Chương 32

Chỉ huy sứ Cẩm y vệ Lục Bính nhìn dân chạy nạn quỳ xuống cầu xin vào thành, trong lòng không đành lòng.

Lục Bính là thủ lĩnh của Cẩm y vệ, ông ta còn là nhũ huynh của Gia Tĩnh Đế, được hoàng đế tín nhiệm nhất, Lục Bính thỉnh cầu hoàng đế mở cửa thành, thả dân chạy nạn vào trước, ông ta sẽ phái một đội Cẩm y vệ chặn sau cho dân chạy nạn, đề phòng quân Mông Cổ xông vào kinh thành.

Lần này hành động nguy hiểm cực cao, đội Cẩm y vệ được phái ra gần như là đội cảm tử, Đại Minh thái bình lâu ngày, phần lớn quân nhân đều kiếm cơm ăn, nhưng có vài người vẫn rất nhiệt huyết.

Phụ thân của Ngụy Thải Vi là Hòa Thiên Hộ tự xin gia nhập đội cảm tử, vì dân chạy nạn mà chặn hậu. Trước khi ra khỏi thành, Hòa Thiên Hộ giao toàn bộ của cải cho bạn tốt kiêm thông gia Trần Thiên Hộ, cũng dặn dò hậu sự:

“Lần này ta đi lành ít dữ nhiều, may mắn nhi nữ của chúng ta đã đính hôn, là người một nhà. Nếu ta không thể trở về...... Đồ cưới của đại nữ nhi đã sớm chuẩn bị đầy đủ hết, gia sản Hòa gia, tỷ muội các nàng mỗi người một nửa. Đợi qua ba năm hiếu kỳ, đại nữ nhi gả cho Trần gia, tỷ muội các nàng tình thâm, chắc chắn sẽ mang theo muội muội cùng nhau xuất giá. Khi đó nhị nữ nhi cũng mười tuổi, ở Trần gia quấy rầy vài năm, mọi thứ do tỷ tỷ và tỷ phu nàng làm chủ, vì nàng tìm một hôn sự an ổn, gả ra cửa về nhà người ta.”

Trần Thiên Hộ rơi lệ, vỗ ngực đồng ý: "Người một nhà cần gì phải nói hai nhà, chúng ta đã giao tình bao nhiêu năm, từ khi mặc quần yếm đã là bạn tốt. Ta vẫn đối đãi với hai nữ nhi của huynh như con gái ruột, đừng nói những lời ủ rũ này, huynh nhất định sẽ trở về.”

Hòa Thiên Hộ tin tưởng Trần Thiên Hộ, phó thác người nhà, tâm không nhớ nhung, đi theo đội cảm tử Cẩm y vệ ra khỏi thành, dân chạy nạn nhao nhao tràn vào nội thành, chỉ có đội Cẩm y vệ này là ngược dòng mà đi, xuất phát về phía ngoại thành.

Quả nhiên, thám tử Mông Cổ thấy kinh thành mở cổng thu nạp dân chạy nạn, lập tức phái quân đội xuất kích.