Chúa Okaia hít một hơi thật sâu và nhẹ nhàng giải tỏa đi nỗi u buồn của chính ông. Ông bước đến mảnh than, dùng phép để tiêu biến phép thuật của nó. Mặc dù, Chihiro không nhìn thấy được khuôn mặt của Clam nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nỗi buồn trong nó.
" Chúa Okaia?" Cô lặng lẽ bà nhẹ nhàng hỏi.
Vị phù thuỷ già lại thở dài, nở một nụ cười rồi quay lại nhìn cô. " Xin chào cô, Chihiro. Ta mừng vì biết được cô việc cô đã an toàn đến gặp vị thần cuộc sống." Ông để ý đến việc Chihiro đang nhìn chằm chằm vào mảnh than, ông buồn rầu nói với cô. " Ta biết cô đang nghĩ gì, cô nghĩ rằng tại sao tôi lại không cho cô biết về việc sẽ có người ám sát cô khi cô quay trở về." Chihiro gật đầu. " Khi ta tiên đoán, ta nhìn vào những là bài, một diễn cảnh kinh khủng, ta thấy cô phải đối mặt với Clam và cái kết là cô đã bị Clam gϊếŧ chết. Ta không muốn "
Chihiro miễn cưỡng đã làm, mặc dù rất buồn vì Clam đã phải chết. "Tôi đoán vậy." Cô lẩm bẩm buồn bã.
Chúa Okaia gật đầu. "Tuy nhiên, tôi đã nói với bạn về anh ấy, mọi việc sẽ khác đi, bạn đã phản ứng như thế nào khi bạn nhìn thấy người muốn bạn chết ở đây để chào hỏi bạn? Clam sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy anh ấy không còn Yếu tố bất ngờ? "
Chihiro lắc đầu. "Tôi không biết."
"Đó là quan điểm của tôi, mọi thứ có thể đã không thành công vì đó là lý do tôi giữ im lặng, vì vậy mọi thứ có thể diễn ra như thế này."
"Nhưng..." Chihiro nhìn vào mảnh than rồi nói " Nhưng còn cậu ấy... cậu ấy..."
" Ta chưa từng có ý định gϊếŧ ai." Chúa Okaia nói rồi bỏ mảnh than vào túi áo. " Ta đã cho cậu ta một cơ hội được sống thêm một lần nữa nhưng không, cậu ta đã phớt lờ cơ hội cuối cùng ấy và giờ đây, cậu ta phải lãnh đủ hậu quả ấy."
Chihiro nuốt nước bọt lo lắng. " Vậy cậu ta chính là..."
" Là kẻ đã sát hại tình yêu của ta." Chúa Okaia kết thúc lời nói ngắt quãng của Chihiro. " Đúng vậy, đó chính là lí do mà ta trục xuất cậu ta ra khỏi lãnh địa của ta. Cậu ta đã lang thang rồi tìm đến được nhà tắm này. Nhưng thay vì tiếp tục được sống một cách bình thường như bao vị thần khác, cậu ta lại tiếp tục lặp lại cái lịch sử ấy một lần nữa để rồi ta phải gϊếŧ cậu ta."
" Tôi biết chuyện này khiến ngài cảm thấy rất khó chịu nhưng ngài cũng không nên gϊếŧ cậu ấy như thế!"
Chúa Okaia cau mày rồi giải thích cho Chihiro. " Tôi không hề muốn gϊếŧ một ai đó nhưng vấn đề mà chúng ta đang nói đến là việc cô hoặc Clam phải chết. Và câu hỏi cần phải đặt ra lúc này là ai sẽ chết. Trong trường hợp đó Clam thì cô sẽ là người bị gϊếŧ. Còn nếu là Haku thì Clam phải chết." Chúa Okaia lấy trong túi ra một lá bài tiên tri, trên đó có hình một chiếc gương. Song ông nói. " Nếu Haku gϊếŧ Clam thì đó cũng không phải là tội lỗi gì bởi cậu ta chỉ đang bảo vệ cho người mình yêu mà thôi. Ta đã thử tiên tri một lần nữa và đã nhìn thấy được tương lai này. Cô nhìn thấy lá bài trên tay ta chứ. Nó ám chỉ về ta và đó là lí do ta có mặt ở đây và tự đây mình kết liễu cậu ta."
