Chương 1: Mời nam nhân nhấm nháp sữa

Chạng vạng, đệ nhất sân bay đế quốc

Ô tô màu đen chậm rãi đậu vào bãi đỗ xe, ở chỗ kiểm an, tài xế lấy ra giấy chứng nhận thân phận, bị bảo an kiểm chứng mãi, lúc này mới cho bọn cậu đi vào. Bãi đỗ xe của sân bay cực kỳ rộng, cỡ chừng một cái trung tâm quảng trường, nhưng ô tô có thể tiến vào lại ít ỏi không có mấy chiếc, cho nên Phái Khắc rất dễ dàng tìm ra một vị trí đậu xe gần cửa hầm.

Đến khi ô tô dừng lại, Trì Ảnh ngồi ở ghế sau vẫn còn cầm trên tay cuốn báo chí. Tin tất báo chí đăng mỗi ngày đều là những tin quan trọng đứng đầu, mà hôm nay tin tức đầu bảng là Ole đích trưởng tử Eddie-Ole từ khu giao chiến số 5 chiến thắng trở về. Đế quốc phát hành số lượng lớn báo chí không chút nào tiếc rẻ giấy mực, trừ bỏ đem tiêu đề phóng đại thêm giật gân, còn đặc biệt dùng một trang báo in hình cá nhân của Eddie.

Này đương nhiên không phải là một cách làm ngu xuẩn mà ngược lại rất thông minh. Báo chí vừa mới phát hành, đã bị dân chúng một lượt mà mua sạch, nếu không phải Trì Ảnh mỗi ngày đều có đặt trước chỉ sợ cậu cũng mua không được.

Chung quy nhân khí của Eddie hiện tại còn lợi hại hơn cả minh tinh hạng A đứng đầu, chỉ cần chụp ảnh đồ vật của hắn vô luận là cái gì, đều có thể dễ dàng bán được.

Đem trang báo chiến khu nghiêm túc xem xong , Trì Ảnh mới xem đến trang ảnh chụp của Eddie.

Ánh vào mi mắt là ngũ quan anh tuấn đến không thể tưởng tượng, đầu tóc ánh vàng, ngũ quan hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ, hơn nữa đôi mắt màu xanh lục, dù hắn không có thân phận trưởng tử Ole gia tộc thì đại khái cũng sẽ làm người tâm động điên cuồng.

Trì Ảnh nhìn vài giây, liền đem tầm mắt dời đi, một bên chậm rãi đem báo chí xếp lại. Ánh mắt cậu dừng ở phía bên ngoài cửa sổ, cách cánh cửa 500m, của kính pha lê trong suốt đem trong ngoài hai nơi cách trở dần dần mở ra, bãi đỗ xe an tĩnh thưa thớt, mà bên ngoài pha lê lại bò đầy người, mơ hồ còn nhìn thấy những tấm bảng thẻ tên. Trì Ảnh có chút nghi hoặc, nhịn không được hỏi: “Phái Khắc, những người đó là chuyện như thế nào? Có đại minh tinh nào thời gian này sẽ từ sân bay ra tới sao?”

Hắn không theo đuổi thần tượng, nhưng cũng biết những trận thế đó chỉ có những người truy tinh mới có thể biểu hiện ra bên ngoài cuồng nhiệt như vậy.

Phái Khắc đẩy đẩy mắt kính trên sóng mũi ,cười nói: “Ta nghĩ bọn họ là tới đón tiếp Eddie thiếu gia, ta thấy được có đèn bài tên hắn.”

“Nga.” Trì Ảnh nghe được đáp án, cũng không có chút biểu hiện kinh ngạc nào.

Ba năm trước bởi vì một chiến dịch mà Eddie được phong thần, bị dân chúng cho rằng là một alpha đỉnh cấp, sẽ có người theo đuổi hâm mộ cũng thực bình thường. Chỉ là cậu không nghĩ tới sẽ có người nhiệt tình tới mức này, biết được hắn hôm nay sẽ trở về nên họ còn đặc biệt đưa đèn bài ở sân bay chờ hắn.

Phi thuyền quân dụng còn chưa có đáp xuống, bọn họ liền đứng chờ trước một giờ. Chờ đợi trên đường Trì Ảnh cũng không mất kiên nhẫn, cậu cũng không tìm việc tiêu khiển, chờ thêm một hồi lâu, chung quy câu cũng không nhịn được liền quay đầu, đem ánh mắt dừng ở đám người bên ngoài kia.

Rõ ràng mới qua mười mấy phút, đám người tụ tập ngày càng nhiều, sân bay không còn cách nào đành phát động bảo an giữ trật tự, mà phóng viên cũng bắt đầu tới, khiêng trường thương đại pháo ở một chỗ khác chờ, so ra bãi đỗ xe của cậu thật sự là yên tĩnh có chút quá mức. Trì Ảnh nói: “ Những người đó...chắc là beta đi?”

Phái Khắc liền trả lời: “ Đó là điều hiển nhiên, omega sẽ không có khả năng sẽ tới nơi đông người như vậy. Mà alpha càng không thể, đối bọn họ mà nói, hẳn là coi Eddie thiếu gia là tình địch, cũng không có khả năng tới đây truy hắn.”

Kỳ thật đã biết trước từ sớm, Trì Ảnh cho rằng mình có thể thản nhiên đối mặt, nhưng không biết vì cái gì, vẫn có cảm giác chua xót từ tận đáy lòng trào ra, đáy mắt càng hiện lên bi thương, vì người ở ngoài lớp pha lê, càng vì chính mình.

Bất quá thực mau cậu liền thu liễm tâm trí.

Thân là một beta, cùng alpha kết hôn là một ý nghĩ suy tâm vọng tượng huống chi còn cùng trưởng tử gia tộc Eddie.

Cậu đã không còn là thiếu niên 17-18 tuổi, đã sớm qua cái tuổi nằm mơ rồi.