Haku tỉnh dậy trong một tâm trạng rất tốt. Anh không biết tại sao, nhưng ngày hôm nay có một cái gì đó mà anh cảm thấy rất đặc biệt. Gần như là có một sự hiện diện nào đó trong nhà tắm, và nó làm cho nhà tắm dường như đang có một hào quang mạnh mẽ, tràn đầy niềm vui. Anh biết rằng hôm nay mình sắp có một ngày rất thú vị.
Khi ra khỏi giường, Haku đã sẵn sàng để bắt đầu một ngày làm việc bình thường như mọi hôm. Anh đi xuống cầu thang để tìm tất cả mọi người. Anh đã đi ngủ khá muộn vào tối hôm qua, nhưng anh vẫn phải thức dậy đúng giờ. Có thể chỉ là trí tưởng tượng của mình, hoặc là tất cả mọi người đang ở trong một tâm trạng tốt hơn so với bình thường.
" Pháp sư Haku, pháp sư Haku ! " Haku phát hiện 1 con ếch nhảy đến chỗ anh nhìn ngây ngất. " Pháp sư Haku, ngài đã biết tin gì chưa ? "
Haku nhún vai. " Không chắc chắn bởi vì ta chỉ mới vừa về đến đây vào nửa đêm. " Anh nhìn quanh và thấy những nhân viên nhà tắm đang rất là vui vẻ. " Có cái gì đó đã xảy ra trong khi tôi đi vắng, đúng không ? "
Miệng của con ếch mở to ra. " Vậy là ngài chưa nghe đến thông tin quan trọng này sao ? "
Haku nâng một lông mày. " Chuyện gì ? "
" Sen đã trở lại ! " con ếch la lên.
Haku như bị đóng băng. Haku phải mất chút thời gian để bình tĩnh lại. Sau khi anh đã thật sự nghe rõ, anh nhìn chằm chằm vào con ếch.
" Đây không phải là chuyện có thể đem ra đùa giỡn như vậy "- anh rít lên. " Ngươi nên biết rằng ta sẽ không tha thứ cho bất cứ ai đem chuyện này ra để mà đùa giỡn. "
Con ếch lắc đầu. " Tôi không đùa, đó là sự thật ! Cô ấy thực sự ở đây ! "
Haku cúi xuống và nhìn chằm chằm vào con ếch. " Nếu ngươi nói dối ta, ta sẽ biến ngươi thành một con ếch thực sự mãi mãi đấy. " Anh đe dọa.
Anh nghĩ con ếch đó sẽ thú nhận rằng nó đang đùa với anh. Đó không phải là lần đầu tiên anh bị người khác đùa giỡn. Không ai trong số họ nhận ra rằng không chỉ có những lời trêu chọc anh làm cho họ cảm thấy vui vẻ, mà họ cũng vô tình làm tan nát trái tim của Haku.
Trước sự ngạc nhiên của Haku, con ếch cho anh ta một nụ cười lớn. " Pháp sư Haku, nếu tôi đang nói dối, tôi sẽ tự mình phục vụ như một con ếch cho khách. "
Trái tim của Haku bắt đầu loạn nhịp và đập nhanh hơn bình thường. Chihiro thực sự ở đây ? Cô ấy thực sự đã quay trở lại ? Cuối cùng anh có thể nhìn thấy cô ấy sau ngần ấy năm trời ?.
Anh túm lấy con ếch và nhìn nó với một ánh mắt sắc lẻm. " Cô ấy đang ở đâu ? "
" Cái gì vậy nhỉ ? " Chihiro phàn nàn khi đang cố gắng cọ rửa những chất bùn dơ đang bám cứng trên bồn.
Lin nhún vai. " Chị không biết. Nhưng chúng ta vẫn phải chà rửa cho thật sạch cái bồn tắm này "
" Em biết. " Cô chà mạnh hơn, nhưng thay vì nó sạch hơn, thì bùn lại tràn qua chỗ khác. " Ahh, Cái này không ổn rồi. Lin, chúng ta cần phép thuật để làm sạch cái bồn này. " Cô nói và nhìn sang Lin.
