Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trở Lại Vùng Đất Linh Hồn

Chương 18: Nói với một ai đó

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lin bắt đầu cảm thấy chán nản trước những công việc của mình, cô cũng cảm thấy một chút thất vọng về những kế hoạch của cô. Yubaba phải đến và hối thúc cô làm việc. Lin đành chấp nhận tạm ngưng các kế hoạch và đi tiếp những khách hàng của mình.

Lin đến gần ngài quản đốc, khuôn mặt cô tỏ vẻ buồn chán, cô nói một cách thật là chán nản và lười biếng: " Lấy cho tôi một thẻ Token Totoro."

Quản đốc vui vẻ lấy tấm thẻ và trao cho cô. Lin cầm lấy và thở một hơi thật dài. Cô cảm thấy làm việc không còn hứng thú như khi Chihiro còn ở đây.

" Lin."

Cô quay lại khi nghe một ai đó kêu mình.

" Chào, Rita." Cô trả lời.

" Về việc kế hoạch và triển khai kế hoạch thế nào rồi hả, Lin?" Ông hỏi.

Lin lại tiếp tục thở dài. " MỌI THỨ SẼ TỐT HƠN NẾU YUBABA CHỊU ĐỂ CHO TÔI ĐƯỢC Ở MỘT MÌNH." Cô hét lên như muốn như cho tất cả mọi người cùng biết.

Quản đốc nhanh chóng bảo Lin. " Lin, hãy im lặng đi nào, chúng ta đang có khách hàng ở đây đấy!"

Lin giận dữ quay đi. " Hứ! Sao cũng được."

Cô rời đi cùng ánh mắt tràn đầy sự giận dữ. Rita theo sát cô và hỏi. " Cô đang lo lắng cho Chihiro đấy à, đúng không, Lin?"

Cô nhanh chóng trả lời lại. " Sao cơ, không đời nào! Chihiro có thể tự mình chăm sóc cho bản thân, cô ấy là một cô gái mạnh mẽ mà, tất cả sẽ ổn thỏa thôi."

" Nhưng cô ấy là một con người, ở đây có rất nhiều những vị thần ghét con người, cô ấy sẽ..." Ông nói, Lin nhanh chóng chắn ngang lời nói của ông.

" Cô ấy chắc chắn sẽ ổn thôi, sẽ không có chuyện gì đâu, hãy tin chắc vào điều đó." Khuôn mặt cô trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Rita lùi lại một vài bước, Lin trông có vẻ đáng sợ hơn mọi khi. " Đúng... Đúng thế, cô ấy chắc chắn sẽ ổn mà."

Lin ném tắm thẻ Token đang cầm trên tay và nó đã trúng một vị thần, vị thần ngạc nhiên kêu lên nhưng Lin lại tỏ vẻ phớt lờ ông. " Ông nói đúng, tôi đang lo lắng, thì sao chứ. Nếu cậu ta không đưa Chihiro trở về một cách bình an. Tôi... Tôi sẽ..."

Rita nghiêng đầu sang một bên, Lin nói cô ấy có ý định sẽ làm gì đó? " Này Lin, cô có ý định sẽ làm gì thế?"

" Ông hãy dùng trí tưởng tượng của mình đi!"

Lin tiếp tục nổi trận lôi đình trong nhà tắm. Trong cơn giận dữ, cô đã quên bén đi vị khách hàng của mình và sau đó cô sẽ lại bị mắng bởi Yubaba. Rita cố trấn an cô nhưng có vẻ cô đã rơi vào thế giới cảm xúc của chính cô, sẽ thật khó khi cố gắng để nói chuyện với cô lúc này.

Cô bất chợt thoát ra khỏi đó sau khi một con cóc nhảy đến chỗ cô và Rita.

" Lin! Lin! Cô đang ở đâu?" Nó vừa hỏi vừa nhảy đi tìm cô.

" Ở đây, cô ấy ở đây này." Rita trả lời và vẫy tay.

" Tôi... Tôi nghe nói rằng...!" Nó chưa kịp nói xong thì Lin đã chặn lời nói của nó và quay sang trừng mắt với nó. " Ngươi muốn gì hả?"

Nó nuốt nước bọt lo lắng. " Tôi... Tôi chỉ muốn cho cô biết rằng pháp sư Haku đã quay trở về rồi."