Chihiro cảm kích chúa Okaia vô cùng bởi hành động mà ông đã làm để giúp cho Chihiro. " Chúa Okaia ..."
Chúa Okaia giơ tay lên để ngưng lời nói của Chihiro. " Cô không cần phải nói gì hết, tôi có thể hạnh phúc khi nhìn những con người khác hạnh phúc. Vậy cho nên, bây giờ cô hãy hoàn thành công việc cuối cùng của mình để được trở thành vị thần và hạnh phúc bên cạnh người mà mình yêu."
Chihiro không thể nói được gì khác ngoài hai chữ " Cám ơn ngài, Chúa Okaia. Ngài là một vị thần tuyệt vời nhất mà tôi đã từng gặp trong cuộc đời này."
Vị phù thủy già mỉm cười. " Hãy nhanh chóng đến chỗ Haku, thời gian không còn nhiều nữa đâu, cô hãy nhanh lên. Ta mong rằng cô có thể sống luôn cho phần của người con gái ta yêu."
Chihiro cúi chào vị phù thủy. " Cám ơn ngài vì những việc mà ngài đã làm cho tôi. Tôi hứa rằng mình sẽ sống luôn cho phần của cô ấy."
Cô quay lại và nhanh chân chạy đến nhà tắm. Chúa Okaia dõi mắt theo hướng cô rời đi. Ông cảm thấy vui lây khi biết được cuối cùng hai người họ cũng đến được với nhau. Và cuối cùng, họ có thể được trọn đời bên nhau. Ông cảm nhận được rõ rệt tình cảm đó cũng như tình cảm mà ông đã dành cho người mình yêu
Một lời cảnh báo cuối cùng mà chúa Okaia dành cho họ. " Hãy cẩn thận!" Nói xong ông hóa phép và biến mất
(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)
Haku bắt đầu có thể nghe được sự ồn ào xung quanh nhà tắm và đó là một dấu hiệu tốt cho thấy anh đã dần tỉnh táo hơn. Nhưng có vẻ rằng anh vẫn cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi vì phải chống lại độc tố của loại thảo dược ngủ. Theo lẽ thường, anh sẽ không thể thức dậy sớm như thế nhưng vì tinh thần của anh vô cùng mạnh mẽ đã giúp anh tỉnh giấc sớm.
" Mọi người ơi, cô ấy đã trở lại rồi, cô ấy trở lại rồi!" Một người nào đó lên tiếng " Chihiro cuối cùng cũng đã quay trở về rồi mọi người ơi!"
"Chi... Chi...Chihiro" Haku lẩm bẩm.
Anh bất chợt tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể mình như nhẹ nhõm hơn. Nhưng đó không còn là vấn đề lúc này nữa. Anh nhanh chóng bỏ cái chăn qua một bên và nhảy xuống giường. Anh để ý thấy bản thân mình vẫn còn mặc bộ đồ của ngày hôm qua. Nhưng anh bỏ qua điều đó rồi nhanh chóng chạy đến chỗ của Chihiro, anh chắc chắn rằng lần này mình sẽ gặp được cô ấy và cầu hôn cô.
Bên ngoài hành lang, tất cả các vị thần khác đều hào hứng, họ đều nhanh chân chạy ra phía lối ra vào. Haku thấy thế, anh nhanh chóng bắt lầy một vị thần và hỏi. " Có đúng không?" Anh hỏi với một tinh thần hào hứng nhưng vẫn có một chút tuyệt vọng. " Có thật là cô ấy đã trở về rồi phải không? Chihiro đã quay trở về nhà tắm rồi đúng không?"
" Chihiro?" Vị thần hỏi lại và anh gật đầu. " Vâng, có một vị thần khác nhìn thấy cô ấy và anh ta đã bảo thế! Nên chúng tôi cảm thấy hào hứng vào chạy đến."
Sau khi nghe xong câu trả lời đó, anh đã để vị thần đó qua một bên rồi nhanh chóng tiến đến chõ đám đông. Hầu như tất cả mọi người khi thấy Haku chạy đến đều tránh sang một bên cho anh.