Lin bắt đầu. " Xin lỗi, Chihiro, chị không thể sử dụng phép thuật được, chúng ta phải chà rửa cho thật sạch thôi "
Chihiro bắt đầu nghiến răng khi cô cọ dữ dội vào bồn tắm. " Grr, lại không có một thứ xà phòng để rửa cái bồn này cho hết dơ à ?. "
" Bình tĩnh nào, chị sẽ tìm một cái gì đó để ta có thể làm việc dễ dàng hơn. " Lin cho biết, và bước ra khỏi bồn tắm. " Nhưng chị không biết mình sẽ tìm được hay không nha ! Có gì thì chị sẽ đem thêm nước đến. "
Chihiro bò ra khỏi bồn tắm và bắt đầu lau sàn.
" Yubaba ngu ngốc. " Cô gầm gừ. " Đó là mụ phù thủy già chỉ thích lợi dụng mình mà thôi. "
Cô ấy đang lau sàn, anh biết được nhờ nhìn vào cửa sổ trong phòng tắm, anh cố gắng thu hết ca đảm để vào trong đó. Anh biết cô sẽ rất hạnh phúc khi nhìn thấy mình, nhưng anh cũng biết cô ấy sẽ tức giận với mình. Sau mọi chuyện, 12 năm là một thời gian rất dài với một con người, và ngay bây giờ giận dữ có thể chế ngự niềm vui của cô. Và tệ hơn nữa là cô đang bực mình về đóng bùn đó.
" Thật là kỳ lạ, 12 năm có thể thay đổi một con người rất nhiều. "Chihiro nghe một giọng nói rất quen thuộc.
Chihiro như bị đóng băng. Cô biết giọng nói đó, thậm chí là rất rõ. Cô nghe thấy nó trong những giấc mơ suốt 12 năm trời. Giọng nói đó chắc chắn có vẻ lớn tuổi hơn và trưởng thành hơn trước, nhưng chỉ có 1 người có được giọng nói quen thuộc đó.
Cô ấy quay lại để có thể nhìn thấy được người đã nói ra câu nói đó. Đôi mắt cô mở to khi nhìn thấy thần sông Kohaku. Lần cuối cùng cô nhìn thấy anh, khi anh là một cậu bé.
Nhưng bây giờ không còn nữa. Anh đã trở thành một người thanh niên. Một người thanh niên rất đẹp trai. Cô cảm thấy trái tim của mình đập nhanh hơn khi nhìn vào anh.
Có thật là Haku ? cô nghĩ trong sự hoài nghi. " Oh, trông anh khác trước nhiều quá... Ý em là anh trông rất đẹp trai ! "
Cô rất bất ngờ với sự xuất hiện của anh. Đây là những gì cô đã mơ ước 12 năm qua, nhưng điều này thì quả thật là rất đặc biệt đối với cô, cảm giác của cô bây giờ không giống với bất kỳ giấc mơ nào trước đây của cô. Cô có thể cảm thấy mình đang rơi nước mắt vì quá xúc động dưới cái nhìn của anh.
Haku mỉm cười. Chihiro phải cố gắng mới có thể giữ bình tĩnh trước mặt Haku. Cô bẹo má mình một cái để chắc chắn rằng đây không phải là mơ. " Ui da !, đau quá. " Cô kêu lên. " Vậy đây là sự thật sao ? "
Chihiro đã quên rằng Haku đang ở đây, khi nhớ đến điều đó khuôn mặt cô đỏ phừng. Haku không quan tâm đến điều đó vì chính anh cũng không thể tin đây là sự thật.
Anh cố gắng để lấy hết can đảm bước vào phòng. Anh không thể tin rằng cô thực sự đang ở đây. Nếu sau này anh còn nhớ thì anh phải xin lỗi ông bạn ếch tốt bụng. Nhưng ngay bây giờ, anh đã có thứ khác quan trọng hơn để quan tâm.
Anh đã đến gần Chihiro với sự tự tin hơn. Có lẽ cô không giận lắm như anh nghĩ. Cô ấy không hề giận dữ. Nhưng trên thực tế, cô ấy trông giống như đang bị sốc.