Lin mở to mắt ngạc nhiên. " Khoảng thời gian đó Chihiro như thế nào rồi, cô ấy có khỏe không?"

Con cóc vuốt ria tỏ vẻ lo lắng. " À... Ừ, cô thấy đấy..."

" Sao thế, nói nhanh đi chứ, nói thẳng vào vấn đề luôn đi."

Nó nuốt nước bọt. " Cô... Cô không có đi cùng với cậu ấy." Anh nói thật chậm rãi và cẩn thận và sau đó là chuẩn bị cho một sự bùng nổ từ Lin.

Một vài giây im lặng trôi qua. " ... Sao cơ?"

Lin vội chạy ngang qua Rita và con cóc và nhanh chóng chạy tới lối ra vào của nhà tắm. Trong lúc chạy, cô đã vô tình va phải một vài vị thần đang đi và nhiều trong số đó là những khách hàng. Không còn nghi ngời gì nữa, đó chính là vị thần sông, anh đang từ từ đi vào nhà tắm, trông anh có vẻ đang suy nghĩ về Chihiro rất nhiều. Lin đến trước mặt anh và nhìn anh với đôi mắt hình viên đạn.

" Này, Haku."

Anh bất chợt thoát khỏi những suy nghĩ khi cô gọi tên anh. Sau khi định thần lại, anh nhìn thấy mình đang đứng đối diện với Lin và trông cô đang rất giận dữ.

" Sao thế, Lin?"

" Chihiro đâu rồi? Cậu đã làm gì cô ấy rồi hả, Haku?"

" Lin..." Anh nói.

" Hãy nói đi, Chihiro đang ở đâu, nếu không tôi sẽ không cho cậu đi đâu cả."

Rita và con ếch cố gắng kéo Lin ra khỏi Haku. " Lin hãy bình tĩnh lại đi." Rita nói.

" Cô đang làm phiền khách hàng của chúng ta đấy, Lin." Con ếch nói.

" QUÊN NHỮNG VỊ KHÁCH ĐÓ ĐI QUÝ NGÀI VÔ CẢM. CÓ LẼ CẬU TA LẠI NÓI CHUYỆN NGU NGỐC RỒI ĐUỔI CÔ ẤY QUAY VỀ THẾ GIỚI CỦA CON NGƯỜI MỘT LẦN NỮA RỒI KHÔNG CHỪNG!!! CẬU THẬT RA ĐÃ LÀM GÌ VỚI CÔ ẤY RỒI HẢ, CON RỒNG KIA???"

Anh trợn tròn mắt, dùng ma thuật làm cho Lin tạm thời không nói được, theo đúng nghĩa đen thì điều này chỉ khiến cho cô càng thêm tức giận thêm, nhưng cô không thể la hét lên được.

Haku đặt ngón tay lên môi anh ấy và nói: " Bây giờ nếu cô có thể ngưng sự giận dữ và la hét của mình lại, tôi sẽ để cô nói trở lại." Giọng anh tràn đầy nỗi niềm, Rita và con ếch đã nhận thấy điều đó. Lin thất vọng đến nỗi không nhận ra được nỗi buồn trong lời nói của anh. Cô tỏ vẻ khó chịu với anh và gật đầu.

Haku thu hồi lại ma thuật của mình, anh hỏi. " Tại sao cô...?" Anh lắc đầu trong sự thất vọng. " Nếu như cô vẫn muốn tiếp tục la hét thì bây giờ chúng ta nên tìm một chỗ nào đó riêng tư. Ở đó tôi sẽ giải thích mọi thứ cho cô."

Anh đưa ba người họ đi sâu vào nhà tắm, anh cúi đầu trước những vị khách mà anh gặp thay cho lời xin lỗi của anh. Họ vào một căn phòng trống và anh khóa cửa sau khi họ bước vào.

" Bây giờ..." Anh nói. " Tôi biết mọi người đang nghĩ gì. Tại sao Chihiro không về cùng với tôi có đúng không?"

Lin trợn mắt nhìn anh. " Có đúng là cô ấy vẫn ổn chứ?"

Haku gật đầu. " Đúng, tôi đã nói chuyện với Chúa Okaia và ông cho biết rằng cô ấy vẫn. Cô ấy hiện đang đi chung với Zeniba, Vô Diện, và Yu-chim."