" Chihiro, cuối cùng em cũng đã làm được và quay trở về đây một cách an toàn." Một giọng nói quen thuộc và đó là Lin, cô đã giúp anh cảm thấy yên tâm phần nào. " Thật là đúng lúc nhỉ!"
Haku trừng mắt nhìn Lin. " Tôi khá là khó chịu với cách mà cô cùng với những người khác đã gây ra cho tôi." Anh quay sang nhìn cây cầu và nhìn thấy bóng người, lúc này anh có thể chắc chắn rằng cô ấy thật sự đã quay lại. Anh hét lên. " Chihiro..."
Khi anh định chạy ra thì một ai đó ở phía sau vô tình đánh vào anh. Đó là Yubaba, bà ta bước ra với một khuôn mặt đầy sự khó chịu.
Chihiro cảm thấy hơi khó chịu khi phải đối mặt với mụ phù thủy già trước khi có thể tiến đến gặp Haku nhưng cô vẫn vui vẻ chào hỏi mụ. " Chào, Yubaba." Cô cố gắng để mình có thể vui vẻ.
Yubaba thu hẹp đôi mắt và nhìn chằm chằm vào cô. " Quay lại rồi sao?" Chihiro gật đầu. " Ta đã không thể thực sự hiểu được cô. Ban đầu, cô bảo rằng mình muốn ở lại đây nhưng sau đó, cô lại rời đi. Ta không thích những người làm việc cho ta mà lại dám nghỉ việc giữa chừng như thế. Bây giờ, hãy trả lời ta một câu, cô có thực sự muốn ở lại đây không thế hả?"
Chihiro nghiêng đầu sang một bên suy nghĩ rồi nói. " Tất nhiên là tôi sẽ ở lại đây rồi. Mọi thứ mà tôi có, gia đình của tôi đều đã ở đây cả rồi."
" Và cả chuyện ăn cắp nữa có phải không?"
Chihiro chớp mắt. " Ăn cắp sao?"
" Đừng có mà giả khờ nữa!" Yubaba hét lên. " Cô biết chính xác về việc ta đang nói mà, cô đã vào văn phòng của ta rồi ăn cắp tấm vé xe lửa của Boh, có đúng không?"
" Bà đang nói gì thế? Tôi không có ăn cắp bất cứ thứ gì cả!" Và sau đó, cô nhận ra rằng việc Boh vẫn chưa nói với mẹ của cậu về việc đó. " Không! Không, tôi không có ăn cắp chúng!"
"Đừng có mà nói dối nữa!" Yubaba lại hét lên. " Cô không thể lừa được ta đâu, tại sao cô có thể làm một việc như thế trong khi ta đã đối đãi rất tốt với cô, tôi sẽ hóa cô thành một con lợn trong một tháng."
Haku không thích việc Yubaba đe dọa Chihiro, không một chút nào cả. " Yubaba!" Anh la lên cảnh báo.
Yubaba nhìn chằm chằm vào anh sau khi nghe anh hét lên. Bà ta biết rằng lúc này nếu bà làm hại đến Chihiro thì bà sẽ gặp rắc rối lớn với Chihiro. Bà thực chất chỉ muốn dọa cô chứ không hề có ý định làm hại gì đến cô.
Chihiro cảm thấy chán với việc bị người khác cho rằng mình yếu rồi bắt nạt cô. Nhưng tới thời điểm lúc này, không ai có thể bắt nạt hay làm hại gì đến cô vì cô đã có sức mạnh mà vị thần cuộc sống ban tặng và cô cũng sắp trở thành một vị thần thực sự. Yubaba có thể là chủ của cô nhưng bà ta không thể dọa biến cô thành heo hay bất cứ thứ gì mà mụ có thể tưởng tượng ra được.
" Yubaba, tôi không có ăn cắp bất cứ thứ gì từ bà cả." Cô nói. " Tôi cảm thấy chán với trò dọa nạt của bà rồi, nếu bà muốn biến tôi thành heo thì hãy làm đi bởi lúc này chính là cơ hội cuối cùng của bà đấy. Tôi trao cho bà một cơ hội để làm điều đó đấy."
" Không!" Tiếng hét của ai đó vang lên và đó là của Haku.