Anh cho cô một nụ cười thân thiện và nói, " Em lớn quá, trông em đẹp lắm. "
Chihiro cảm thấy đỏ mặt. Tại sao cơ thể của mình phản bội cô như thế này ? " Ca...Cảm ơn anh cũng lớn hơn trước nhiều lắm. Đối với một số lý do em vẫn nghĩ mình
sẽ được gặp một đứa trẻ lần nữa. "
Haku cau mày. " Anh có thể quay trở lại như một đứa trẻ nếu em muốn. "
" KHÔNG ! " Chihiro la lên, cảm thấy hơi lớn, hai má cô lại đỏ lên với sự bối rối. " Khi anh trưởng thành, nhìn anh thực sự rất đẹp trai. "
Haku mỉm cười một lần nữa, và hai má của anh bắt đầu chuyển sang màu hồng. " Quả là một thời gian dài. "
Chihiro gật đầu đồng ý. " Rất dài. "
Haku tiến đến gần hơn. " Thật sự là một điều tuyệt vời, anh rất hạnh phúc khi thấy em một lần nữa. Anh từng nghĩ rằng anh đã mất em khi em rời bỏ nơi này. "
Chihiro không thể giữ bình tĩnh lâu hơn được nữa. Cô chạy đến và ôm anh, rất chặt. Haku đã rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên. Hạnh phúc, nhưng ngạc nhiên. Anh cũng bắt đầu ôm lấy cô ấy với niềm hạnh phúc vô bờ bến. Anh đã chờ đợi quá lâu để có thể giữ cô ấy lại lần nữa. Bây giờ cô ấy đang trong vòng tay của mình, anh không bao giờ muốn để cho cô ấy đi.
Nhưng một cái gì đó khá đau đớn đã đưa anh trở lại với thực tế. Sự đau đớn đã cho anh một chút thời gian để nhận ra rằng Chihiro đã tát anh và đứng trước anh trông rất giận dữ.
À, trông giống như cô ấy đang rất tức giận sau tất cả mọi chuyện. Anh nghĩ thế, khi anh đặt tay của mình lên trên đôi má đang đỏ ửng. Anh đã phải thừa nhận rằng anh xứng đáng để nhận lời trách mắng của Chihiro.
" Ơh, tôi đã bỏ lỡ một cái gì đó sao ? " một giọng nói phát ra từ cửa.
Lin đã trở lại với một chai xà phòng. Cô nhanh chóng lui ra vì không muốn làm mọi chuyện rối tung lên.
" Tôi sẽ ... Tôi sẽ quay lại sau. " Cô ấy nói và từ từ bước ra khỏi phòng, để lại Haku và Chihiro tiếp tục câu chuyện của họ.
" Sao thế ? " Haku hỏi.
Chihiro khoanh tay lại. " Đừng nói những lời ngu ngốc như thế nữa. " Cô gầm gừ. " Anh biết rất rõ điều đó. "
" Anh đã làm gì sai sao ? " Haku hỏi như mình là người vô tội.
Điều đó chỉ làm Chihiro giận dữ hơn. " Hmm, để xem, về việc anh đã phá vỡ lời hứa của mình khi lần cuối ta gặp nhau ? Về việc anh không bao giờ cho em thấy một dấu hiệu thậm chí là nhỏ nhất khi anh biết em đang ở đó và đang khóc vì anh ? Anh có lý do nào để bao che cho những việc anh đã làm không ? Nếu không thì hãy nói cho em biết sự thật đi. Tại.... sao? " Chihiro nói trong làn nước mắt mà cô không hề hay biết nó đã rơi ra từ lúc nào.
Haku cảm thấy mình thật đáng trách. " Chihiro, anh ...anh... " Anh thực sự không biết phải nói gì. Nhưng dường như anh không cần phải nói bất cứ điều gì, bởi vì Chihiro vẫn chưa nói xong những điều mà cô cảm thấy bấy lâu nay.
" Anh đã bỏ rơi em, Haku ! " Cô ấy hét lên. " Em thực sự tin rằng anh sẽ đến gặp em, anh sẽ thực hiện lời hứa đó. Em thực sự nghĩ rằng anh sẽ chăm sóc cho em và sẽ ở đó em khi em cần anh. "- Người cô rung lên vì giận dữ. " Nhưng đã 12 năm rồi đấy Haku, 12 năm không một lần anh cố gắng liên lạc với em. Tại sao anh bỏ em một mình ? "
Haku lắc đầu. " Chihiro, anh biết em đang mất bình tĩnh, nhưng... "
" Mất bình tĩnh ? Không đâu, Haku, em đang cố để bình tĩnh đây. " Cô nói, có lẽ vì quá giận nên cô đã không còn rơi nước mắt. " Em thậm chí không nghĩ rằng bây giờ em đang tức giận như thế nào. Anh đã rời bỏ em, không cố gắng gặp em dù chỉ một lần.Anh hứa với em rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau, nhưng anh đã không giữ lời hứa. Em đã chờ đợi trong nhiều năm và em chẳng nhận được gì ngoại trừ sự im lặng.Anh có biết em đã làm gì không ?. "
Haku lắc đầu.