Rita mở to mắt nhìn anh. " Vô Diện ư? Đó là con quái vật khủng khϊếp đã ăn thịt ba vị thần khấc trong nhà tắm đấy ư?" Haku gật đầu. " Và nếu cậu đã biết về nó tại sao cậu vẫn để cô ấy đi cùng với nó chứ?"

Haku gầm gừ sốt ruột. " Vì đó là một người bạn tốt của cô ấy và của tôi. Những hành động hung hăng của ông ấy là kết quả của tất cả những tham lam và thèm khát quyền lực trên thế giới. Nhưng bây giờ ông ấy đã khác và tôi tin tưởng vào ông ấy."

Con ếch nuốt nước bọt. " Tôi hy vọng cậu đã đúng về điều đó."

Lin trông có vẻ như cô đang muốn bùng nổ lên để nói một chuyện gì đó, nhưng phép thuật của Haku lại khiến cô không thể bùng nổ như lúc nãy được nữa. Cô sẽ lại khiến cho mọi chuyện càng thêm phức tạp.

" Chờ một chút!" Rita bắt đầu khóc. " Cậu bảo rằng chúa Okaia đã nói cô ấy vẫn ổn. Vậy rằng cậu đã gặp ông?"

Haku gật đầu. " Đúng, ông ấy là người đã bảo tôi trở lại nhà tắm. Ông nói rằng Chihiro sẽ cần tôi ở đây khi cô trở về. Và ông cũng cho tôi một số thông tin rất đáng lo." Anh nhìn xung quanh như thể đang muốn chắc rằng không một ai nghe trộm về việc này. Hạ thấp giọng nói của mình, anh nói: " Theo như Chúa Okaia đã nói, có một thần linh ở đây sẽ cố gắng để tìm gϊếŧ cô ấy khi cô trở về nhà tắm này."

Rita, Lin và con ếch có một ánh nhìn vô cùng ngạc nhiên trước lới nói của anh. Lin đang cố gắng nói một cái gì đó: " Mm? Mm mm mmm mm mm mm! Mmm mm mm mm mmm mmm!

" Tôi không hiểu cô đang nói gì cả, Lin." Haku nói. " Nếu cô hứa rằng cô sẽ không la hét nữa, tôi sẽ phá bỏ câu thần chú. Và nếu cô lại hét lên một lần nữa, tôi sẽ phong ấn ma thuật của tôi lên cô vĩnh viễn luôn đấy!"

Lin gật đầu giận dữ và Haku phá bỏ câu thần chú. " Người..." Cô đưa tay lên cổ và hít một hơi thật sâu. " Ai muốn gϊếŧ cô ấy chứ? Và tại sao?"

Đôi mắt của vị thần sông thể hiện rõ sự tức giận. " Có rất nhiều vị thần ghét và căm hận con người. Một số khác họ có sự căm hơn đến mức đủ để có thể gϊếŧ chết con người. Chúa Okaia đã cảnh báo cho tôi rằng vị thần này sẽ không để cho một vị thần và một con người có thể đến với nhau, và hắn cũng không cho phép một con người có thể trở thành một tinh thần. Hắn sẽ cố gắng gϊếŧ cô ấy trước khi cô trở thành một vị thần thực sự."

" Ông ấy không nói với cậu đó là ai sao?" Rita hỏi.

Haku lắc đầu. " Ông nói rằng nếu cho tôi biết quá nhiều thông tin có thể thay đổi tương lai mà ông đã thấy trước đó. Tuy nhiên, ông đã cảnh báo tôi về điều này để tôi có thể ngăn chặn hắn trước khi hắn ra tay."

" Rất có thể đó là người phụ nữ không chừng." Con ếch nói. Lin và Rita đánh đầu con ếch. " Oww! Đau đấy?"

" Đối với một con ếch thì không có sự nhân nhượng gì cả!" Lin hét lên.

Con ếch xoa đầu mình. " Sao chứ! Nếu mọi người để tôi giải thích không được sao, tôi có suy nghĩ như thế này. Tôi tự hỏi rằng nếu có một ai đó là phụ nữ cũng có tình cảm với Haku và ghen tị của Chihiro thì sao."