" Chihiro, đừng...!" Haku la lên. Nếu Yubaba làm bất cứ điều gì gây hại cho Chihiro thì anh sẽ đã ngược câu thần chú đó và trả lại điều tương tự cho bà ta.
Chihiro mỉm cười, không biết bằng cách nào nhưng cô vẫn có thể chắc chắn rằng, cô mạnh hơn bà ta. Nó giống như giác quan thứ sáu vậy, thậm chí thế, Yubaba cũng không để ý đến sự chênh lệch về sức mạnh giữa hai người.
" Sẽ ổn thôi." Cô ấy đảm bảo với mọi người. " Tôi sẽ không sao đâu."
Yubaba cười. " Nếu đã thế, ta sẽ tăng hình phạt dành cho cô lên hai tháng vậy."
Yubaba vẫy tay và dùng phép. Chihiro cảm thấy tự tin về sức mạnh của bản thân và ngay sau đó, cô đã chặn đứng được nguồn sức mạnh của bà ta. Thật ngạc nhiên rằng cô chặn đứng nó mà không tốn một chút sức lực nào.
" Không khó khăn như tôi đã nghĩ nhỉ!"
Yubaba đã rất ngạc nhiên về điều này. " Hả? Tại sao lại... Được, nếu đã thế thì, hãy nhận lấy đòn này này!"
Bà ta tăng sức mạnh và phép thuật lên gấp bội rồi nén nó lại. Giống như cách mà bà đã từng làm với Vô Diện. Rồi nhanh chóng phóng nó tới chỗ của Chihiro, cô chỉ đỡ nó một cách nhẹ nhàng.
" Bà còn một lần nữa để có thể đánh tôi đấy, Yubaba." Chihiro nói. " Nếu một lần nữa bà cũng không gây sát thương được cho tôi thì xem như bà đã thất bại."
Yubaba bắt đầu nghiến răng với nhau trong sự thất vọng. " Được nếu cô đã muốn thế!"
Bà tạo ra một quả cầu rồi tập trung toàn bộ sức mạnh thật sự của mình vào nó. Bà ta nghĩ rằng với chiêu thức này thì Chihiro sẽ không thể sử dụng bất cứ thủ thuật nào được nữa và bà cũng sẽ gia tăng hình phạt của mình đối với Chihiro lên ba tháng.
Khi Yubaba dồn hết sức mạnh vào quả cầu, bà ta nhanh chóng dùng nó tấn công Chihiro. Lần này, Chihiro không còn cách nào khác ngoài việc phải chặn đứng ma thuật, cô cầm nó trên tay rồi hóa giải nó chỉ trong chốc lát. Khi ma thuật biến mất, Chihiro nở một nụ cười tự mãn rồi nói. " Bà đã thất bại rồi Yubaba à."
Yubaba há hốc mồm trước cú sốc mạnh. " Nhưng... Nhưng... Nhưng làm sao... có... có thể... phép thuật... của cô, chẳng lẽ... cô... đã... là..."
Haku nhìn Chihiro hoảng hốt. " Vị thần." Anh ấy thì thầm.
Chihiro mỉm cười. " Đúng vậy, tôi đã tìm gặp được chúa Okaia và vị thần cuộc sống, họ đã cho tôi cơ hội để rồi tôi trở thành một vị thần nhưng tôi còn một điều quan trọng phải làm trước khi tôi thực sự trở thành một vị thần." Cô bình tĩnh bước qua cây cầu rồi nhỏ nhẹ nói thầm qua đôi tai to lớn của mụ phù thủy " Tôi không ăn cắp những tấm vé đó mà là Boh đã đưa cho tôi."
" Sao cơ?" Mụ phù thủy già là người duy nhất còn lại chưa biết về việc này. Bà ta quay lại và nhìn thấy khuôn mặt của Boh lấp ló sau một vài vị thần. " Đây có phải là sự thật không?"
Boh gật đầu vui vẻ. " Phải!"
Bà ta cảm thấy một chút xấu hổ. " Tại sao con lại không nói với ta?"
" Ngạc nhiên chưa?" Boh nói với một vẻ mặt ngây thơ. Mụ phù thủy thở dài.