" Sau đó, em cố gắng tìm anh ở dòng sông Kohaku, nhưng em cảm thấy rất vô vọng khi anh chẳng thèm liên lạc với em dù chỉ là một giọt nước bắn lên thôi. Em cảm thấy mình đã mất đi thế giới thật sự của riêng em, em không bao giờ hòa hợp được với mọi người, nhất là bạn bè của em, thậm chí ngay cả ba mẹ em cũng xem em như một người hoàn toàn xa lạ. Em đã khóc rất nhiều, nhiều hơn những gì em có thể nhớ. Tất cả những gì em cố gắng gìn giữ là lời hứa của anh với em. Em tin rằng một ngày nào đó em sẽ có thể trở lại đây và nhìn thấy anh một lần nữa, nhưng mà điều đó chưa bao giờ xảy ra, em đã đi qua cánh cổng nhiều lần đến nỗi em có thể nhớ từng tảng đá, cành cây, tất cả mọi thứ trên con đường ấy. Và ba mẹ em bắt đầu đặt câu hỏi về điều đó và cho rằng em đang bị ám ảnh. "
Cô không la hét nữa. Cô ấy thậm chí không cố làm ra vẻ mình đang rất giận dữ nữa. Trông cô rất đau đớn và buồn bã. Điều đó là làm tan nát trái tim Haku khi phãi nhìn thấy cô ấy như thế này.
" Và sau đó em bắt đầu nghi ngờ mọi thứ. " Cô nói tiếp. " Em bắt đầu đặt câu hỏi cho riêng em, em bắt đầu nghĩ rằng tất cả mọi thứ chỉ là một giấc mơ và chuyện đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra Nhưng em biết đâu đó trong trái tim của em nói rằng điều đó sẽ xảy ra. Vì vậy, sau đó em bắt đầu suy nghĩ rằng anh đã nối dối em..... lời hứa anh đã nói với em chỉ là một lý do để làm cho em trở về thế giới con người, một thế giới em không còn thuộc về. Em đã cố gắng thuyết phục bản thân mình rằng điều này là không đúng sự thật, nhưng sau nhiều năm chờ đợi và chẳng có một dấu hiệu gì cho thấy anh sẽ đến gặp em....Đến lúc này em càng tin vào điều đó nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Một vài người bạn của em luôn nói với em rằng anh sẽ không bao giờ đến, nhưng em cố gắng tìm mọi lý do để không tin điều đó. Nhưng mà cái cảm giác đó ngày càng in sâu vào tâm trí em rằng anh đã nói dối em, anh đã quên em và sẽ không bao giờ muốn gặp lại em nữa. "
Cô quay đi để anh sẽ không nhìn thấy cô khóc. Haku cảm thấy bây giờ anh như chìm ngập trong hạnh phúc, giận dữ, xấu hổ, tội lỗi, đau đớn......tất cả trộn lẫn vào nhau. Anh vui mừng khi được thấy cô một lần nữa, nhưng trái tim anh đã bị xé nát khi nhìn thấy cô ấy như thế này, và anh nổi giận với chính bản thân mình bởi vì anh là một trong những lý do chính khiến cô như thế này.
" Chi...Chihiro... "
Chihiro căng thẳng khi anh nói tên cô ấy. " Chỉ cần cho em biết một điều rằng Haku, anh không hề nói dối em ! " Cô quay lại đối mặt với anh, sự tức giận và cảm giác buồn cực độ xảy ra cùng lúc trong cô. " Anh có bao giờ cố gắng để thực hiện lời hứa đó không hay là chỉ nói ra điều đó vì anh thương hại em và muốn em trở lại thế giới của mình ?. "
Haku rất ngạc nhiên khi thấy rằng cô đã suy nghĩ như vậy. Nhưng, anh thực sự không thể đổ lỗi cho cô. Có thể nói anh đã bỏ rơi cô, mặc dù anh chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.
