Chương 27

Binh mã ti Bắc thành vội vàng xua tan đám người, làm một cái giá tạm, khiêng thi thể tới nha môn phủ Thuận Thiên. Binh mã ty chỉ để ý tuần phố, truy bắt đạo tặc, tra án không thuộc về bổn phận của bọn họ.

Nghe nói nhi tử bị gϊếŧ, Trần Thiên Hộ mang theo Cẩm y vệ chạy tới, ông ta không tin năng lực điều tra án của phủ nha Thuận Thiên, lúc này đá bay ngỗ tác và bộ khoái có ý đồ ngăn cản phủ nha môn của ông ta, cướp thi thể nhi tử về nhà!

Gã sai vặt hầu hạ Trần Đại Lang lập danh sách gần đây có xích mích với Trần Đại Lang, Trần Thiên Hộ giao danh sách cho thủ hạ, muốn bọn họ phải bắt toàn bộ nghi phạm đến nha môn Cẩm y vệ vào đêm nay, tra khảo nghiêm ngặt, xem tình hình thế này, là thề phải bắt được hung thủ trước khi trời sáng.

Khi Thuận Thiên phủ vội vã chạy tới nha môn, phát hiện phủ nha như bị đánh cướp, nhất là phòng để thi thể, bàn ghế rã rời, một mảnh hỗn độn.

Ngỗ tác và các bộ khoái bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập nhao nhao tới tìm thủ trưởng tố khổ:

“Trần Thiên Hộ dẫn người xông vào, gặp người liền đá, thấy đồ liền ném.”

“Cũng không phải chúng ta gϊếŧ con hắn, hắn đánh chúng ta làm gì? Khinh người quá đáng!”



“Thi thể bị cướp đi, chúng ta điều tra thế nào? Tiếp theo nên làm gì? Kính xin Phủ Doãn đại nhân chỉ thị.”

Phủ doãn Thuận Thiên là quan phụ mẫu kinh thành, nhưng kinh thành quyền quý tụ tập, ông ta chỉ là một quan văn tam phẩm thì làm được gì?

Có thể ngồi ở vị trí này có hai loại người, hoặc là loại người thiết diện vô tư không sợ cường quyền giống như phủ Doãn Bao đại nhân Khai Phong triều Tống, mặc kệ ngươi là ai, ngay cả Trần phò mã cũng kéo tới chặt đầu, chặt đầu trước thỉnh tội sau.

Hoặc là mọi việc đều thuận lợi, tính cách trơn không trượt, gặp chuyện có thể trốn thì trốn, có thể cẩu thì cẩu. Đương kim Doãn Vương đại nhân của phủ Thuận Thiên chính là tính cách này, được người ta tặng ngoại hiệu Vương Cá Chạch.

Doãn Vương phủ ho nhẹ một tiếng, "Đêm nay mọi người chịu ủy khuất rồi."

“Cẩm y vệ cướp thi thể đi, còn sai người ra đường bắt người, kỳ thật có lợi đối với phủ Thuận Thiên chúng ta.”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi, không biết Vương Cá Chạch này tính làm gì.