Trái tim của Haku đập ngày càng mạnh hơn khi Chihiro tiến về phía anh. Cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi cuối cùng cô cũng có thể gặp lại được anh. Haku biết rằng mình rất yêu Chihiro nhưng anh lại không có đủ dũng khí để đứng trước mặt và thổ lộ với cô và rồi Chihiro đã thổ lộ với anh. Cô đã lấy hết can đảm để có thể thổ lộ với anh. Và rồi sau đó, cô đã bước vào cuộc hành trình nguy hiểm vì tình yêu ấy. Anh biết rằng đây chính là thời điểm cuối cùng để anh có thể thổ lộ những cảm xúc bấy lâu này của mình. Và nếu sự thật rằng Chihiro có thể trở thành một vị thần thì anh và cô có thể sống trọn đời trọn kiếp bên nhau.
Thời gian dường như lắng đọng khi Chihiro tiến đến chỗ của anh, hai đôi mắt ấy cứ thế nhìn chằm chằm vào nhau rồi Chihiro thốt lên. " Haku..."
Haku cố gắng tìm một vấn đề nào đó để có thể nói chuyện với cô, bất cứ thứ gì. " Chihiro, anh đã rất lo lắng cho em khi em dấn thân mình vào cuộc hành trình nguy hiểm như thế." Anh nói, trước khi tự mắng bản thân mình tại sao lại không thể nói ra điều mà chính anh cần phải nói ngay lúc này.
Chihiro mỉm cười vui vẻ. " Nếu như anh vẫn còn lo lắng cho em về việc kẻ ám sát kia thì anh hãy quên nó đi, bởi ngay lúc này, hắn không thể gây hại gì được cho em nữa rồi."
Đôi mắt Haku rưng rưng như muốn khóc. " Anh xin lỗi vì đã không có mặt ngay lúc đó để có thể bảo vệ cho em."
Chihiro chỉ mỉm cười. " Đây chính là sự lựa chọn của em. Bởi em đã nói rằng em rất yêu anh, em sẽ làm bất cứ việc gì để có thể được sống cùng với anh, kể cả khi, anh có nói rằng anh không yêu em."
Ngay khoảnh khắc đó, Haku không còn phải suy nghĩ một chút gì nữa, anh ngay lập tức thổ lộ tình cảm thực sự của mình với cô. " Anh cũng vậy, anh cũng rất yêu em, Chihiro, anh yêu em hơn bất cứ thứ gì, anh bằng lòng hi sinh tất cả để có thể được ở gần em."
Chihiro vươn đôi tay trắng mịn của mình lên đôi má hồng hào của Haku. " Em biết nhưng ngay lúc này, em không còn là một con người nữa." Cô ấy mỉm cười. " Bây giờ và mãi mãi về sau cũng thế, em sẽ không bao giờ có thể trở lại là một con người."
Và rồi hai khuôn mặt ấy dần dần tiến lại gần nhau hơn, họ nhắm mắt lại và đôi môi họ chạm vào nhau. Đó là nụ hôn đầu tiên của Chihiro cũng như của Haku vậy. Đó quả thật là một điều tuyệt vời đối với họ. Khi cả hai dồn toàn bộ cảm xúc chân thành của nhau vào nụ hôn ấy đã giúp cho quá trình cuối cùng của Chihiro đã được hoàn thành, toàn bộ cơ thể cô lúc này bắt đầu phát sang lên cho quá trình chuyển đổi cuối cùng của cô. Trong thời điểm này, cô có thể cảm nhận được sự vui mừng của tất cả mọi người cùng một giọng nói ngọt ngào của một vị thần.
" Làm tốt lắm, con của ta."
Cả Chihiro và Haku đều muốn kéo dài khoảnh khắc ấy giữa họ nhưng đó là điều không thể. Ánh sáng ấy bắt đầu đầy Haku ra khỏi cô, cả hai vẫn gắng gượng nhưng cuối cùng đôi môi của họ vẫn tách nhau ra.
Chihiro dần bắt đầu có thể cảm nhận được những chuyển biến trong cô, cả thể xác lẫn linh hồn. Điều này đã trở nên mãnh liệt hơn nhiều khi sự chuyển đổi của cô bắt đầu. Nhưng nó không phải một điều gì đó khó chịu mà đó chính là vinh quang mà cô đã dành được. Cô cảm thấy như mình được tái sinh lại một lần nữa, giống như cô vừa mời chào đời. Cảm giác vô cùng tuyệt vời.