" Chihiro, anh thề trên sự sống đời đời của anh rằng lời hứa đó sẽ được thực hiện và anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh đang thương hại em. Và anh cũng không bao giờ có ý nghĩ rằng anh sẽ rời bỏ em. "
Chihiro nhìn vào mắt anh. Anh không lừa dối cô. Anh thực sự đã xin lỗi vì những gì anh đã làm. Cô cảm thấy sự tức giận của mình bắt đầu giảm xuống thay vào đó là sự hối hận khi mình đã nổi giận với anh.
" Vậy tại sao anh không bao giờ nói chuyện với em khi em đang ở ngay dòng sông của anh ? ", cô hỏi. " Em biết anh chia thời gian giữa nhà tắm và dòng sông của mình, nhưng cũng phải có ít nhất một lần anh phải ở đó khi em đến chứ. Vậy mà anh chưa bao giờ cố cho em thấy một dấu hiệu nào để em cảm nhận đc là anh đang bên cạnh em cả . "
Haku gật đầu. " Đúng, có những lúc anh cảm nhận được em đang ở dòng sông của anh, nhưng em ở trong một phần rất nhỏ của dòng sông và anh không thể nào báo với em rằng anh cũng ở nơi đó đc. "
Chihiro không hài lòng với câu trả lời của anh. " Anh đã giúp em khi em rơi xuống sông của anh khi em còn là một đứa trẻ. "
" Đó là trước khi con sông của anh bị che lấp. " Anh giải thích. " Nếu em đang ở nhánh sông khác lớn hơn thì anh có thể nói chuyện với em. Nhưng kể từ khi dòng sông của anh bị ẩn dưới lòng đất, điều đó là không thể. "
Anh nhìn vào đôi mắt của Chihiro, cầu xin sự tha thứ. " Tin anh đi, Chihiro, anh không bao giờ cố ý từ bỏ em. Anh muốn đến với em từ rất lâu nhưng anh không thể, con sông của anhcó cách riêng của nó để tiếp xúc với thế giới con người. Và bây giờ nó đã bị chặn. Vì thế anh không thể đến, anh không bao giờ có ý định phá vỡ lời hứa của mình. Anh không biết làm thế nào hoặc khi nào, nhưng anh biết chúng ta sẽ gặp lại nhau. Chưa bao giờ anh dám nghĩ rằng điều đó sẽ xảy ra trong 12 năm. "
Chihiro đã ngạc nhiên khi thấy một giọt nước mắt chạy dài trên má của anh. " Hãy tha thứ cho anh, Chihiro. Điều cuối cùng là anh muốn xin lỗi em vì những gì em phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. Hãy tha thứ cho anh, Chihiro. "
Anh cảm thấy quá xấu hổ để nhìn vào cô. Do đó, anh nhắm mắt lại. Anh không xứng đáng để có được tình yêu, sự tin tưởng của cô. Anh đã hứa với cô và anh đã không làm được. Anh đã để cho cô phải thất vọng. Cô đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội và sống một mình trong 12 năm dài chỉ bởi vì anh.
Anh cảm thấy một bàn tay vuốt nhẹ trên khuôn mặt mình. Anh mở mắt, Chihiro đang đứng trước mặt anh, đầy lòng trắc ẩn.
" Em xin lỗi. " Cô thì thầm.
Haku chớp mắt, anh sợ mình bị nhầm lẫn. " Xin lỗi ? " anh hỏi. " Anh là người đã làm cho em phải thất vọng mà ?. "
Chihiro nở một nụ cười nhân hậu. " Nhưng em cũng làm cho anh phải thất vọng. " , cô nói. " Em nên tin tưởng anh hơn là nghi ngờ anh. Em xin lỗi vì đã nghi ngờ anh. Anh đã giữ lời hứa của mình chỉ là cần nhiều thời gian hơn thôi. "
Haku mỉm cười. " Vậy, em tha thứ cho anh ? "
" Chỉ khi anh tha thứ cho em. "
" Anh đồng ý. "
Chihiro mỉm cười trở lại. " Vậy em cũng tha thứ cho anh. "
Tất cả đã được tha thứ. Tất cả mọi thứ sẽ tốt đẹp giữa họ. Chihiro muốn chống lại mọi thứ để được hôn anh ấy. Nhưng thực tế cô nghĩ rằng anh ấy sẽ không thích như thế.
