngon!" Với lời nói quan tâm của Phong Ánh Ảnh, làm cho cậu suýt nữa thốt ra hết những tủi thân của mình, sau đó vẫn chọn lựa giấu đi sự thật. Bởi vì cậu vẫn còn vương vấn, không muốn rời xa cái người đàn ông ngạo mạn kia, nhưng trong lòng lại mâu thuẫn cảm thấy bản thân rất hổ thẹn.
"Được rồi! Ngủ ngon... Ngày mai gặp!"
Ánh Ảnh tuy biết Tàn Tâm đang giấu sự thật, nhưng y không đành lòng tra hỏi. Vả lại ngày mai cũng gặp nhau rồi, có chuyện gì thì ngày mai hỏi tiếp cũng không muộn, cho nên y đơn giản nói lời chúc ngủ ngon rồi cúp điện thoại.
Tàn Tâm cúp điện thoại rồi ngắm mình trong gương, thấy trên người đầy những dấu vết hoan ái, bàng hoàng không muốn nhìn tiếp. Cậu dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo vào, che lại những dấu vết khó coi này, sau đó cầm lên túi xách công văn, rời khỏi cái motel (*) đã làm cậu khó chịu, không chút do dự và lưu luyến.
Hết chương 3
__________________________
(*)
Bản gốc là "Khí xa lữ quán" tạm dịch "Khách sạn nơi xa lộ": tiếng anh còn gọi là "Motel" (theo nghĩa gốc moto + hotel), Motel là các khách sạn bên đường dành cho khách có xe hơi là hình ảnh quen thuộc trên mọi xa lộ tại Mỹ và các nước phát triển trên khắp thế giới, không thể không nhắc đến cái tên Holiday Inns. Câu chuyện về dây chuyền motel (khách sạn bên đường dành cho khách có xe hơi) của Công ty Holiday Inns là một trong những ví dụ về thành công lớn mang tính cách đột phá trong kinh doanh ở Mỹ.
– Các motel thường là những khách sạn nhỏ với khoảng hai chục phòng cùng khu vực để ôtô rộng rãi ngay trước cửa. Mỗi căn phòng với tiện nghi vừa đủ cho khách nghỉ trọ qua đêm với tivi, tủ lạnh và khu vệ sinh khép kín. Khách đến vào tối muộn và rời đi vào buổi sáng hôm sau. Hình ảnh các Motel xuất hiện rất nhiều trong các bộ phim Mỹ, đặc biệt trong các bộ phim kinh dị về các vụ án gϊếŧ người trong các quán trọ vùng xa xôi hẻo lánh. Cùng với các trạm xăng, siêu thị nhỏ và quán cafe, motel là điểm dừng cho cánh lái xe sau nhiều giờ mệt mỏi trên đường trường.
– Nhưng ở Đài Loan, thuật ngữ Motel không dùng để chỉ những quán trọ rẻ tiền cơ động bên xa lộ nữa, mà đã trở thành tên gọi của sự hưởng thụ cuộc sống trong không gian tiện nghi 5 sao, giá cả cũng tương đương với sự xa hoa đó: 3.380 NTD/2 giờ "nghỉ trưa" (khoảng 50 USD/giờ).
Mỗi "biệt thự" nguy nga đó là "thiên đường" dành toàn quyền cho bạn sử dụng, với bốn mặt tường kính, phòng tắm mát xa, ghế mát xa, thậm chí bể bơi cá nhân và một vài món quà nhỏ rất tế nhị dành cho tình yêu như nhẫn biết rung, bαo ©αo sυ đặc biệt...