Sự chuyển đổi kết thúc cũng khiến ánh sáng ấy dần tắt theo. Chihiro không thể miêu tả được cái cảm giác mà cô đã cảm thấy. Thật kỳ diệu. Và đó mới chỉ là sự khởi đầu của cuộc sống mới của cô. Cô vươn đôi tay tới và cuối cùng cô cũng nhận được những thứ xứng đáng với mình. Cô cảm nhận được một nguồn sức mạnh dồi dào tuôn chảy trong cơ thể cô rồi sau đó cô hóa thành một con rồng.
Haku cảm thấy hoảng hốt trước sự chuyển đổi của Chihiro cùng hình dạng mới ấy. Khi cô biến thành hình thể một con rồng và điều đó khiến anh không thể cưỡng lại. Anh hóa thành một con rồng và cùng cô bay lượn trên bầu trời. Chihiro dù có hóa thành hình dạng rồng nhưng cô vẫn rất đẹp như khi cô ở hình dạng con người. Trên khắp cơ thể Chihiro được bao phủ một lớp vảy màu hồng bóng bẩy, với mái tóc màu nâu óng ả trải dài xuống sóng lưng.
Hai con rồng uốn lượn quanh nhau khi họ bay trên trời, họ chạm nhau rồi nhìn nhau với một tình yêu tha thiết. Dưới mặt đất, nhiều người vui mừng, hạnh phúc khi nhìn cặp rồng quấn quýt bên nha. Đáng ngạc nhiên thay, Yubaba cũng rưng rưng như muốn khóc nhưng bà ta đã giấu nhẹm đi cảm xúc ấy.
" Sau này, chúng ta sẽ bận bịu lắm đấy, Lin à." Rita nói nhưng anh vẫn không thể rời mắt nhìn đôi rồng hạnh phúc.
Lin nhìn họ và cố gắng để mình không phải khóc. " Thôi, im đi!" Cô ấy trả lời. " Cậu đang phá vỡ khoảnh khắc tuyệt vời này của họ đấy, chỉ cần nhìn thôi cũng biết rằng họ rất hạnh phúc đấy!"
Boh cười và vỗ tay. " Yay, cuối cùng họ cũng có thể sống cùng với nhau, Yay!" Niềm vui của cậu bất chợt chuyển sang bối rối khi nhìn thấy họ hóa lại thành hình thể con người rồi bay vào một cửa sổ trên tầng cao nhất của nhà tắm. " Khoan đã, họ đi đâu thế?"
Rita nuốt nước bọt. " Không phải đó là... phòng của cậu Haku sao?"
Lin hốt hoảng. " Chúng ta sẽ không thể nào gặp họ trong nhiều ngày tiếp theo."
Boh nghiêng đầu sang một bên và hỏi. " Tại sao vậy?"
Yubaba cảm thấy khó chịu trước câu hỏi ngây thơ của Boh và bà ta cũng không muốn nói về chuyện thế này thêm lần nào nữa. " Được rồi, tất cả mọi người hãy quay trở về vị trí của mình và hoàn thành công việc đi. Có thể vài ngày tới họ sẽ không ra khỏi phòng để có thể gặp mặt nhưng trong tương lai thì sẽ có. Còn bây giờ, hãy để họ được riêng tư với nhau, không ai được phép làm phiền họ trong vài ngày tới. Tất cả đã rõ chưa."
" Vâng thưa bà!" Mọi người nói xong rồi giải tán.
Lin và Rita cảm thấy hơi sốc trước những lời nói đó của Yubaba. " WOW! Yubaba có vẻ khác lạ quá đó nhỉ, bà ta có thể nói được thế đấy." Rita lẩm bẩm.
" Phải, tôi đồng ý với suy nghĩ của cô." Lin trả lời. " Nhưng bà ta nói đúng, chúng ta nên cho họ có thời gian để được ở riêng với nhâu. Nếu là tôi thì tôi chắc cũng sẽ nói như thế."
Rita khịt mũi. " Tôi thật không thể tin được rằng Clam lại có thể là con người như thế nhưng bây giờ cậu ta đang ở đâu vậy?" Lin chỉ biết nhún vai trước câu hỏi ấy.