Sau một lúc im lặng, Haku cuối cùng cũng lên tiếng. " Vậy, ở thế giới của mình em cảm thấy thế nào ? "
Chihiro nhún vai. " Ở đó em không hề hợp với họ kể từ khi em đã đến đây. Vì vậy, em quyết định trở lại đây. "
Haku cười. " Anh rất vui vì em đã quay lại đây. Nhưng làm thế nào em trở lại đây được ? "
" Tương tự cách em đến đây lần đầu tiên. " Cô nói. " Cánh cửa cuối cùng đã cho em qua "
Haku nhún vai. " Từ phía bên đây, chỉ có một vị thần rất mạnh mẽ mới có thể mở nó từ phía em, anh thật sự không hiểu điều đó. Có một số suy đoán nói về một cuộc tập hợp các phép thuật từ nhiều vị thần với nhau mới có thể mở cửa. "
Chihiro trầm ngâm một lúc để nghĩ về điều đó. " Nếu vậy có lẽ là lần này và cả lần đầu tiên em đến đây đều do may mắn là nhờ các vị thần làm phép sao ? "
Haku gật đầu. " Nếu suy đoán đó là chính xác. "
Chihiro cười khúc khích. " Ồ, thì ra là vậy. Ukm, vậy anh có thể nói cho em biết anh đã làm gì sau khi anh đã nhớ lại được tên mình ? "
Haku đã cho cô một nụ cười, nụ cười đã làm cho cô xao xuyến. " Anh đã luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó trước khi anh có lại tên của anh. Nhưng nhờ có em, anh nhớ anh là ai. Anh đã có thể tìm đường trở về nhà. Trong nhiều năm em rời khỏi đây sau khi cho anh biết sự thật về mình, anh cảm thấy gần như một lần nữa....có một thứ gì đó vẫn còn thiếu ... "
Anh đã dừng lại sau đó, anh tiếc vì câu cuối cùng anh sắp nói ra thì có một âm thanh nào đó khá là lớn đã làm cả hai phải dừng lại. Nhưng Chihiro vẫn tò mò về điều đó nên ...
" Chuyện gì vậy ? " , cô hỏi.
" Một cái gì đó dường như anh đã để tuột khỏi tay mình. " Haku lầm bầm.
" Sao cơ ? " Chihiro lặp đi lặp lại.
Haku bối rối và lẩm bẩm điều gì đó không nghe được.
" Xin lỗi ? "
Khuôn mặt anh đã chuyển sang màu đỏ một cách rõ ràng hơn và anh nói "
Là em đó ".
Bây giờ là đến lượt Chihiro đỏ mặt. " Em sao ? "
Haku gật đầu. " Mọi thứ không giống như trước nữa từ khi em đi. Dường như là mọi thứ trong anh đều thay đổi và anh cảm thấy trống trải khi không có em. Không một ngày nào trôi qua mà anh không nghĩ về em cả, Chihiro. "
" Haku, anh thật là..... ngọt ngào." Chihiro thì thầm, thật sự xúc động.
" Anh đã có thể nói được điều đó cho em... anh cảm thấy.... "
Có một tiếng động nhỏ làm cho Haku phải dừng lại một lần nữa. Tiếng động đó như là " Wow " đến từ ô cửa. Haku và Chihiro quay lại và thấy Lin đang nghe trộm ngoài đó.
" Lin ! " Chihiro hét lên, cô vơ lấy một cái thùng và ném ra chỗ Lin.
Lin nhanh chóng chạy đi với nụ cười trên môi, để Chihiro và Haku ở lại. Chihiro rêи ɾỉ. Cô ấy sẽ trêu chọc Chihiro, chắc chắn là như vậy. Nhìn thấy đống lộn xộn khi cô ném cái xô đi.
" Hay thật ! " Cô kêu lên. " Làm việc thôi...! "
Haku cười. " Em giúp Lin làm việc của cô ấy à ? " Anh hỏi.