Haku mở to mắt nhìn chằm chằm con ếch. Tôi chưa từng nghĩ về điều này. Đó có thể là một khả năng, nhưng anh không nghĩ rằng có thể có một vị thần nào đó lại có thích anh. Nhưng xét cho cùng thì đó vẫn là một manh mối.

" Tôi không biết đó là ai, nhưng tôi nhất định sẽ tìm ra người đó." Anh nói. " Tôi sẽ cần mọi người giúp. Đừng nói cho ai biết về điều này kể cả Boh và Kamaji."

" Kể cả Yubaba sao?" Con ếch hỏi.

Haku lắc đầu. " Không, bà ta không được biết về chuyện này, bà ta sẽ tập hợp tất cả mọi người trong nhà tắm lại và tìm ra người đó nhưng chuyện này sẽ trở nên phức tạp hơn. Chúng ta tốt nhất là giữ bí mật chuyện này. Tôi sẽ luôn quan sát ba người. Thế nên đừng để tôi phải thất vọng."

" Tất nhiên là không rồi, Sư phụ Haku!" Con ếch trả lời.

" Tôi sẽ giúp cậu một tay." Rita nói

Lin trả lời Haku với một thái độ hoàn toàn nghiêm túc. " Nếu ai dám chạm tay vào một sợi tóc của Chihiro, tôi sẽ gϊếŧ hắn."

(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

Chihiro dần trở nên mệt mỏi hơn. Cô cảm thấy vô cùng đói và rất muốn giải tảo căng thẳng bằng cách ngâm mình trong nước. Một chặn đường dài đã khiến chân cô gần như không còn cảm giác nữa. Tại sao tất cả mọi thứ trong cuộc sống lại khó khăn và vất vả thế này? Cô chỉ muốn sống hạnh phúc mãi mãi về sau với Haku. Đó có phải là một yêu cầu quá lớn hay không? Rõ ràng rằng nếu cô có thể hoàn thành cuộc hành trình ngu ngốc này. Đó là một phần của cuộc sống phải đánh đổi mới có được, nhưng điều đó không có nghĩa là cô phải thích nó.

" AH! Tại sao mình lại vấn thân vào cuộc hành trình vô lý này chứ?" Cô hét lên trong nỗi thất vọng tràn trề. " Tại sao vị thần cuộc sống không xuất hiện trước mặt tôi ngay lúc này?"

Zeniba thở dài. Bà không có ý trách gì Chihiro. Thực tế, bà đã rất ngạc nhiên vì cô đã không phàn nàn gì nhiều hơn những gì bà đã nghĩ. Cô ấy chắc chắn đã có một sự kiên nhẫn rất cao.

" Chúng ta hãy nghỉ ngơi ở đây đi." Zeniba nói, bước ra khỏi con chim giấy ma thuật. " Bây giờ, cháu hãy ăn một chút gì đó đi."

Cô đã gần như sắp chết đói! Nhưng cô phải đảm bảo rằng cô phải tiết kiệm số thứ ăn vì thế, cô sẽ có nhiều thức ăn cho cuộc hành trình. Cô chia cho mọi người thứ ăn nhưng họ đã từ chối một cách lịch sự. Đúng, họ rất đói, nhưng họ không cần phải ăn. Và thế là số thực phẩm đã được nhiều hơn với cô, đối với một vị thần thức ăn không phải là thứ thiết yếu.

" Không, Chihiro." Zeniba nói, đưa lại cho cô quả táo. " Cháu cần nó hơn, chúng ta không muốn cháu biến mất đâu."

" Ah, Ah." Vô Diện đồng ý và gật đầu.

Chihiro thở dài và cắn một miếng táo. Zeniba ngồi xuống bên cạnh cô. " Nghe này, cháu yêu, ta biết mọi thứ có vẻ khó khăn với cháu, nhưng cháu phải tin và nghe theo sự tiên tri của chúa Okaia. Và làm theo con tim cháu mách bảo"

" Cháu chỉ mong mọi chuyện có thể kết thúc tốt đẹp." Chihiro nói. " Nhưng tại sao cháu phải vấn thân vào hành trình này? Tại sao vị thần của cuộc sống ấy lại khiến cháu phải hoàn thành cuộc hành trình ngu ngốc này?"

Zeniba vỗ vai Chihiro. " Ta không thể biết được câu trả lời là tại sao nhưng ta đoán rằng đây là một thử thách lớn cho cháu để cháu có thể đối diện với tình yêu của mình."