Chihiro nói. " Không, đó là công việc của em. "
Nụ cười trên khuôn mặt Haku dần biến mất. " Ý em là sao ? Công việc của em ? "
Chihiro nâng một lông mày. " Thì công việc của em. " Cô ấy lặp lại. " Anh biết đấy, làm việc cho Yubaba, tương tự như thời gian đã qua. "
Haku vỗ trán của mình trong thất vọng. " Oh ! tuyệt vời. "
Chihiro nghiêng đầu sang một bên. " Có gì sai sao, Haku ? "
Haku thở dài. " Anh không muốn em có một hợp đồng khác với Yubaba. " Anh giải thích. " Lần trước anh đã cố gắng thương lượng với bà ta để phá hủy hợp đồng, nhưng lần này anh không biết có được hay không. Điều đó không thật sự dễ cho lắm. "
Chihiro cười khúc khích. " Oh ! Haku, Anh đừng lo lắng quá về điều đó. "
" Tại sao ? "
" Em đã làm công việc từ lâu rồi. Em thực sự thích công việc này. Có thể là đôi khi em gặp khó khăn trong việc rửa sạch bồn tắm lớn, nhưng em không quan tâm. Đó là niềm vui của em. "
Haku lắc đầu, anh nghĩ là cô ấy chỉ nhớ công việc này nên mới ký hợp đồng.
" Không, không . Ý anh có nghĩa là em sẽ không thể trở về thế giới con người, trong khi theo hợp đồng... " Anh nói để chắc chắn quan điểm của mình.
" Oh. " Chihiro trả lời. "Vâng, anh không phải lo lắng về việc đó vì em sẽ không quay trở lại. "
Haku bất ngờ lần hai. " Cái...cái gì ? Không trở lại ? " anh nói trong rất ngạc nhiên. " Không đc, Chihiro, em phải quay trở lại. "
Chihiro đã cho anh một cái nhìn kỳ lạ. " Tại sao ? "
" Đó là thế giới của em. Em không thể ở lại đây. "
Cô tò mò. " Anh đâu có nói về vấn đề này khi em ở đây lần trước. " Cô nói cứng đầu.
Haku nhướng đôi mắt của mình lên. " Anh không có kế hoạch cho lúc đó với lại em cũng đâu ở đây luôn đâu, em còn phải cứu gia đình mình nữa mà. Đó là lý do tại sao anh muốn em có được một công việc từ Kamajii lúc trước, ông không thuê người theo hợp đồng. "
" Haku, em muốn ở lại đây. " Cô cho biết.
" Anh hiểu điều đó. Nhưng em không thể ở lại đây ".
Bây giờ Chihiro đã bắt đầu giận dữ một lần nữa. " Oh ! Và lý do tại sao anh không muốn em ở đây ? "
Haku nhìn như tổn thương. " Tất nhiên anh không muốn ! "
Chihiro giận giữ nhưng vẫn tò mò. " Vậy thì, vấn đề là gì ? "
Cô ấy có thực sự cần phải hỏi ? " Chihiro, toàn bộ cuộc sống của em là ở thế giới loài người. Em không đc bỏ đi như vậy. "
" Cuộc sống là cái gì chứ ! " cô kêu lên. " Anh thậm chí có lắng nghe những gì em đã nói trước đó không ? Cuộc sống của em không còn như trước nữa. Luôn luôn có một khoảng trống trong trái tim em. Em hoàn toàn thuộc về nơi này. "
Haku cau mày. " Có vấn đề gì với gia đình hay bạn bè của em sao ? "
Chihiro cau mày. " Theo thời gian, em đã lớn lên và phải sống một mình khi ba mẹ em chuyển đi xa. Gia đình thực sự của em là ở đây và em cũng không có người bạn nào. "
" Nhưng em nói rằng một trong những bạn bè của em biết về anh mà ?. "
Chihiro nở một nụ cười nửa miệng. " Vậy, anh đã nghe thấy tất cả. Em đoán em có thể xem cô ấy một người bạn, nhưng không phải là một người bạn thật sự. Em chẳng thấy ở thế giới con người có gì đáng để cho em sống ở đó cả. bọn họ chỉ biết cho riêng mình, em không bao giờ xem họ là bạn của em ngoại trừ Lin và ông Kamajj. Ở đây em có tất cả mọi thứ em cần. Em có bạn bè và gia đình và cuối cùng em cảm thấy mình đang ở nhà của mình, nơi mà em thuộc về, sau nhiều năm xa cách. "
Haku thở dài. Chihiro có thể thấy rằng anh ấy thật sự buồn, nhưng cô không thể tìm ra lý do tại sao.
" Chihiro, anh vui mừng khi em nghĩ rằng chúng tôi là gia đình, nhưng bất kể em cảm thấy như thế nào, em phải quay trở lại. "
" Tại sao ? " cô kêu lên. " Em không muốn quay trở lại . Tại sao em phải rời bỏ nơi thân thương này chứ ? "
" Bởi vì đó không phải là thế giới của em."
"Nhưng đây là nơi em thuộc về!"
Haku lắc đầu. " Không, Chihiro, em không hiểu.Thế giới này không phù hợp cho con người đến đây sống. Con người sống ở đây sẽ giống như một con vật ra khỏi môi trường tự nhiên của nó. Nó sẽ kéo dài trong một thời gian, nhưng sẽ không lâu đâu. "
" Nhưng em sẽ cố gắng thích nghi " Chihiro nhún vai
Haku thở dài. Cô ấy đã quên nơi này nguy hiểm như thế nào. " Đó không có đơn giản đâu Chihiro à. Con người không thể sống ở đây. Em có thể chết khi còn rất nhỏ. Em có thể bị bệnh nặng hoặc yếu đi một cách dễ dàng. Không chỉ có vậy, có rất nhiều thần linh không thích con người. Như thế thực sự là rất không an toàn cho em. "
Chihiro đã nghe tất cả mọi thứ anh nói. Cô không bao giờ nghĩ, hay biết về điều đó. Nhưng nó không quan trọng với cô ấy. Phải có một cách nào đó để cô ấy có thể làm việc được ở đây chứ. " Có cách nào làm cho em có thể được ở lại đây như mọi người không ? "
Haku lắc đầu. " Em chỉ có thể ở lại đây nếu em là một thần linh. "
Chihiro nhún vai. " Vậy thì làm cho em thành một thần linh đi. " Cô nói đơn giản.
Haku cười lớn, mặc dù thực sự chẳng có gì đáng buồn cười. " Anh không thể. Không ai có thể làm điều đó. "
" Nhưng Yubaba có thể biến cha mẹ của em thành con lợn ! " Chihiro lập luận. " Tại sao không làm cho em thành một thần linh ? "
" Không đc hai chuyện đó hoàn toàn khác nhau. " Haku nói. " Đối với chuyện của ba mẹ em, lợn là một con vật không có sự sống đời đời. Còn thần linh thì có những thứ mà không có phép thuật nào có thể. "
Chihiro cau mày. Cô không thể trở thành một thiên thần. Điều đó sẽ không ngăn cô lại. " Nhưng chắc chắn phải có một phép thuật nào đó chứ ? Bất cứ điều gì ! "
Haku lắc đầu. " Chihiro, anh hoàn toàn không thể và không ai ở đây có thể giúp em được. Thực sự, anh...anh..., nhưng em không thể ở lại đây. "
" Nhưng em cảm thấy rất ổn mà. Em không muốn bỏ nơi này lần nữa ! " cô khóc, bắt đầu tuyệt vọng. " Trên thực tế, em cảm thấy tốt hơn bao giờ hết ! "
" Chỉ là bây giờ thôi. " Haku trả lời. " Nhưng vài năm sau, thế giới này sẽ rất nguy hiểm cho em "
Chihiro đã cầm được nước mắt. " Em không quan tâm ! "
Haku thở dài buồn bã. " Chihiro, em không có sự lựa chọn. Em không thể sống ở đây. "
" Không, anh không hiểu. Em không muốn sống ở nơi khác em chỉ muốn sống ở đây thôi. Trong thế giới con người, em cảm thấy mình đã chết còn ở đây em cảm thấy như mình đang sống lại. Em biết mình thuộc về nơi nào. Nếu ở đây sẽ rút ngắn tuổi thọ của em và làm cho em sống khó khăn hơn, em vẫn đồng ý. Ít nhất thì em có thể sống một cuộc sống của riêng em. "
Haku bước một bước về phía trước. " Không, anh sẽ không cho phép em sống ở nơi nguy hiểm này. Em vẫn có thể có một cuộc sống trong thế giới con người. Em phải trở lại. "
" Không, không bao giờ ! " Chihiro hét lên. Cô không thể ngăn những giọt nước mắt đổ dài trên má. " Không có gì đáng sống khi em cảm thấy vô vọng, em cảm thấy giống như 1 con robot vô cảm và không có cuộc sống riêng của nó. Em muốn ở đây em muốn sống một lần nữa. Và anh hay bất cứ ai khác không thể làm cho em trở lại ! "
Cô chạy ra khỏi phòng cùng với những giọt nước mắt đau đớn đang rơi trên má, để lại Haku một mình trong phòng.
" Anh phải làm sao để em hiểu đây, Chihiro ? " Haku lẩm bẩm.