" Bất cứ điều gì sao?" Chihiro nói. " Bà biết điều gì sao???"

Zeniba gật đầu. " Đúng, ta có thể nhìn thấy nó trong đôi mắt của cháu. Nhưng về việc ra nói và làm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."

Chihiro nắm thật chặt quả táo mà cô đang cầm trong tay. " Đúng, nếu họ muốn thử thách cháu, tại sao họ không xuất hiện trước mặt cháu và nói những thử thách đó với cháu chứ." Cô quay lại nhìn con dấu vàng và la hét vào nó. " Ngài có nghe thấy tôi không, vị thần của cuộc sống? Chúa Okaia nói rằng tôi sẽ phải đối mặt với niềm vui, nỗi buồn, và sự tức giận! Tôi phải đã đối mặt với niềm vui, bây giờ thì nỗi buồn và tức giận đâu? Mau nói ra bất cứ nơi nào mà tôi có thể đối mặt với nó!"

Con dấu làm gì, nhưng tiếp tục trôi nổi trong không khí, chỉ theo hướng mà họ phải chịu. Nó không giống như bất cứ điều gì Chihiro sẽ xảy ra, nhưng cô chỉ cần một lối thoát cho sự thất vọng đóng chai lên mà đã xây dựng lên trong vài ngày qua.

Zeniba kiên nhẫn chờ đợi cho Chihiro đối mặt với sự thất vọng của mình. Khi Chihiro hoàn thành, Zeniba hỏi. " Cháu cảm thấy tốt hơn chưa?"

Chihiro gật đầu. " Cháu xin lỗi. Cháu chỉ là..."

" Không có gì để phải xin lỗi cả, cháu yêu à." Zeniba đảm bảo với cô. " Mọi người đều có những cảm xúc riêng của mình. Ta không đổ lỗi gì cho cháu đâu. Điều này có vẻ khá công bằng. Nhưng cháu phải hiểu rằng vị thần cuộc sống không thể đi xung quanh biển người mà tìm đến với thế giới của chúng ta và cho cháu trở thành một vị thần được."

Chihiro nhún vai. " Để cháu đoán, nhưng từ trước tới giờ có được bao nhiêu con người đến được nơi này?"

Zeniba xoa cằm. " Ta không biết."

(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

" Sao cơ?" Boh rền rĩ. " Ý của anh là sao, có một ai đó đang có ý định muốn gϊếŧ chị Chihiro sao?"

Rita dùng tay cố gắng che miệng ngăn không cho Boh nói tiếp. " Ngài Boh, xin hãy giữ im lặng về điều này. Đừng nói với mẹ của ngài."

" Nhưng tại sao?" Boh hỏi một cách giận dữ. " Chihiro hiện đang gặp rắc rối! Mama sẽ tìm ra ai muốn làm tổn thương nhân viên tốt nhất của Mama!"

Rita đặt ngón tay lên môi ông. " Suỵt, xin hãy im lặng, ngài Boh. Haku muốn tìm ra hắn ta là ai, ngài ấy sợ hắn sẽ bỏ trốn, nên hãy cố gắng giữ bí mật chuyện này."

Boh đập sàn bằng nắm tay khổng lồ của mình. " Được rồi, nhưng cô ấy tốt nhất là vẫn ổn! Nếu bất cứ điều gì xảy ra với Chihiro, tôi sẽ nói với mẹ rằng đó là tất cả là lỗi của ông."

Rita nuốt nước bọt. Ông mình phải chịu trách nhiệm về việc mất đi nhân viên tốt nhất của Yubaba. " Đừng lo lắng về điều đó, ngài Boh. Chúng ta sẽ không để cho bất cứ chuyện gì xảy ra với cô ấy. Chỉ cần giữ bí mật chuyện này. Chúng ta không muốn cô ấy phải chết và sẽ tìm ra kẻ đó là ai."

Boh gật đầu đồng ý. " Nhưng nếu có được tin tức gì nhất định phải báo với ta?"

Rita gật đầu. " Tôi sẽ báo cho ngài."

" Ngài, tôi, Haku, Lin, và ếch đã biết và bây giờ tôi sẽ đi nói chuyện với Kamaji."

(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

" Ai lại muốn làm tổn thương Chihiro chứ?" Kamajii hỏi một cách giận dữ.

Ếch nhún vai. " Chúng tôi không biết về điều này, nhưng đó là lý do tại sao chúng tôi cho ông biết về chuyện này, vậy nên ông có thể giúp mọi người quan sát mọi việc, mọi người đang làm xung quanh và có thể có chút manh mối gì đó."

Kamaji xoa ria mép của ông để suy nghĩ những điều Rita nói. " Ai lại muốn gϊếŧ Chihiro?"

" Đó có thể là bất cứ ai." Ếch nói. " Chúng tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều thích cô ấy. Nhưng chúng tôi vẫn không thể tin tưởng bất cứ ai được."

" Bất cứ ai ư?" Kamajii lặp đi lặp lại. Ông bắt đầu trở nên rối bời. " Cậu nói đúng. Chúng ta không thể tin tưởng bất cứ ai được. Hắn có thể là bất cứ ai. Và vẫn có thể là Yubaba không chừng. Có thể bà ấy tức giận vì Chihiro đã bỏ đi mà không nói lời nào."

Ếch lắc đầu. " Tôi không nghĩ thế, cô ấy là nhân viên tốt nhất của bà mà."

" Hoặc có lẽ, đó là Lin. Có thể cô ấy giận việc Chihiro luôn giúp đỡ mọi người khi họ gặp khó khăn kể cả khi Lin có nói rằng cứ mặc kệ vị thần đó."

Ếch nhướn mày. " Tôi không nghĩ vậy."

" Hoặc có thể là Boh! Cậu ấy có thể là điên vì Chihiro không chịu chơi với cậu. Hoặc có lẽ là Rita! Tất cả các kế hoạch này để Haku và Chihiro phải thừa nhận tình cảm của họ dành cho nhau có thể khiến ông ta có chút khó chịu!"

" Tôi nghĩ mọi chuyện đã đi quá xa rồi đấy." Kamaji nói.

" Hoặc có thể đó là ông!"

" Sao cơ? Tôi à?" Ông nói.

Kamaji lập tức thay đổi khuôn mặt của mình. " Cũng có thể là cậu còn giận dữ vụ bị Vô diện nuốt nên lên kế hoạch gϊếŧ Chihiro cũng không chừng. Cậu chỉ buộc tội chứ không hề có chứng cứ gì, cậu khiến lũ bồ hóng của tôi phải co lại một cách lo lắng đây." Ông nói. " Cậu tức giận vì cô ấy đã không giúp đỡ tất cả mọi người 12 năm trước! Thừa nhận đi! Thừa nhận đi!"

" KAMAJI."

Kamaji lườm ếch, nó giật mình trước ánh nhìn của ông.

" Xin... xin lỗi." Nó lẩm bẩm trước sự xấu hổ. " Tôi chỉ bị hoang tưởng một chút thôi."

" Một chút thôi sao?" Kamaji nói, ếch nhìn ông lo lắng. Ngay cả các những con bồ hóng cũng sợ hãi trước ông.

Kamajii hít một hơi thật sâu. " Được rồi, được rồi, chúng ta hãy nói một cách có lý trí hơn. Có người muốn Chihiro chết bởi vì họ ghét con người." Ông xoa cằm. " Hmm, tại sao họ phải chờ đợi đến lúc này nhỉ?"

Ếch nhún vai. " Tôi chỉ nói với cậu những gì Haku nói với tôi. Cậu ấy muốn cậu để giữ bí mật chuyện này và cẩn thận mọi người xung quanh."

Kamajii gật đầu. Những con bồ hóng vui trở lại. Những con bồ hóng của ta sẽ giúp cậu do thám. Chỉ cần chắc chắn rằng cậu không để lại một dấu vết của bồ hóng nào là được. " Những con bồ hóng đều gật gù. "Không phải tất cả các ngươi! Ta chỉ cần một số con để giúp thôi."

Những con bồ hóng dừng lại. Chúng kêu lên với nhau một chút trước khi chia một nửa rời phòng nồi hơi với ếch và nửa kia trở lại công việc của họ. Kamajii nhìn chúng một lúc rồi trở lại công việc.

" Chihiro, ta hy vọng cháu vẫn ổn."
« Chương TrướcChương Tiếp »